Chương 1169: Ám Sát
Chương 1169: Ám Sát
Hắn quan sát động tác của Liễu phu nhân.
Liễu phu nhân vô cùng kiên trì, vô cùng quyết liệt, không biết đã mai phục ở đấy bao lâu.
Nàng trốn ở trong rừng, vẫn luôn không nhúc nhích, còn không hề phát hiện ra phía sau có người ẩn núp.
Từ đầu đến cuối tu sĩ họ Liễu chưa từng xuất hiện.
Tần Tang càng lúc càng chắc chắn tu sĩ họ Liễu rất có thể đã xảy ra chuyện.
Hắn không xác định được liệu hung thủ có phải những người mà hắn đang nghĩ hay không.
Kỳ bảo phòng độc vô cùng hiếm thấy, hẳn là sẽ không trùng hợp đến mức Liễu thị phu phụ gặp phải kẻ địch có bảo vật tương tự...
Thời gian trôi qua.
Vẫn không có ai đi ra từ trong Hoa Tiên Hồ.
Tần Tang tính nhẩm thời gian, khoảng cách Thất Sát Điện đóng lại càng lúc càng gần, cứ đợi mãi như thế này cũng không phải ý hay, hơn nữa đối phương chưa chắc đã còn sống đi ra.
Thời điểm hắn âm thầm nhíu mày thì đột nhiên phát hiện bên trong cầu cổ có dị động.
Cánh hoa bay lượn, có người đang đi ra từ bên trong!
-Đến rồi!
Hai mắt Tần Tang mở to, chú ý đến dao động của kiếm khí bên trong sương mù, hiển nhiên tâm trạng Liễu phu nhân cũng không bình tĩnh.
Tần Tang nín thở, án binh bất động nhìn chằm chằm cửa vào cầu cổ.
Một người bay ra khỏi Hoa Tiên Hồ, rất nhanh Tần Tang liền thấy vầng sáng quen thuộc, che chở người đi tới, ngăn cản kịch độc tràn ngập trên không trung.
-Quả nhiên là cốt liên!
Ánh mắt Tần Tang lạnh lẽo, lộ ra sát ý.
Khi hắn phát hiện Liễu phu nhân thiết lập cạm bẫy ngay lập tức liền có phán đoán. Liên quan đến Liễu thị phu phụ, còn có thể tiến vào Hoa Tiên Hồ, khả năng chính là bọn người Hạng Nghĩa.
Mặc dù không biết giữa bọn họ xảy ra chuyện gì, nhưng con người Hạng Nghĩa tâm ngoan thủ lạt, kết hợp với hai người Thôi Cát mưu hại Liễu thị phu phụ cũng không phải chuyện gì lạ.
Hạng Nghĩa, Thôi Cát cùng tên béo áo hoa đều là những kẻ hắn nhất định sẽ giết.
Bất luận bên trong Hoa Tiên Hồ là kẻ nào, đã gặp trong Thất Sát Điện thì đều không thể buông tha.
Tần Tang lật tay lại, nắm giữ Hỏa Châu trong tay.
Nếu như là Thôi Cát hoặc tên béo áo hoa, sau khi cảnh giới Kiếm Đạo của Tần Tang đột phá, hiện tại hắn chỉ dựa vào kiếm thuật là có thể trấn áp bọn họ.
Thực lực của Hạng Nghĩa vượt xa hai người còn lại, bởi vì đã dùng hết Huyết Uế Thần Quang, để đạt được mục đích, Tần Tang quyết định sử dụng Hỏa Châu một chiêu giết địch.
Hắn giữ lại Hỏa Châu vốn là vì muốn đối phó nguy hiểm trong chuyến đi Thiên Tháp, nhưng vẫn chưa có cơ hội dùng.
Sắp phải rời khỏi Thất Sát Điện rồi mà, dùng nó để giải quyết cường địch cũng xem như đáng giá.
Tần Tang một tay nắm Hỏa Châu, một tay bày xuống cấm chế Thập Phương Diêm La Phiên, không hề hành động thiếu suy nghĩ mà kiên trì chờ đợi, trước tiên quan sát tình hình một chút.
Sương mù hơi rung động, càng lộ rõ cảm xúc không bình tĩnh của Liễu phu nhân.
Lúc này, người kia rốt cục cũng đi tới cửa vào cầu cổ, hắn hiển nhiên không ngờ rằng sẽ có người ở bên ngoài phục kích, chỉ quan sát một chút, không mấy phòng liền bị đi ra.
-Thôi Cát! Quả nhiên là bọn họ. . .
Thấy rõ người đi tới rồi.
Trong lòng Tần Tang hừ lạnh một tiếng, không ngờ lại trực tiếp tìm được chính chủ, diệt trừ Thôi Cát trước cũng xem như có thể trút được một tràng lửa giận.
-Thôi Cát đến Hoa Tiên Hồ thì xem ra giao dịch giữa bọn hắn chính là cốt liên. . .
Tần Tang đã đoán được tám chín phần về giao dịch của bọn chúng, khi đang muốn thu lại Hỏa Châu thì khẽ giật mình, kinh ngạc phát hiện Thôi Cát vậy mà đã đột phá hậu kỳ!
Trước khi tiến vào Thất Sát Điện, Thôi Cát còn bị vây trong bình cảnh, sau khi đi Hoa Tiên Hồ một chuyến lại trực tiếp đột phá kết đan hậu kỳ.
. . .
Thôi Cát một tay nắm lấy cốt liên, vẻ mặt xuân phong đắc ý.
Trên cốt liên, một phần cánh sen bị nhuộm thành màu tím, một phần khác là màu xanh lục, nhưng may là vẫn còn một cánh sen, hiển nhiên là kỳ bảo này sắp đi tới cuối con đường sinh mệnh.
Tâm tình Thôi Cát vui sướng, kích động vô cùng.
Hắn cũng không ngờ lại thuận lợi như vậy, không biết có phải là do tự tay diệt trừ được đối thủ hay không hay, tìm được cây linh dược kia, sau khi ăn vào liền cảm ứng được thời cơ đột phá, hết thảy suôn sẻ như nước chảy mây trôi.
. . .
Thôi Cát ý cười đầy mặt, một bước bước vào cạm bẫy, bên tai lập tức vang lên linh âm mãnh liệt, bên cạnh đột nhiên xuất hiện vô số sợi tơ màu đỏ, sắc bén như đao, nụ cười của hắn nhất thời cứng đờ.
Tần Tang đột nhiên quay đầu nhìn về phía sương mù.
-Liễu phu nhân sẽ lựa chọn thế nào?
Cái bẫy này đối mặt với tu vi vừa đột phá của Thôi Cát dường như chỉ như con kiến mà thôi.
Vừa mới lóe lên ý nghĩ này.
Một đạo kiếm như lôi điện bắn ra từ trong sương mù, kèm theo một tiếng mắng chửi giận dữ:
-Ác tặc nhận lấy cái chết đi!
Liễu phu nhân dứt khoát xuất thủ.
Nàng bố trí cạm bẫy cực kỳ tinh diệu, đại trận hồn linh tơ hồng vây lấy Thôi Cát, một kích khiến hắn trở tay không kịp, tiếp đó nàng ngự kiếm bay tới hòng giết chết Thôi Cát.
Nhưng thế sự vô thường, ai cũng không ngờ rằng Thôi Cát có thể đột phá trong Hoa Tiên Hồ.
-Muốn chết à!
Thôi Cát nổi giận.
Tơ hồng cực kỳ sắc bén đánh tới, có thể chém xuyên da thịt, nhưng đáng sợ nhất vẫn là linh âm, nó có thể xung kích Nguyên Thần.
Nếu như là hắn trước đó thì quả thật sẽ trúng chiêu.
Mặc dù hiện tại cảnh giới của Thôi Cát bất ổn, nhưng tu vi đã tăng lên, có thể mạnh mẽ chống đỡ xung kích từ linh âm, chân nguyên khuấy động, thành công gọi ra Tử U Châu, mây tím tràn ngập, hóa thành vầng sáng che chở cho hắn.
-Xoẹt!
Ánh sáng xẹt qua, một thanh phi đao bay ra từ trong mây tím.