Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1194 - Chương 1194: Khúc Hằng Đảo

Chương 1194: Khúc Hằng Đảo Chương 1194: Khúc Hằng Đảo

-Nghe nói tu sĩ từng nghe hắn giảng đạo, trong lúc nhắc đến đảo chủ đều tỏ vẻ thành kính, có thể thấy được quả thật có chút môn đạo.

-Quê hương Uông mỗ cách Linh Quy Đảo không xa, cũng từng nghe nói qua trước khi ta rời quê đi du ngoạn, đảo chủ đảo Linh Quy có khai đàn giảng pháp một lần.

Nghe họ Uông tu sĩ liên tục nói.

Tần Tang càng nghe càng cảm thấy Linh Quy Đảo này, khả năng đúng là nơi mình muốn tìm, Đảo chủ chính là Thanh Trúc tiền bối!

Hoa đào, cây đào. . .

Kiếm môn trên sơn đào, sau khi Thanh Trúc tiền bối phá núi đi qua lại càng thêm tươi tốt, Hồng Ngọc Đào vô cùng ngọt ngào, hình ảnh này đã gắn liền với Thanh Trúc tiền bối.

Vừa rồi khi nghe nói đến đảo hoa đào , trong lòng Tần Tang hơi hồi hộp một chút.

Chỉ là hắn đoán không ra, Thanh Trúc tiền bối vì nguyên do gì lại khai đàn giảng pháp, chỉ điểm tán tu.

Đương lúc Tần Tang tiếp tục truy hỏi, muốn biết thêm càng nhiều.

Tu sĩ họ Uông lắc đầu nói:

-Uông mỗ đã ra ngoài du lịch mấy chục năm, trong lúc ấy chưa từng trở về lần nào. Mấy chục năm trôi qua, bãi bể nương dâu, lúc trước cũng chỉ từ lời đồn đại mới biết được một vị kỳ nhân như vậy tồn tại, về sau thì càng là hoàn toàn không biết gì cả. Đạo hữu cảm thấy hứng thú, ta sẽ đưa địa chỉ Linh Quy Đảo cho ngươi, có điều nếu như tính tình của vị đảo chủ kia vẫn không thay đổi, muốn gặp hắn sợ là không dễ.

-Đa tạ Uông đạo hữu.

Tần Tang ghi nhớ địa chỉ.

Tu sĩ họ Uông muốn đi Yêu Hải săn yêu, xin Tần Tang chỉ bảo.

Tần Tang ngây người ở Yêu Hải mấy chục năm, rất có tâm đắc, lúc này đưa ra một số hạng mục những việc cần chú ý không quản to nhỏ đều nói cho ông ta, cả hai người đều vui vẻ.

Sau đó lại trò chuyện thêm một hồi, Tần Tang đứng dậy cáo từ, trở lại động phủ.

Hắn lấy ra hải đồ vùng tây nam Hải Vực, tìm quần đảo Liệt Phong, đồng thời xác định vị trí của Linh Quy Đảo.

Quả nhiên giống như lời tu sĩ họ Uông nói, Linh Quy Đảo cực kỳ hẻo lánh, nếu không có người chỉ điểm, Tần Tang có suy nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra, Thanh Trúc tiền bối lại chọn loại địa phương này để mở đạo tràng.

Hình ảnh hoa đào tựa như vẫn luôn có từng tia từng sợi liên quan tới Thanh Trúc tiền bối, trực giác nói cho Tần Tang, tốt nhất nên tự mình đi một chuyến.

Có điều, Thiên Hưng Đảo và quần đảo Liệt Phong cách nhau rất xa, muốn đến đó một lần thì phải dùng đơn vị thời gian là năm để tính, hơn nữa còn cần đề phòng đủ loại nguy hiểm tiềm ẩn trên đường đi.

Tần Tang ở trong động phủ suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng quyết định tự mình đi một chuyến. Hắn làm việc như sấm rền gió cuốn, lập tức đi chuẩn bị, mua sắm đồ thiết yếu, vài ngày sau liền xuất phát.

Trước khi đi, Tần Tang truyền tin cho người liên lạc với Liễu phu nhân.

Hơn một năm qua, Liễu phu nhân vẫn luôn không có tin tức.

Muốn mai phục giết chết thân tín của minh chủ, bản thân người đó còn là cao thủ Kết Đan hậu kỳ, chỉ có thể bình tĩnh chờ đợi thời cơ. Nhưng so với việc giết chết Hạng Nghĩa, hiển nhiên là việc tìm kiếm Thanh Trúc tiền bối quan trọng hơn.

Chuẩn bị sẵn sàng, Tần Tang một mình rời khỏi Thiên Hưng Đảo, sau khi đã cách một khoảng đủ xa, gọi ra Song Đầu Hống, cưỡi linh thú, đạp nước mà đi.

Bởi vì vẫn luôn không tra được tác dụng của linh quả, Tần Tang không dám tùy tiện cho Song Đầu Hống ăn, Song Đầu Hống vô cùng không vừa lòng, nhưng dưới sự áp đặt của Tần Tang, nó cũng chỉ có thể nghe lệnh làm việc.

Một người một thú, bước vào hành trình tìm người dài đằng đẵng.

Cưỡi trên thân Song Đầu Hống, việc tu luyện của chính Tần Tang sẽ không bị chậm trễ quá nhiều. Tay hắn nắm linh thạch, ban ngày tham ngộ Sát Phù, buổi tối dẫn tinh nguyên tôi luyện thân thể. Mặc dù chưa đi tới vùng hàng hải phồn hoa nhất, trên đường thi thoảng vẫn gặp được các tu sĩ khác, Tần Tang đều ra lệnh cho Song Đầu Hống cố hết sức tránh né.

Phần lớn tu sĩ phát hiện ra người cưỡi yêu thú cảnh giới cao đến vậy, đều biết điều né xa xa. Cho dù là cao thủ tự cho rằng thực lực không yếu, trông thấy Tần Tang liền bày ra thái độ cự tuyệt ngoài ngàn dặm, cũng không dám tiến đến dây dưa.

Trên thực tế, hiện tại Tần Tang chỉ sợ Nguyên Anh tổ sư.

Biển lớn mênh mông, hẳn là không xui xẻo đến mức ấy, vừa khéo gặp phải Nguyên Anh tổ sư.

Dựa theo con đường đã lên kế hoạch từ trước, vừa gấp rút lên đường vừa tu luyện.

Trên đường, lúc gặp được đảo lớn, Tần Tang cũng sẽ khiêm tốn lên đảo dạo một vòng, chuẩn bị đồ tiếp tế cùng với trải nghiệm phong thổ. Hắn tuân thủ nghiêm ngặt nguyên tắc, cố hết sức ít tiếp xúc với thế lực lớn ở địa phương hoặc là đại tông môn, để tránh phiền phức.

Một đường coi như xuôi gió xuôi nước, Tần Tang tăng thêm không ít kiến thức.

Không ngừng gấp rút lên đường như vậy, Tần Tang cách quần đảo Liệt Phong ngày càng gần, đã tiến vào phạm vi tây nam Hải Vực.

Tây nam Hải Vực hẳn là đị phương loạn nhất Thương Lãng Hải, chính ma khống chế nơi này không đến nơi đến chốn, đồng thời còn có thế lực Vu tộc trộn lẫn trong đó, làm mưa làm gió.

Tiến vào tây nam Hải Vực, Tần Tang liền không dám chạy nghênh ngang như vậy nữa, thà rằng chậm lại một chút.

-Thời gian ngưng luyện gần một năm, lực lượng của hai cánh lớn hơn gấp đôi so với trước đó, tốc độ phi hành cũng nhanh hơn không ít, xem ra con đường này là đúng…

Đi tới Hải Vực không người, Tần Tang thi triển thần thông, vỗ hai cánh, lúc lên lúc xuống bay loạn trên biển.

Cảm giác chính mình hoàn toàn khống chế thân thể, so với ngự sử pháp khí thì càng thêm tự do, ấm áp dễ chịu.

Song Đầu Hống đi theo sau mông Tần Tang, nghi hoặc trong đôi mắt cực kỳ sâu sắc, nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra tại sao người này lại bỗng dưng mọc ra đôi cánh, chẳng lẽ cũng có huyết mạch yêu thú?
Bình Luận (0)
Comment