Chương 120: Hủy
Chương 120: Hủy
Thấy cảnh này, sắc mặt của hai người đều âm trầm thêm mấy phần.
Tần Tang bước về phía trước một bước, thiếu niên mặc kình trang lập tức lui lại, sau đó liền giương cung bắn ra một mũi tên, Tần Tang đành phải giơ kiếm lên ứng phó lần nữa.
Khe nứt ở trên không, một tia nối liền một tia hồng quang liên tục không đứt đoạn, hàn khí màu trắng xanh tạo ra Ly Long cũng lần lượt tiêu tán, phục sinh, hai người ai cũng không làm gì được đối phương.
Tần Tang đã từng thừa cơ đánh ra hai đạo âm lôi cùng với gai băng nhưng lại bị thiếu niên mặc kình trang hóa giải,cho tới giờ cũng không thể tới gần hắn một bước.
Từng nhánh linh tiễn nói tiếp nhau không đứt đoạn,tiễn thuật của thiếu niên mặc kình trang rất tốt, Tần Tang muốn chạy cũng không có cơ hội,vả lại khoảng cách xa như vậy, nên Tử Hồn Linh không có tác dụng gì.
Tần Tang cảm giác rất rõ linh lực bản thân đang tiêu hao rất nhanh,nhưng ngay cả cơ hội hấp thu linh thạch để bổ sung linh lực hắn cũng không có.
Nhưng mà, rất nhanh Tần Tang để ý thấy linh tiễn tốc độ cũng đã trở nên chậm lại
Kình trang thiếu niên ở đối diện có cảnh giới cao hơn hắn một tầng, nhưng bảo cung này cần ngưng kết linh lực liên tục để hóa thành mũi tên,linh lực tiêu hao so với Ly Long Kiếm thì cao hơn nhiều.
Nếu cứ tiếp tục giằng co như vậy chắc chắn ưu thế sẽ nghiêng về phía mình.
Ý nghĩ này vừa lóe lên, hai mắt Tần Tang đột nhiên tập trung lại, liền thấy thiếu niên bắn ra mũi tên lúc nãy xong, đột nhiên nhìn Tần Tang cười lạnh, lập tức cho tay vào trong Túi Giới Tử lấy ra một cái bình ngọc, bên trong bình có hai viên đan dược mà Tần Tang không hề biết .
Kình trang thiếu niên không chút do dự mà nuốt vào một viên, vốn dĩ bởi vì tiêu hao linh lực mà gương mặt tái xanh giờ lại trở nên hồng hào như cũ, sau đó mặt mũi tràn đầy mỉa mai nhìn Tần Tang.
Đan dược có thể khôi phục linh lực!
Thấy cảnh này, trong lòng Tần Tang âm thầm mắng một câu, người này gia cảnh không tầm thường.
Cây bảo cung này tuyệt đối là cực phẩm bên trong cực phẩm, linh đan trân quý một lần có thể lấy ra hai viên, mặt không đỏ tim không đập nuốt vào mà không có chút gì đau lòng.
Đây mà là tán tu?
Kình trang thiếu niên liên tục bắn tên, nối tiếp nhau không hề ngừng,ép thật chặt để cho Tần Tang không thể nào thoát thân, trong lòng Tần Tang biết nếu cứ như vậy sẽ không thể nào thoát thân, ánh mắt liền bắt đầu dao động không ngừng.
Đúng lúc này,kình trang thiêvou niên quát khẽ một tiếng,hai tay ngưng tụ một lượng linh lực rất lớn, toàn bộ đều truyền vào trong bảo cung.
Bảo cung đột nhiên tỏa ra ánh sáng, kình trang thiếu niên giơ bảo cung lên cao,hai mắt trừng lớn nhìn Tần Tang, cánh tay nổi lên gân xanh,dùng sức kéo dây cung, trong chớp mắt ngưng tụ ra ba tia linh tiễn cực lớn!
-Giết! Không nghiêng
Nương theo tiếng gầm đầy giận dữ của thiếu niên, ba tia linh tiễn bắn ra khỏi cung,xé gió mà tới, cuối cùng hợp thành một thể ở giữa không trung.
Linh tiễn kéo theo cuồng phong đập vào mặt,tiếng gào của mũi tên dường như mang theo một tia lôi đình uy nghi, chấn động trời xanh, thanh thế kinh khủng này những mũi tên lúc trước hoàn toàn không thể so sánh được, chớp mắt đã đến.
Còi báo động trong lòng Tần Tang nổi lên, lông tóc toàn thân dựng đứng, tốc độ của tiễn này quá nhanh, cơ bản là không kịp tránh né.
Tần Tang hai tay nắm chặt lấy Ly Long Kiếm, không còn dám phân tâm,hết sức chăm chú điều khiển Ly Long Kiếm, dùng hết sức lực chém ra một tiếng.
Hàn khí bên trên Ly Long Kiếm bị quất không còn một mống,thân kiếm cùng sắc mặt của Tần Tang giống nhau, hiện ra màu sắc không bình thường lúc xanh lúc trắng.
Thân hình Ly Long cũng lớn gấp đôi so với lúc nãy, giống như một con Giao Long chân chính, đối mặt với khiêu chiến như vậy cũng không có bất kỳ sự sợ hãi nào, dũng mãnh hướng về phía trước!
Ly Long miệng há rộng phát ra tiếng gầm chấn kinh, một ngoạm nuốt linh tiễn vào trong bụng.
Chỉ thấy bên trong thân thể của Ly Long đột ngột xuất hiện một tia cầu vồng bảy sắc,ở bên trong chấn động không ngừng,hình như đang đối kháng cùng với hàn khí nhưng không thể phá vỡ nó.
Nhìn qua hẳn là Ly Long đang chiếm thế thượng phong.
Một màn này hoàn toàn vượt qua dự đoán của kình trang thiếu niên, làm hắn chau mày.
Bên kia, Tần Tang lại đột nhiên biến sắc,hai tay vội vàng giơ lên Ly Long Kiếm chắn ở phía trước.
Sau một khắc,chỉ nghe một tiếng “Ầm” thật lớn, Ly Long lại trực tiếp nổ tung,tạo thành thân hình hàn khí bị nổ thành vô số mảnh vụn, vô vàn gió lạnh tàn sát khắp bốn phương tám hướng, khe nứt ở hai bên giống như trong nháy mắt nhận lấy trời đông giá rét, cỏ cây xung quanh bị bao trùm lên một tầng băng sương.
Mà tia linh tiễn kia mặc dù ảm đạm hơn so với trước kia nhưng vẫn còn đủ sức, lóe lên một cái đã tới trước mặt Tần Tang, không nghiêng không lệch bắn trúng Ly Long Kiếm.
May mắn mình canh thời cơ nhanh, Tần Tang âm thầm cảm thấy may mắn, chỉ cảm thấy một cỗ lực rất lớn đánh tới, hai tay chấn động, Ly Long Kiếm phát ra một tiếng vang thanh thúy, thanh âm tựa hồ có chút không thích hợp.
Tần Tang không rảnh để bận tâm những chuyện này, mượn sức lực này thừa cơ bay ngược lại, sau đó cầm lên Bằng Hư Phong quay đầu liền chạy trốn.
Kình trang thiếu niên được thế không tha, lại lần nữa giương cung nhắm ngay Tần Tang, mũi tên thứ nhất bị Tần Tang đánh rơi, đang muốn bắn ra mũi tên thứ hai, không ngờ linh tiễn lại không thể ngưng tụ thành hình, là tự bản thân tiêu tán đi,hắn vội vàng lật bảo cung lên xem xét, thì thấy bảo thạch ở trên phần lớn đã bị mất đi hào quang, có vài chỗ còn mơ hồ xuất hiện vết nứt.
Kình trang thiếu niên tức giận hừ một tiếng,hung hăng phất tay, mặt mũi tràn đầy oán hận nhìn Tần Tang đang phi nước đại chạy trốn,mắt đảo một vòng đem bảo cung bỏ vào trong Túi Giới Tử, lấy ra một đôi trường kiếm, sau đó phủ lên trên một mảnh màu xanh lá cây.