Chương 1202: Không Có Quan Hệ
Chương 1202: Không Có Quan Hệ
-Kiếm Quang Phân Hóa!
Hãn Hải môn chủ hoảng sợ kêu to.
Tần Tang cùng Song Đầu Hống lúc này cũng đã hiện thân từ chỗ tối.
Cảnh giới Kiếm Đạo, khó khăn nhất chính là đột phá, nhưng khi chân chính bước thêm một bước, liền tiến triển cực nhanh. Hắn lĩnh ngộ Kiếm Quang Phân Hóa, cô đọng kiếm quang đến mức gần như có thể đánh tráo thật giả, đồng thời có thể phân ra ba đạo.
Lại cho hắn thêm một khoảng thời gian nữa, Kiếm Quang Phân Hóa đại thành, có thể thử sức lĩnh ngộ cảnh giới một kiếm thành trận. Bình thường mà nói, đó là cảnh giới mà chỉ có Nguyên Anh tổ sư mới có thể lĩnh ngộ, độ khó cực lớn.
Tần Tang chỉ dựa vào một thanh Ô Mộc Kiếm liền có thể đánh bại Hãn Hải môn chủ, huống chi là còn có Song Đầu Hống hỗ trợ.
Một người một thú thay nhau giáp công.
Hãi Hải môn chủ mệt mỏi ứng phó, sau mấy hiệp liền biểu hiện ra dấu hiệu thất bại.
Tần Tang vì muốn kết thúc chiến đấu sớm, liền sử dụng Thập Phương Diêm La Phiên. Nhắm đúng thời cơ, ma hỏa cuốn lấy một vòng, đánh bay pháp bảo của Hãn Hải môn chủ, tùy tiện đã bức hắn đến tuyệt cảnh.
Thậm chí còn không sử dụng Tinh Loa và Huyết Uế Thần Quang.
-Mạng ta xong rồi!
Hãn Hải môn chủ không có lực trả đòn, vẻ mặt tuyệt vọng, hắn thậm chí chưa kịp hỏi thân phận của đối thủ là gì, vì sao lại giết hắn.
Vèo!
Cửu U Ma Hỏa đánh tan linh quang hộ thể của Hãn Hải môn chủ, lại không trực tiếp hạ sát thủ.
Tần Tang lắc mình đến bên cạnh Hãn Hải môn chủ, phong bế tu vi của hắn, tầm mắt quét qua bốn phía, gọi Song Đầu Hống về, lập tức chạy trốn thật xa.
Từ lúc hiện thân đến lúc bắt được Hãn Hải môn chủ, động tác của Tần Tang gọn gàng, không để lại dù chỉ một chút tai họa về sau. Mãi tới khi rời xa Ba Môn Đảo, xác định rằng phía sau không có truy binh, Tần Tang tìm một hoang đảo, thả người xuống.
Sau một phen ép hỏi.
Cuối cùng Tần Tang cũng biết được chân tướng.
Nhân vật mấu chốt là một người gọi là La đảo chủ.
Vào đêm trước ngày Linh Quy Đảo xảy ra chuyện, tên La đảo chủ kia tìm tới cửa. Sau khi Hãn Hải môn chủ biết được tu vi và thân phận của La đảo chủ, lập tức đánh mất lòng phản kháng, ngoan ngoãn nghe lời.
Cùng lúc đó, bị La đảo chủ thu phục, còn có mấy thế lực khác.
Sau đó mới biết, La đảo chủ ra lệnh cho bọn họ giúp đỡ điều tra Linh Quy đảo chủ, tra ra thân phận của từng tu sĩ đã từng nghe hắn giảng đạo, đồng thời nghiêm lệnh không được tiết lộ ra ngoài, nếu không thì chỉ còn lại một con đường chết.
Lai lịch của Linh Quy đảo chủ bí ẩn, rất khóc dây vào, nhưng sau khi cân nhắc, tất cả mọi người vẫn quyết định nghe theo mệnh lệnh của La đảo chủ.
La đảo chủ hẳn là đảo chủ của một hòn đảo lớn ở gần Khúc Hằng Đảo, mà sau lưng của hắn, chính là vị đảo chủ của Khúc Hằng Đảo.
Mọi người đều biết, đảo chủ Khúc Hằng Đảo đại diện cho thế lực của hai đạo chính ma, tà tu ở quần đảo Liệt Phong có ngang ngược tới đâu, cũng không dám tập kích Khúc Hằng Đảo.
Hai phe thế lực này, bất luận là bên nào, đều là quái vật khổng lồ, là bá chủ của Thương Lãng Hải!
Thực lực của Linh Quy đảo chủ có mạnh hơn đi nữa, thì cũng chỉ là một người, sao có thể so với bọn họ?
Sự thực chứng mình, bọn họ đã chọn đúng.
La đảo chủ ẩn núp ở Ba Môn Đảo, thu phục nhóm thế lực Hãn Hải Môn, âm thầm điều tra Linh Quy đảo chủ, lại vẫn luôn không có dấu hiệu ra tay. Lúc ấy, La đảo chủ ẩn núp trong Hãn Hải Môn, cho nên Hãn Hải môn chủ biết nhiều hơn một chút.
Cao thủ Kết Đan kỳ có quan hệ với Linh Quy đảo chủ, đều đang bị lùng bắt.
Cho đến tận khi Linh Quy Đảo bị hủy diệt, bọn họ mới giật mình nhận ra, La đảo chủ đường đường là một cao thủ Kết Đan hậu kỳ, lại chỉ là tiểu tốt, âm thầm thu thập tin tức, người động thủ thực sự là Nguyên Anh tổ sư.
Sau khi vây giết Linh Quy đảo chủ, bọn La đảo chủ ban thưởng cho bọn họ. Dường như họ đến chỉ vì Linh Quy đảo chủ, sau khi đạt được mục đích liền rời đi ngay.
Hãn Hải môn chủ được La đảo chủ ban thưởng, lại phá vỡ được bình cảnh đã vây khốn hắn nhiều năm.
Vốn cho rằng đời này đã vô vọng, việc đột phá đến Kết Đan trung kỳ lại giúp hắn lần nữa có tự tin, một lòng mong muốn được dựa vào thế lực của La đảo chủ, thế nhưng người ta lại chướng mắt chính mình.
Trong lòng hắn vẫn giữ một tia hy vọng xa vời, để môn hạ để tử chú ý, nếu bắt được cá lọt lưới liền có lý do tới cửa bái phỏng.
-Người ra tay chính là người của hai đạo chính ma!
Tần Tang thở dài khe khẽ, cũng chẳng nghĩ thêm nữa, cũng chỉ có thế lực của hai phe này mới có thực lực mạnh đến vậy.
-Nhưng không xác định được là phe chính đạo, hay là phe ma đạo.
Thanh Trúc tiền bối đắc tội với tất cả mọi người, hay chỉ là một môn phái trong đó?
Trước hết phải xác định thân phận của La đảo chủ mới được, người này hẳn là đảo chủ ở phụ cận Khúc Hằng Đảo, nhưng không rõ là hòn đảo nào. Nhưng mà tu vi của người này cao như vậy, sẽ không phải vô danh, hẳn là có thể nghe ngóng được tại Khúc Hằng Đảo.
Thấy kẻ thù của Thanh Trúc tiền bối không để lại hậu thủ, Hãn Hải Môn lúc này hẳn là đang trống rỗng, Tần Tang cũng không lo lắng nữa. Trước khi rời đi, hắn trở lại Ba Môn Đảo, cướp sạch bảo khố Hãn Hải Môn, kiếm một khoản tiền nhỏ, ngụy trang thành tên cướp đi ngang qua, thấy tiền liền nổi máu tham, như vậy sẽ không bị người khác liên tưởng đến chuyện của Thanh Trúc tiền bối.
Hãn Hải Môn sa sút, Ba Môn Đảo lại rơi vào chiến loạn lần nữa, nhưng những việc này đều không có quan hệ gì với Tần Tang.