Chương 1198: Theo Dõi
Chương 1198: Theo Dõi
Cho đến năm mươi năm trước, Thất Sát Điện tự mình mở cửa, Tử Vi Cung cũng mở ra lần nữa, Thanh Trúc phong đảo.
Hai năm trước, Linh Quy Đảo đột nhiên bị tập kích, Thanh Trúc không rõ tung tích. Chỉ là không biết được, hắn để lại vết kiếm, ngọc giản, cùng với bức thư bi thương ở Thất Sát Điện vào lúc nào.
Các mốc thời gian đều khớp, về cơ bản đã có thể xác định đảo chủ Linh Quy Đảo chính là Thanh Trúc tiền bối.
Hành tung đã coi như rõ ràng, thế nhưng vẫn có tầng tầng nghi hoặc.
Kẻ thù của Thanh Trúc tiền bối là ai, có thể khiến hắn sợ hãi đến thế?
Vì sao hắn còn chưa trở về, chẳng lẽ Truyền Tống Trận có vấn đề?
-Sau khi tiền bối phong đảo, không biết có bao nhiêu người đi bái phỏng, đều bị từ chối từ ngoài đảo. Cho dù Tần đạo hữu đến sớm hai năm, cũng không gặp được tiền bối… Tần đạo hữu… Tần đạo hữu…
Võ môn chủ thấy Tần Tang cúi đầu không nói, kinh ngạc hỏi:
-Sao vậy?
-À.
Tần Tang lắc đầu, ngữ khí mất mát:
-Không có gì, tán tu chúng ta gian nan cầu đạo, vốn cho rằng có thể gặp được danh sư, thất vọng một lần thêm một lần.
Võ môn chủ cảm động lây, nói:
-Mặc dù tiền bối không còn, vẫn còn ơn huệ lưu lại. Tại hạ có mấy người bạn tốt, lúc ấy cùng ngồi nghe tiền bối giảng đạo, học theo thói cũ mà tiền bối để lại, thường xuyên tụ lại một chỗ cùng đàm đạo, sẽ không giữ cho riêng mình. Tần đạo hữu cứu tính mạng của cả nhà ta, nếu không chê, tại hạ có thể giới thiệu cho đạo hữu.
-Vậy thì đa tạ đạo hữu. Có điều, trong lòng Tần mỗ ngưỡng mộ phong thái của tiền bối, muốn đến Ba Môn Đảo và Linh Quy Đảo trước để chiêm ngưỡng một phen. Chọn thời gian khác, lại đến nhà bái phỏng.
Tần Tang chắp tay, tiếp tục dò hỏi Võ môn chủ về những việc đã qua.
Võ môn chủ không nghi ngờ gì, thấy Tần Tang rất tò mò về đảo chủ Linh Quy Đảo, cũng không dối gạt, nhớ lại tỉ mỉ những chuyện đã trải qua một lần.
Hai người trò chuyện, cảm nhận được thuyền gỗ càng ngày càng giảm xóc nảy.
Lúc này, một tên đệ tử đi xuống, vui sướng hô gió lốc đã ngừng.
Thương thế của Võ môn chủ đã có chuyển biến tốt, hai người cùng đi ra khỏi khoang thuyền. Bên ngoài đã gió êm sóng lặng, nhưng vẫn bị sương mù bao phủ, con thuyền cô độc trôi nổi, chung quanh toàn là nước, không biết đã bị gió lốc thổi tới nơi nào.
Võ môn chủ cùng các đệ tử tốn công mất sức một hồi, mới có thể xác định được vị trí hiện tại.
-Tần đạo hữu, đi thẳng hướng đông nam là có thể đến Ba Môn Đảo. Sương mù biển dày đặc, chính là thời điểm hải yêu làm mưa làm gió, ngàn vạn lần phải cẩn thận. Cũng may là nơi này không giống nư quần đảo Nam Bộ, không lâu sau dương mù sẽ tản đi.
Võ môn chủ vốn định tiễn Tần Tang một đoạn đường, bị hắn từ chối nhã nhặn, cho nên liền chỉ rõ phương hướng cho hắn.
Trên Linh Quy Đảo có đủ chủng loại cây đào, hoa đào nở quanh năm, hơn nữa đại trận hộ đảo có liên quan tới rừng đào, bao gồm cả mê huyễn và sát cơ, uy lực mạnh mẽ.
Mỗi khi đến lúc Thanh Trúc tiền bối giảng đạo, mọi người mới được phép lên đảo, nhưng cũng chỉ trong phạm vi ngài bờ cát.
Thanh Trúc tiền bối thì ở sâu trong rừng đào, không một ai thấy được dung mạo của hắn.
Nhưng việc này là nghe được từ miệng Võ môn chủ.
Trên đường đến Ba Môn Đảo, Tần Tang lấy ra một chiếc đấu bồng đội lên đầu, thay đổi trang phục. Ngay cả Thanh Trúc cũng không phải là đối thủ của kẻ thù, muốn nghiền chết hắn thì cũng dễ giống như nghiền một con kiến hôi.
Nhưng Tần Tang cũng không muốn cứ thế rời đi.
Chẳng biết tại sao, hắn luôn cảm thấy sự việc không đơn giản như vậy.
Thanh Trúc tiền bối đã tìm được Truyền Tống Trận, nhưng lại từ bỏ việc trở về Tiểu Hàn Vực vào thời khắc cuối cùng. Thất Sát Điện lần này mở ra mới chưa bao lâu, Thanh Trúc tiền bối vốn đã ẩn giấu được hai trăm năm lại bị kẻ thù tìm được, đánh đến tận cửa.
Những việc này, rõ ràng là có quan hệ với nhau.
Hung thủ chưa chắc đã là kẻ thù!
Cũng có thể do Thanh Trúc tiền bối nhất thời sơ suất, bị người khác phát hiện bí mật.
Đồng thời, Tần Tang nhớ tới chính mình khi rơi khỏi Thiên Tháp, sau khi tỉnh lại thì lại xuất hiện tại đại lục Vu Tộc, thực sự là do cấm chế bên trong Thất Sát Điện đã dịch chuyển hắn hay sao?
Tần Tang có cảm giác, bên cạnh mình có một vòng xoáy to lớn, chỉ là vẫn chưa lan đến chỗ mình, tạm thời không cảm thấy được sóng to gió lớn, giống như biển lớn hiện tại, bị sương mù bao phủ.
Hắn có dự cảm rằng, chỉ cần hắn lần theo con đường mà Thanh Trúc tiền bối đã đi qua, tìm kiếm Truyền Tống Trận, một ngày nào đó cũng sẽ bị cuốn vào trong vòng xoáy. Tần Tang thấy lạnh cả sống lưng, ít nhất cũng phải xác định được thân phận của kẻ thù của Thanh Trúc tiền bối, biết rõ ràng nên phòng bị người nào.
Chạy như bay một thời gian, Tần Tang nhìn thấy bóng dáng của Ba Môn Đảo bên trong sương mù.
Hắn không vội vàng lên đảo, mà thay đổi phương hướng, bay về phía Linh Quy Đảo.
Vượt qua Ba Môn Đảo, bay thêm một đoạn nữa, trước mắt xuất hiện cảnh tượng đảo nhỏ chi chít, đều là hoang đảo không có dấu chân người. Vượt qua những hòn đảo này, liền tới được Linh Quy Đảo.
Tần Tang bay qua bay lại trên mặt biển mấy lần, cũng không thấy Linh Quy Đảo đâu. Sau đó mới phát hiện ra, phần lộ ra trên mặt biển của Linh Quy Đảo đã bị đánh nát, chỉ còn lại phần nền móng, hoàn toàn nằm dưới mặt biển.