Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1178 - Chương 1178: Uy Lực Của Hỏa Châu

Chương 1178: Uy Lực Của Hỏa Châu Chương 1178: Uy Lực Của Hỏa Châu

Cũng may khi Tinh Loa phá hủy Kim Dao Tỏa cũng đã gặp phải một chút trở ngại, uy lực của nó cũng yếu đi vài thành.

Tần Tang ngưng tụ ma hỏa, Song Đầu Hống cũng ngưng tụ phong nhận, cuối cùng cũng có thể ngăn chặn Tinh Loa thành công.

'Ầm!'

Ma hỏa và phong nhận bay lả tả khắp nơi.

Tần Tang cùng Song Đầu Hống dường như gặp phải lực trùng kích cực mạnh, sắc mặt tái nhợt, thân hình bay rớt ra ngoài, cuối cùng gượng ép ổn định thân thể, một người một thú đều thở hổn hển mãi không thôi.

Lực đạo trên Tinh Loa đã hết, lam quang cũng biến mất, lộ ra màu trắng nhợt nhạt, bị nam tử mũi ưng thu hồi lại. Nam tử mũi ưng khẽ nhíu mày, dưởng như kết quả vừa rồi cũng không làm hắn hài lòng cho lắm.

Tần Tang ngạc nhiên nhìn món bảo vật vừa rồi, phẩm cấp của Tinh Loa chắc chắn đã vượt qua trung phẩm pháp bảo, nhưng Tần Tang lại không nhìn ra nó là phẩm giai gì.

Hơn nữa bên trên Tinh Loa hoàn toàn không có dấu vết được luyện hóa qua, toàn bộ thân ốc liền thành một khối, giống như trời sinh ra đã là như vậy, dạng pháp bảo như thế này Tần Tang chưa thấy qua bao giờ.

Uy lực của nó chắc chắn không thể nghi ngờ.

Nhưng điều làm Tần Tang cảm thấy kỳ quái là, nam tử mũi ưng cũng không tiếp tục sử dụng Tinh Loa để phát động tấn công nữa, trở bàn tay thu hồi Tinh Loa, một lần nữa xoay người xông lên tấn công.

- Dám nô dịch yêu thú ! Ngươi đáng chết !

Nam tử mũi ưng nhìn thấy Song Đầu Hống, sát cơ trong mắt hắn càng ngày càng đậm.

Tần Tang cùng Song Đầu Hống sóng vai nghênh chiến, nhưng nam tử mũi ưng thế công như sấm rền, hắn liên thủ với Song Đầu Hống, vậy mà vaanc soc cảm giác lực bất tòng tâm, khó có thể chống lại, liên tục bại lui.

Quyền ảnh ngập trời, thanh quang như điện.

Tần Tang thao túng Thập Phương Diêm La Phiên, toàn lực ngăn cản, tranh thủ không gian, Song Đầu Hống liên thủ chiến đấu với hắn, khi thì phóng thích huyễn ảnh mê hoặc đối phương, khi thì ngưng tụ phong nhận công kích nam tử mũi ưng.

Bọn họ vừa đánh vừa lui, thỉnh thoảng mượn nhờ những cơn gió lốc thổi qua, vừa đánh vừa thở dốc, chật vật vô cùng.

Tần Tang vẫn chú ý động tác của nam tử mũi ưng từ nãy đến giờ, chỉ sợ hắn lại phát động Tinh Loa tấn công, hắn không còn kiện Kim Dao Tỏa để chống đỡ như vừa nãy, tự nhiên tổn thất một kiện pháp bảo trung phẩm làm cho hắn cực kỳ đau lòng.

Mà từ nãy đến giờ, nam tử mũi ưng cũng không sử dụng Tinh Loa thêm một lần nào nữa.

Tần Tang thầm suy nghĩ, không lẽ sử dụng kiện pháp bảo này cần trả một cái giá lớn nào đó, hoặc là cần có thời gian để tụ lực, nên không thể nào sử dụng liên tục được hay sao ?

Tuy nhiên, nam tử mũi ưng cũng cực kỳ gian xảo, Tần Tang cũng không dám thả lỏng một khắc nào.

Điều làm Tần Tang lo lắng là, đánh nhau từ nãy đến giờ, hắn không tìm được thời cơ thích hợp để phản kích, chỉ có nhẫn nhìn chịu khổ, chống đỡ công kích như bão táp mưa sa của nam tử mũi ưng.

Cho dù Tần Tang sử dụng tất cả vốn liếng, vậy mà cũng không thể tiếp cận đối thủ một chút nào.

Hắn có thể thấy rõ mặt của địch thủ.

- Không thể không nói, tu vi của ngươi kém xa ta như vậy, vậy mà có thể chống đỡ ta lâu như thê, quả đúng là hiếm có. Đợi vài năm nữa, có lẽ Nhân tộc lại nhiều thêm một tên đỉnh tiêm cao thủ, nhưng đáng tiếc ngươi lại gặp phải ta. . .

Nam tử mũi ưng lạnh lừng nói.

Nói thì dài dòng nhưng thực ra thời gian giao thủ của hai người cũng rất ngắn ngủi mà nói đúng ra là Tần tang một mực chốn trui chốn lủi.

Nhưng tại nơi nguy cơ tứ phía như thế này, càng kéo dài thời gian thì nguy hiểm ngoài ý muốn lại càng nhiều, nam tử mũi ững cũng đã dần mất kiên nhẫn với Tần Tang.

Quang dực như đao, phá vỡ ma hỏa.

Con ngươi của Song Đầu Hống dựng thẳng trừng trừng, đang muốn ngăn trở, nhưng sau khi cảm nhận được uy lực của quang dực, rống lên một tiếng rồi quay đầu bỏ chạy.

Đồng thời, Ô Mộc Kiếm cũng bị song quyền của nam tử mũi ưng đập trúng, bay lệch ra ngoài.

Nam tử mũi ưng đột nhiên thay đổi phong cách, tấn công một cách lăng lệ hung mãnh, làm Tần Tang cảm thấy cực kỳ khó thở. Người này nhanh chóng áp sát, Tần Tang thấy thế lập tức thôi động ma phù, chạy trốn vào trong kẽ hở của nhưng cơn lốc.

Đột nhiên, thủ chưởng của nam tử mũi ưng phất một cái, Tinh Loa lại xuất hiện.

Tần Tang trong lòng giật mình, thân thể lướt ngang.

Không ngờ, trên mặt nam tử mũi ưng lộ ra nụ cười quỷ quyệt, cũng không đánh ra Tinh Loa, đột nhiên quang mang trên hai cánh tỏa ra mãnh liệt, tốc độ tăng vọt, ngay khi áp sát Tần tang, mi tâm lóe lên, một làn khói xanh đậm đặc phóng ra, lao thẳng tới trước mặt Tần Tang.

Tần Tang thầm than một tiếng không tốt, cấp tốc né tránh. Lúc này hắn đột nhiên ngửi được một mùi vị cực kỳ cổ quái, cảm giác đầu óc truyền đến một trận quay cuồng, hơn nữa lại kèm theo cảm giác buồn ngủ nữa.

- Có độc !

Tần Tang trong lòng điên cuồng hô hào, linh quang trong đầu chợt lóe.

Nhưng vào lúc này, khói xanh đánh tới Tần Tang, Tần Tang dường như bị dính ảnh hưởng của nó, dẫn đến không thể kịp thời thoát thân, thân thể nghiêng một cái, lảo đảo vài cái, bị khói xanh bao phủ hoàn toàn, càng là không còn đào tẩu khả năng.

Nam tử mũi ưng cuồng tiếu một phen, thân ảnh chớp ẩn chớp hiện liên tục, xuất hiện tại bên cạnh đám khói xanh kia, đang muốn bắt giết Tần Tang, đột nhiên sắc mặt của hắn đại biến, phát ra tiếng gầm thét, thân ảnh nhanh lùi lại, trên mặt lộ ra biểu cảm cực kỳ hoảng sợ.Biểu hiện trúng độc hôn mê cũng chỉ là Tần Tang giả vờ mà thôi.

Hắn không nghĩ tới nam tử mũi ưng lại tu luyện cả độc công, nhưng sau khi hắn nhìn thấy đám khói xanh có độc kia, hắn biết cơ hội của hắn đã tới!
Bình Luận (0)
Comment