Chương 1171: Bộ Dạng Điên Cuồng
Chương 1171: Bộ Dạng Điên Cuồng
Kiếm Ô Mộc bộc phát khí thế kinh người càng chứng minh suy đoán của nàng.
Lúc này, kiếm Ô Mộc đã đến bên cạnh Thôi Cát.
Lúc này Thôi Cát còn muốn mở miệng nói vài câu chửi rủa, không ngờ Tần Tang và Liễu phu nhân trong nháy mắt đã phối hợp xong, cùng nhau đánh về phía hắn, thế trận lập tức trở nên khẩn trương.
Tu vi hắn đã tăng cao, mặc dù đối mặt với sự tấn công của hai người trong lòng cũng không hoảng loạn, ngược lại cảm thấy phần thắng của mình rất lớn, điều duy nhất khiến hắn kiêng kị là Tần Tang có thủ đoạn làm ô uế pháp bảo của người khác.
Thôi Cát một bên thao túng phi đao thoát khỏi vây khốn, một bên thôi động Tử U Châu chặn đường kiếm Ô Mộc.
Nhưng vừa mới giao thủ, sắc mặt Thôi Cát liền thay đổi.
Kiếm Ô Mộc cùng Tử U Châu đối chọi gay gắt, đâm thẳng qua vô số mây tím, khi thì như Hổ Khiếu Sơn Lâm*, khi thì như gió nhẹ mưa phùn, biến hóa khó lường.
*Hổ Khiếu Sơn Lâm: Quyền lực như hổ trong rừng sâu
Hơn nữa từ đầu đến cuối thế tấn công vẫn luôn không hề chậm chạp, như nước chảy mây trôi, khiến Thôi Cát có cảm giác không thở nổi.
Lúc trước, mặc dù hắn biết Tần Tang tinh thông Kiếm Đạo, nhưng chưa từng thấy hắn thể hiện ra kiếm thuật có lực áp bách đến mức này, một thanh phi kiếm lại có thể khiến hắn cảm thấy lạnh sống lưng.
Thôi Cát không biết rằng trước đó Tần Tang quả thực không thể làm được đến mức này, cái gọi là cảnh giới Kiếm Đạo, chỉ là cái thùng rỗng mà công pháp ban tặng, hiện tại hắn có thể được coi là kiếm tu hàng thật giá thật.
Thừa dịp ngươi sơ hở, lấy mạng ngươi.
Tần Tang không cho Thôi Cát cơ hội thở dốc, lập tức lao tới, lòng bàn tay dùng sức hất lên, Thập Phương Diêm La Phiên xoay xoay bay ra, đồng thời Cửu U Ma Hoả nhào tới trước ánh mắt ngạc nhiên của Thôi Cát.
Lúc này phi đao cuối cùng cũng thoát khỏi trói buộc của chuông lục lạc, mặc dù Thôi Cát lo lắng phi đao sẽ bị ô uế, nhưng hắn không lo được nhiều như vậy, lập tức huy động phi đao ngăn cản ma hỏa.
Tần Tang lộ ra thực lực khiến hắn sợ hãi, trong đầu hắn bắt đầu nảy ra ý muốn bỏ chạy.
Liễu phu nhân không thể ngăn phi đao lại, nhìn thấy cử động của Thôi Cát, trong lòng không khỏi khẩn trương, vội vàng bay tới.
-Đạo trưởng tuyệt đối không thể để cho ác tặc đào tẩu. . .
Lời Liễu phu nhân còn chưa dứt, đột nhiên nghe thấy tiếng thú gào rống đinh tai nhức óc.
Nàng kinh ngạc phát hiện trong ma hỏa xuất hiện bóng dáng một con thú, lợi dụng khoảng trống giữa ma hỏa và phi đao, vô cùng hung hãn nhào về phía Thôi Cát.
Tốc độ của con thú cực nhanh, trong nháy mắt phân thành mấy phân thân vây giết Thôi Cát, nhất thời khó mà phân biệt thật giả.
-Linh thú Yêu Đan kỳ!
Thôi Cát hoảng hốt.
Lúc này Thôi Cát cho rằng mình có thể đoán được tại sao Tần Tang vẫn sống sót, hắn còn một con linh thú thực lực cường đại như vậy nhưng lại chưa bao giờ để lộ.
Thôi Cát đã không còn ý định tiếp tục chiến đấu nữa, nhưng thế cục hiển nhiên đã không còn nằm trong tầm kiểm soát của hắn.
Khi Thôi Cát đang vội vàng ứng phó Song Đầu Hống, với sự trợ giúp của Liễu phu nhân, Tần Tang chuyên tâm ngự kiếm, đánh lui mây tím, phi kiếm như Trường Hồng Quán Nhật*, dễ dàng phá vỡ chân nguyên hộ thể của Thôi Cát hộ thể.
*Trường Hồng Quán Nhật: Một hiện tượng dự báo thảm họa sắp tới.
Mặt Thôi Cát tràn đầy vẻ kinh hãi, trong lúc nước sôi lửa bỏng này đành phải ra lệnh Tử U Châu ra sức chiến đấu.
Bản thể của Tử U Châu hình như vô cùng dễ vỡ, lúc này lại cứng đối cứng với kiếm Ô Mộc, vầng sáng nhất thời trở nên ảm đạm, sắc mặt Thôi Cát cũng đột nhiên trắng bệch.
Kiếm Ô Mộc bị đâm văng ra một tẹo, nhưng lại có một ánh kiếm thành công đâm trúng Thôi Cát.
Máu tươi bắn ra.
Thôi Cát kêu thảm một tiếng, mặt xám như tro.
Vết thương trồng chất vết thương, thông báo tử vong sắp đến với Thôi Cát. Pháp bảo phi đao nhất thời ngưng trệ, Tần Tang bắt được cơ hội, ngưng tụ ma hỏa đánh bay, tiếp đó thôi động pháp bảo phối hợp với Song Đầu Hống, không chút lưu tình ra tay giết chết Thôi Cát.
Liễu phu nhân thấy có hi vọng báo thù càng hăng hái tiến lên, hai mắt hằn ra tơ máu như điên loạn, khiến cho Tần Tang liếc nhìn không thôi.
Cuối cùng, Thôi Cát hét lên một tiếng thảm thiết, bị phi kiếm đâm xuyên tim mà chết.
Tần Tang ăn một viên linh đan, khôi phục chân nguyên. Bên trong khí hải của hắn đột nhiên trống rỗng, chiến đấu liên tục, từ đầu đến cuối áp chế Thôi Cát gây tiêu hao rất lớn, nhưng lại cảm thấy vô cùng hả hê thích thú.
Hắn thừa thế xông lên tiêu diệt Thôi Cát, bản thân không tổn hao chút nào, Kiếm Đạo đột phá khiến thực lực của hắn cũng theo đó tăng mạnh, chờ hắn trở về mài giũa một khoảng thời gian, chỉ dựa vào một tay kiếm thuật là sẽ không sợ Thôi Cát nữa.
Bóng dáng Tần Tang lóe lên, đi tới cạnh thi thể Thôi Cát, không chút khách khí cướp sạch đồ vật của Thôi Cát bỏ vào trong túi.
Thôi Cát chết không nhắm mắt, vừa đột phá bình cảnh, thân lại xuống hoàng tuyền.
Khi Tần Tang đang kiểm tra chiến lợi phẩm, Liễu phu nhân ngơ ngác nhìn không nói lời nào.
Xoay người, Tần Tang nhìn thấy Liễu phu nhân lệ rơi đầy mặt, bộ dạng hiện tại với bộ dạng điên cuồng vừa rồi như hai người khác nhau. Ngực bụng Thôi Cát máu thịt be bét, phần lớn đều là Liễu phu nhân gây nên, nội tạng hoà với máu tươi gay mũi chảy đầy đất.