Chương 1193: Bị Cự Tuyệt
Chương 1193: Bị Cự Tuyệt
Nơi này chính là trung tâm đảo lớn của Nhân tộc, cao tu vô số, mang theo một đôi cánh ra cửa áp lực quá lớn, lỡ đâu bị nhận lầm là yêu thì hết đường chối cãi.
-Tốc độ đôi cánh này rất không tệ, về sau phải chuyên tâm ngưng luyện hai cánh , chờ đột phá Thiên Yêu Biến tầng thứ ba, tốc độ bay có thể thăng lên một khoảng lớn!
. . .
Phường thị Thiên Hưng Thành.
Trong một gian cửa hàng, chủ tiệm đang cười nói vui vẻ cùng một nam tử áo xanh.
Cả hai cùng lúc nhìn ra phía ngoài cửa thì thấy một thanh niên chạy vội vào, chờ người đó tiến đến, hai người cùng đứng dậy chào hỏi.
Chủ tiệm dường như có vẻ khá quen thuộc với thanh niên, cười nói:
-Tần đạo hữu lâu rồi không tới, nếu không phải hôm nay bất ngờ nhận được tin tức tốt, muốn gặp ngươi một lần cũng không dễ dàng.
Tiếp đó giới thiệu với nam tử áo xanh:
-Vị này chính là Tần đạo hữu ta đã nói với ngươi, Tần đạo hữu cũng là tán tu giống ngươi, tuổi còn trẻ đã đột phá trung kỳ, từng săn yêu tại Yêu Hải nhiều năm, hiện tại cả ngày ở Bảo Cô Sơn khổ tu, chúng ta cùng những người quen biết hắn đều không khỏi bội phục.
Người tới chính là Tần Tang.
Đồ vật tu luyện cần thiết Tần Tang đều mua từ mấy cửa hiệu này, rất quen thuộc với chủ tiệm, thỉnh thoảng ủy thác bọn họ tìm hiểu tin tức.
Lần này tới là do chủ tiệm truyền tin nói, một vị đồng đạo biết Linh Quy Đảo đã đến chỗ y, nghe hắn ta nói có chút kỳ lạ liền vội vàng chạy đến.
Thương Lãng Hải Vực lớn như vậy, tên gọi Linh Quy Đảo này không phải ít, mà không chỗ nào có thể liên quan đến Thanh Trúc tiền bối.
-Vị này chính là uông đạo hữu?
Tần Tang rất khách khí với hai người, hỏi chủ tiệm.
Hắn âm thầm dò xét người này, nhìn vẻ ngoài khoảng chừng bốn năm mươi, khí chất không tầm thường, đã là tu sĩ Kết Đan kỳ, nghe nói cũng là tán tu.
Chủ tiệm gật gật đầu, dẫn bọn hắn tới tĩnh thất:
-Uông đạo hữu đến từ quần đảo Liệt Phong, theo hắn ta nói thì ở phụ cận đó có một nơi tên là Linh Quy Đảo, từng xảy ra rất nhiều chuyện không thể tưởng, ta liền nhớ tới Tần đạo hữu, nói không chừng nơi cố hữu của ngươi tới chính là chỗ đó.
-Quần đảo Liệt Phong. . .
Tần Tang nhớ đây cũng là một quần đảo nằm ở Hải Vực phía tây nam Thương Lãng Hải, cách rất xa Thiên Hưng Đảo, diện tích mênh mông, vô số đảo lớn nhỏ.
Trời cao đế vương xa, thế lực nơi đó tự nhiên cũng rắc rối phức tạp, thêm nữa Hải Vực tây nam thường xuyên có phong bạo cùng Hải Thú hoành hành, nguy hiểm tầng tầng, trước nay đều là nơi khó mà quản thúc, hỗn loạn liên tiếp xảy ra, nên dứt khoát mặc kệ.
Trong Thương Lãng Hải, địa phương tương tự cũng không hiếm thấy.
Đợi đến lúc Yêu Hải mở ra mới có chuyển biến tốt, nhưng muốn khôi phục ổn định vẫn là việc không thể.
Sau khi hắn trở về đã điều tra toàn bộ bản đồ Thương Lãng Hải, đối với những địa danh quan trọng vẫn nhớ rõ.
-Trên bản đồ, hình như trong quần đảo Liệt Phong không có đảo lớn nào tên Linh Quy Đảo?
Tu sĩ họ Uông mỉm cười:
-Tần đạo hữu chỉ nhìn bản đồ chắc chắn không tìm thấy, Linh Quy Đảo cũng không phải là đảo lớn, mà vị trí cực kỳ hẻo lánh.
Trên thực tế, phần lớn tu sĩ trên quần đảo Liệt Phong cũng không biết có Linh Quy Đảo tồn tại.
-Ồ?
Tần Tang hứng thú, vội vàng mời tu sĩ họ Uông ngồi xuống, tự mình châm trà.
-Linh Quy Đảo trước đó kỳ thật là hoang đảo, diện tích không lớn, bởi vì hình dạng giống Linh Quy, không biết bị người nào tùy ý đặt tên là Linh Quy Đảo, liền gọi như vậy.
Chẳng ai ngờ rằng, trên đảo có ẩn giấu linh mạch. Vào hơn hai trăm năm trước bị một người thần bí phát hiện, mở động phủ trên đảo. . .
Tu sĩ họ Uông nhấp một ngụm trà, nhỏ giọng nói.
-Lúc đầu, không có người để ý loại hoang đảo cằn cỗi này, tới tới đi đi cũng không phát hiện có người ở động phủ trên đảo.
-Thẳng đến mấy năm sau, có người kinh ngạc phát hiện, trên đảo một mảnh muôn hoa khoe sắc, nở đầy hoa đào, đã biến thành một Đào Hoa Đảo, rõ ràng là người làm.
-Ngay sau đó có kẻ tò mò lên đảo xem xét, trong đó không thiếu người lòng mang ý xấu, không ngờ những người kia không hiểu tại sao đều chết bên trong đó, hài cốt không còn.
-Tu sĩ ở phụ cận kinh hãi không thôi, rõ ràng trên đảo có đại trận đáng sợ, thực lực Đảo chủ thâm sâu khó lường, dần dần không còn người nào dám đi trêu chọc.
-Đảo chủ kia vô cùng thần bí, sau khi công khai chiếm giữ Linh Quy Đảo chưa hề lộ mặt, không một ai biết diện mạo thật của hắn ta. Thế lực phụ cận ban đầu vốn là cảnh giác, thấy vậy liền nhận ra vị Đảo chủ này chỉ thuần túy là một khổ tu, nên cũng yên lòng, hai bên duy trì yên ổn với nhau.
-Cho đến mấy chục năm sau, trên đảo đột nhiên mở ra linh trận, Đảo chủ tuyên bố muốn khai đàn giảng pháp tại Linh Quy Đảo một đêm, mọi tán tu đều có thể lên đảo nghe giảng. Tin này truyền ra, nhất thời chấn động từng trận gợn sóng, mọi người hiếu kì thân phận Đảo chủ, tới tấp chạy tới.
-Thế lực khắp nơi vốn dĩ cho rằng Đảo chủ muốn khai tông lập phái, nên đều hết sức cảnh giác. Không ngờ Đảo chủ kia chỉ là đơn thuần giảng pháp, vừa tới giờ Mão liền đuổi hết người đi, một lần nữa phong đảo, không một lời thừa thãi.
-Đảo chủ giảng pháp đi sâu vào hoa đào, nội dung sâu sắc, lời lẽ dễ hiểu, phân tích nghĩa lý huyền diệu, đám người say mê lắng nghe, đều có lĩnh ngộ. Sau đó cách mỗi mấy năm hoặc là mười mấy năm, Đảo chủ sẽ khai đàn giảng pháp một lần, mỗi lần đều hấp dẫn rất nhiều tu sĩ tới, thậm chí còn có tu sĩ phương xa đến đây thán phục. Mà Đảo chủ vẫn như cũ làm theo ý mình, chưa hề lộ diện.
-Có người nỗ lực bái sư, đều bị cự tuyệt.