Chương 1195: Kẻ Thù
Chương 1195: Kẻ Thù
Chơi đến thỏa mãn, Tần Tang thu hai cánh lại, rơi xuống trên thân Song Đầu Hống, lấy hải đồ ra xem xét.
-Phía trước là một nơi gọi Kim Hoàn Đảo, bị Kim Hoàn Tông chiếm giữ. Tông môn này đệ nhất đại phái quanh đây, thanh danh không tính là tốt, vừa chính vừa tà, tông chủ là một vị cao thủ Nguyên Anh. Cứ lách qua là được…
Ngón tay Tần Tang vạch ra một đường vòng cung, chỉ thẳng hướng quần đảo Liệt Phong, ra lệnh cho Song Đầu Hống đổi dướng.
Quanh quanh quẩn quẩn, vừa đi vừa nghỉ, cuối cùng cũng tới Hải Vực phụ cận quần đảo Liệt Phong.
Sáng sớm ngày hôm đó, thân ảnh của Tần Tang cùng Song Đầu Hống xuất hiện trên mặt biển, nương theo ánh sáng mặt trời. Nhìn thấy phía trước xuất hiện một chiếc bóng thật dài, ngừng lại.
-Cuối cùng cũng tới!
Tần Tang cảm thán một câu từ tận đáy lòng.
Phiêu bạt trên biển lâu như vậy, dựa vào tu vi của hắn cũng khó tránh khỏi có chút mệt mỏi.
-Đây chính là Trường Xà Đảo ở cực bắc của quần đảo Liệt Phong, đảo nhỏ hẹp dài giống như một bức tường cao, rất dễ phân biệt. Tiến vào Trường Xà Đảo, cũng có nghĩa là đã tiến vào quần đảo Liệt Phong. Thành trì đứng đầu trong quần đảo Liệt Phong đặt tại Khúc Hằng Đảo, nằm ngay tại ba trăm dặm phía nam Trường Xà Đảo, đảo chủ là người mà chính ma hai đạo phái tới. Vùng này cũng là địa phương an ổn nhất trong quần đảo Liệt Phong, có thể đến đó để tìm hiểu tin tức…
Tần Tang gọi Song Đầu Hống về, thay hình đổi dạng, che đậy khí tức, khiêm tốn xuất phát.
Vượt qua Trường Xà Đảo, không bao lâu sau, một bóng đen cao ngất xuất hiện trong tầm mắt Tần Tang.
Khúc Hằng Đảo là một ngọn núi cao nhô ra mặt biển, thế núi coi như bằng phẳng, từ xa đã có thể nhìn thấy. Từng dãy phòng ốc được xây bao quanh sườn núi, đỉnh núi dựng thẳng tiến vào trong mây, mơ hồ có hình bóng cung điện.
Thi thoảng có thể nhìn thấy tu tiên giả bay vào bay ra Khúc Hằng Đảo.
Thân ảnh Tần Tang lóe lên liên tục, bước lên Khúc Hằng Đảo, không gặp phải cảnh bị gặng hỏi, chỉ cần một chút linh thạch liền được phép vào đảo, thế nhưng cần rời đi trong khoảng thời gian được chỉ định, trừ khi giao nộp nhiều hơn.
Khác với những địa phương khác thuộc quần đảo Liệt Phong, trên Khúc Hằng Đảo và Thiên Hưng Đảo lại không có quá nhiều khác biệt, trật tự rành mạch, không có nhiều tranh đấu như thế.
Tần Tang ngụy trang thành tu sĩ cấp thấp, tìm hiểu khắp nơi, đã hiểu rõ quần đảo Liệt Phong hơn rất nhiều.
Diện tích quần đảo Liệt Phong rộng mênh mông, nếu như những hòn đảo này tụ lại một chỗ thì nhất định còn lớn hơn đại lục Vu Thần, đáng tiếc là hoàn cảnh lại kém xa đại lục Vu Thần.
Nhất là quần đảo Nam Bộ, thường xuyên có gió lốc tàn phá bừa bãi, gió lốc mang đến biển sương mù vô biên vô hạn, trải qua nhiều năm cũng không tan, còn có hải thú mạnh mẽ. Loại địa phương như vậy đương nhiên biến thành thiên đường của tà tu, thế cục chỉ có thể được miêu tả như một đống chỉ rối, chỉ có chung quanh Khúc Hằng Đảo mới miễn cường xem như chốn yên bình.
Nhưng chính ma hai đạo cũng chỉ có thể khống chế được vùng này.
Một số tu sĩ bị chính ma hai đạo truy nã, trốn vào sâu trong quần đảo Liệt Phong, rất khó lùng bắt.
Sau khi hiểu rõ tình huống của quần đảo Liệt Phong, Tần Tang nhân lúc màn đêm buông xuống rời khỏi Khúc Hằng Đảo, tiếp tục xuôi nam, không ngờ tại khoảnh khắc sắp đến Linh Quy Đảo, đột nhiên bị gió lốc tập kích.
Hắn ghìm lại độn quang, đứng trên mặt nước, ngẩng đầu nhìn bầu trời.
Hướng tây nam, sắc trời mờ tối, mây đen dày đặc, giống như một con mãnh thú, dùng tốc độ kinh người cắn nuốt hết thảy.
Sự yên tĩnh trước bão táp, trong không khí xơ xác tiêu điều, khiến người ta hít thở không thông.
Hắn nhìn chung quanh, phụ cận không có đảo nhỏ để tị nạn, lập tức thôi động mật phù.
Sau một khắc, gió lốc tập kích tới.
Tần Tang giống như u linh, phiêu diêu bên trong cuồng phong bạo vũ.
Chẳng biết đến lúc nào gió lốc mới lắng lại, Tần Tang đội mưa gió, tiếp tục đi tới.
Trong các loại đảo nhỏ trong khu vực mà Linh Quy Đảo ở, có một hòn đảo nhỏ tên là Ba Môn Đảo, xung quanh cũng có vài chục hòn đảo nhỏ nhưng đều phi thường cằn cỗi, tu sĩ cấp cao không thèm để vào mắt.
Căn cứ vào tin tức mà Tần Tang thăm dò được trên đường đi, thế lực trong khối Hải Vực này đều không mạnh, môn phái có thực lực cao nhất gọi là Hãn Hải Môn, môn chủ cũng chỉ là một tu sĩ Kết Đan kỳ.
Tần Tang vẫn luôn diễn thử trong lòng, làm sao mới có thể gặp mặt đảo chủ Linh Quy Đảo.
Chạy tới nơi này, vô luận có phải Thanh Trúc tiền bối hay không, lên đảo bái phỏng là việc nhất định phải làm.
Nhưng Tần Tang sẽ không hành động lỗ mãng, hắn chuẩn bị che giấu tu vi, trà trộn vào Linh Quy Đảo một thời gian, nghe ngóng chuyện của đảo chủ Linh Quy Đảo, từ đó phán đoán tính tình của người này.
Tu sĩ họ Uông chỉ mới nghe nói đến người này từ trong truyền thuyết, những chuyện cụ thể thì chỉ có cư dân trên đảo mới biết rõ.
Rốt cuộc có lấy được tin tức của Thanh Trúc tiền bối hay không, trong lòng Tần Tang khó tránh khỏi thấp thỏm.
Nhưng tổng thể vẫn là đầy lòng chờ mong, Thanh Trúc tiền bối chính là một kiếm tu chân chính, thông qua hai lần để thư lại cùng với những sự tích trước kia, cũng có thể nhìn ra một phần phẩm hạnh.
Suy nghĩ xong những thứ này, Tần Tang quyết định xé gió đi đến hướng Ba Môn Đảo.
Gió lốc ngày càng mãnh liệt, chung quanh chỉ còn lại một mảnh đen nhánh, Tần Tang một mình phi hành một đoạn, thân ảnh lại đột nhiên dừng lại, tựa hồ nghe thấy gì đó.
Tần Tang nghiêng tai lắng nghe, phân biệt được một loại âm thanh không bình thường từ trong hỗn loạn, đột nhiên thay đổi phương hướng.
Không bao lâu sau, Tần Tang thấy được một con thuyền gỗ sắp bị lật.
Sóng to gió lớn, mưa như trút nước.