Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1199 - Chương 1199: Hai Vị Đang Tìm Ta Sao

Chương 1199: Hai Vị Đang Tìm Ta Sao Chương 1199: Hai Vị Đang Tìm Ta Sao

Chim sẻ tuy nhỏ, nhưng ngũ tạng đều đủ, huống hồ diện tích của Ba Môn Đảo cũng không nhỏ.

Căn cứ vào lời nói của Võ môn chủ, trên Ba Môn Đảo, ngoại trừ Hãn Hải Môn ra thì tất cả thế lực lớn nhỏ có tới mấy chục cái, thế lực khắp nơi rắc rối phức tạp.

Tại trung tâm Ba Môn Đảo có một tòa thành, tu sĩ trong thành trộn lẫn với phàm nhân, không có nhiều quy củ như vậy.

Tần Tang bước lên đảo, chạy như bay một lúc, trèo đèo lội suối, cuối cùng cũng thấy được thành trì bản địa. Võ môn chủ không tự thân trải qua trận đại chiến năm đó, muốn gặp được người biết chuyện, chỉ có thể tìm trong thành.

Hắn ngụy trang thành Trúc Cơ kỳ, tùy tiện trà trộn vào tỏng thành.

Gió lốc vừa mới đi qua, sương mù trên biển bao phủ cả hòn đảo ở bên trong, trên đường đi bóng người thưa thớt, có vẻ hơi hiu quạnh. Nhưng khi Tần Tang xuyên qua mấy con phố, đi tới phường thị của tu tiên giả, cảnh tượng liền náo nhiệt lên.

Nơi này là phường thị có quy mô lớn nhất trong Hải Vực phụ cận.

Tần Tang đi dạo trong phường thị, thi thoảng sẽ tiến vào một cửa tiệm, mua sắm một vài thứ vụn vặt, đồng thời như có như không nhắc tới đảo chủ Linh Quy Đảo, thế mà hắn thực sự lại tìm được một vị chủ tiệm từng tự mình trải nghiệm trận đại chiến kia.

Tên chủ tiệm này cũng là tu vi Trúc Cơ kỳ, nhưng tuổi đã cao, không còn hy vọng đột phá bình cảnh.

-Năm đó, lão hủ vừa khéo thăm bạn trở về, lúc sắp tới Ba Môn Đảo, liền nghe thấy một tiếng vang giống như sấm rền, quay đầu nhìn lại, phương hướng Linh Quy Đảo tràn ngập ánh sáng, sóng lớn ngợp trời. Dao động thậm chí còn truyền tới tận nơi này, thủy triều cuồn cuộn…

Lão chủ tiệm nhớ lại tình cảnh lúc ấy:

-Ta còn tưởng rằng có dị bảo sinh ra, lập tức bay đến phương hướng mà ánh sáng xuất hiện, không ngờ rằng lại là Linh Quy Đảo đang phải nhận công kích. Hai bên đều là cao thủ phi thường đáng sợ, chúng ta chỉ cần tới gần một tẹo thôi liền suýt chút nữa đã mất mạng. Ta nhìn thấy được thấp thoáng, bên trong ánh sáng có mấy thân ảnh, cùng vây công Linh Quy Đảo. Cho dù là như thế, trận chiến này vẫn kéo dài tới hơn nửa ngày, có thể thấy được trước đó đã đánh giá thấp thực lực của đảo chủ, ít nhất cũng phải là một vị Nguyên Anh tổ sư. Việc này vừa xảy ra, bao gồm cả Hãn Hải Môn, các thế lực lớn đều cảm thấy may mà trước đó không chọc giận đảo chủ Linh Quy Đảo.

Nói xong, trên mặt lão chủ tiệm tràn đầy tiếc nuối nói:

-Không ngờ rằng, một vị Nguyên Anh tổ sư lại ở ngay bên cạnh chúng ta, ẩn cư hơn hai trăm năm mà không một ai nhận ra. Tiên duyên ngay bên cạnh, lại không có ai bắt được. Sớm biết như thế, nhất định mỗi ngày lão hủ đều lên đảo quỳ xuống cầu xin.

Tần Tang ngồi đối diện lão chủ tiệm, nghe ông ta nói về những việc đã qua, chắp vá lại tình cảnh đã xảy ra ngày đó cho hoàn chỉnh.

Vào khoảnh khắc cuối cùng của đại chiến, bên trong ánh sáng có người cười điên cuồng.

Cho đến tận khi trận pháp bị phá, Linh Quy Đảo bị hủy, cũng không thấy có người nào chạy ra.

Những người vây công Linh Quy Đảo, sau khi hủy đảo liền nghênh ngang rời đi, chờ tới khi người vây xem lại gần, thì phát hiện ra Linh Quy Đảo đã bị nước biển che lấp.

-Thanh Trúc tiền bối thực sự đã vẫn lạc?

Xác định được kết cục từ miệng lão chủ tiệm, Tần Tang có một loại cảm giác không chân thực. Tiền bối mà hắn sùng kính nhất, cũng không phải đám Nguyên Anh tổ sư Dông Dương Bá, mà là Vân Du Tử và Thanh Trúc.

Hắn chưa từng gặp được Thanh Trúc, nhưng trên đường đi tới đã được nghe không ít truyền thuyết về Thanh Trúc tiền bối.

Cùng tu luyện “Nguyên Thần Dưỡng Kiếm Chương”, Tần Tang hiểu rất rõ, Thanh Trúc tiền bối không có phật ngọc che chở sẽ phải nhận đau đớn cỡ nào, nhưng hắn phân liệt Nguyên Thần, không chỉ kiên trì được mà còn bỗng dưng nổi tiếng, trở thành đệ tử Thiếu Hoa Sơn có tốc độ kết đan nhanh nhất trong lịch sử!

Công pháp không trọn vẹn, hắn vẫn không từ bỏ, vậy mà còn sáng tạo ra hai viên Sát Phù, đi tới hậu kỳ đỉnh phong.

Bởi vì hồng nhan bỏ mình, dưới cơn nóng giận, Thanh Trúc tiền bối phá núi mà đi, xâm nhập đầm rồng hang hổ, tự tay chém chết kẻ thù, bị buộc phải tha hương, là một vị kiếm khách chân chính có thể khoái ý ân cừu.

Kiếm tu tuyệt thế như vậy, có ai không kính nể?

Thế mà lại lặng yên không một tiếng động, bị người khác vây đánh mà chết.

Sau khi rời khỏi cửa hàng, Tần Tang nhìn qua phương hướng Linh Quy Đảo, không khỏi cảm thán một câu thế sự vô thường.

Trừ những thứ đó ra, Tần Tang không hỏi thăm được manh mối nào liên quan tới hung thủ. Những kẻ kia vì Thanh Trúc tiền bối mà đến, sau khi hủy Linh Quy đảo thì lập tức rời khỏi, cũng không giận chó đánh mèo lên những người khác.

Tần Tang dự định sẽ thuê một động phủ ở phường thị, ở lại một khoảng thời gian, xem thử xem có thể tìm được dấu vết để lại hay không.

Vào lúc đi trên đường phố để tìm kiếm chỗ ở, ánh mắt Tần Tang đột nhiên lóe lên, sau đó không thay đổi sắc mặt ngoặt vào trong một con ngõ nhỏ, thế rồi lại thay đổi chủ ý, đi thẳng ra ngoài thành.

Sau khi Tần Tang rời đi, có hai thân ảnh cũng lẻn ra ngoài, lặng lẽ theo sau lưng Tần Tang.

Hai người một cao một thấp, mặc đạo bào, bên trên đạo bào được vé hoa văn có hình dạng sóng biển. Hai người theo dõi Tần Tang đến khi ra khỏi thành, thấy hắn thi triển thân pháp, nhanh chóng xông vào rừng núi, liếc nhau, cùng nói:

-Đuổi!

-Sư đệ, ngươi dò la được thân phận tên này rồi sao?

Tu sĩ cao hơn quay đầu hỏi.

Tu sĩ lùn hơn lắc đầu:

-Chưa được. Hỏi những chủ tiệm kia thì tên này tự xưng là tới từ bên ngoài, muốn bái sư đảo chủ Linh Quy Đảo. Tên này thì mới được bao tuổi chứ, xem khí tức của hắn, đoán chừng là vừa mới đột phá Trúc Cơ kỳ, hẳn không phải là người mà sư tôn dặn phải chú ý, không cần báo lại sư môn. Chúng ta cứ dứt khoát giết chết, phát tài một phen.

-Úi, tốc độ của tên này vậy mà rất nhanh.

Hai người đuổi theo vào rừng rậm, mất dấu mục tiêu.

Đột nhiên, phía sau truyền đến thanh âm thản nhiên:

-Hai vị đang tìm ta sao?
Bình Luận (0)
Comment