Chương 1204: Lột Xác
Chương 1204: Lột Xác
Tu sĩ trẻ tuổi chợt hiểu, nói:
- Đạo hữu hiểu lầm, tại hạ cũng không có ý này. Nếu đạo hữu đã từ phương Nam mà đến, nghĩ cũng là tâm mộ vương hóa. Lấy tu vi của đạo hữu, bất chấp nguy hiểm, ngàn dặm xa xôi vượt biển tới đây, chắc cũng không dễ dàng gì.
Tần Tang thần sắc hơi trì hoãn, thở dài:
- Không sai, tại hạ chỉ muốn tìm kiếm một nơi để nương thân, có thể an ổn tu luyện, cho dù mạo hiểm cũng đáng giá.
- Đạo hữu nói không sai, những tiểu nhân vật như chúng ta cũng chỉ cần một nơi chốn bình yên thôi.
Tu sĩ trẻ tuổi nghe thấy lời nói của Tần Tang, cảm động lây, đột nhiên đem Tần Tang kéo ra bên ngoài lấu các, nhỏ giọng thì thầm:
- Không dối gạt đạo hữu, tại hạ cũng từng trải qua tình cảnh như đạo hữu. Ngươi mới đến, có một số việc ngươicòn chưa rõ lắm. Thuê động phủ thực ra không hề có lời, động phủ trên đảo quá đắt đỏ, lại không có doanh thu, lúc trước tại hạ bị lỗ lớn, vốn liếng nhanh chóng bay đi hết, suýt nữa ngủ đầu đường. Đạo hữu nếu như có ý định ở lâu dài, nghe ta một câu, không nên chỉ nhìn chủ đảo, ta có thể chỉ cho đạo hữu một con đường sáng.
Nói đến đây, ngữ khí của tu sĩ trẻ tuổi có chút ngập ngừng.
Tần Tang nhanh chóng nhận ra điểm này, lúc này đã lờ mờ đoán ra điều gì.
Tu sĩ trẻ tuổi ra vẻ thần bí, thấy Tần Tang im lặng, đành phải tiếp tục nói:
- Lấy tu vi của đạo hữu, đi làm quản sự ở các đảo nhỏ lân cận cũng đủ sống, không chỉ có động phủ, mà còn có thể thu linh thạch kiếm lời, tại sao lại không làm? Chỉ cần bỏ ra một chút thời gian và nỗ lựcđể bảo hộ phàm nhân khi bị phong bạo và Hải thú tấn công là được rồi. Tuy rằng linh khí trên đảo nhỉ mỏng manh hơn trên các chủ đảo không ít, nhưng cũng đủ để tu luyện.
Nghe thấy tu sỹ trẻ tuổi nói vậy, Tần Tang cũng âm thầm gật đầu, mưu đồ sự tình với La đạo Thông không phải chuyện một sớm một chiều là có thể giải quyết, hắn cần tìm một cái thân phận chính thức, sau đó ẩn náu ở gần Lương Khâu đảo, sau đó từ từ tính tiếp.
- Không biết phải làm như thế nào mới có thể trở thành quản sự, ta cầu còn không được, mong đạo hữu chỉ cho ta một con đường sáng
- Đạo hữu có thể đi ứng cử ở một số đảo lớn, nhưng mỗi lần cần chờ đến thời điểm bọn họn đi tuyển quản sự mới, hơn nữa còn phải tranh dành với người khác, có thể xảy ra nhiều việc ngoài ý muốn.
Tu sĩ trẻ tuổi hạ giọng:
- Cũng may tại hạ vừa vặn quen biết một vị tiền bối, có một chút quyền lực nho nhỏ, chỉ cần không phải những đảo lớn ở trung tâm, bình thường hắn vẫn có một chút tiếng nói. Chỉ là vị tiền bối kia cũng sẽ không dưng hỗ trợ ai, cho nên là cần ….
Nói xong, tu sĩ trẻ tuổi xoa xoa hai ngón tay.
Tần Tang âm thầm bật cười, hắn tự nhiên chẳng thèm quan tâm đén một chút linh thạch cỏn con này, cchỉ cần có thể hoàn thành mục tiêu hắn muốn là được.
Hắn cũng không sợ bị lừa, lấy ra một túi linh thạch nhỏ, đưa cho tu sĩ trẻ tuổi, trong nhất thời sắc mặt của hắn tỏ ra cực kỳ hứng hở.
Ba ngày sau.
Tần Tang bay ra khỏi Khúc Hằng Đảo.
Xóc xóc Ngọc Lệnh trong tay, Tần Tang mỉm cười.
Cầm linh thạch, tu sĩ trẻ tuổi dẫn hắn đi gặp vị 'Tiền bối' kia.
Vị 'Tiền bối' kia cũng chỉ là một tên tu sỹ kết đan sơ kỳ, không thể nhìn thấu lớp ngụy trang của hắn.
Người này cũng là hạng người thấy tiền sáng mắt, nhìn thấy linh thạch, trực tiếp đáp ứng yêu cầu của Tần Tang.
Cái gọi là quản sự, cũng không quyền lực như tên tu sĩ trẻ tuổi kia miêu tả, chỉ có thể trực tiếp nhúng tay vào các đảo nhỏ, hoặc là công việc điều khiển khổ sai trong các đội tuần tra.
Vị kia 'Tiền bối' lấy ra bản đồ của một ít đảo nhỏ, để cho Tần Tang chọn lựa, cuối cùng Tần tang nhìn trúng một cái đảo nhỏ tên là Nam Độ đảo.
Trên đảo chỉ có duy nhất một cái thành trì cho phàm nhân, cũng chỉ có duy nhất một ngọn núi có thể để cho hắn làm động phủ, nhưng được một cái là khá gần Lương Khâu đảo.
. . .
"Đến!"
Tần Tang đi tới Nam Độ Đảo, cảm giác quang cảnh xung quanh một lần, thầm nói linh khí quả nhiên không quá đậm đặc, tuy nhiên lại mạnh hơn các hoang đảo bình thường kia rất nhiều. Tại Khúc Hằng đảo, tất cả những đảo có linh mạch đảo đều bị người khác chiếm mất rồi.
Rất nhanh, hắn xuất hiện trên không của tòa thành trì duy nhất kia, ngẩng đầu nhìn về tòa núi xanh phía sau tòa thành kia, thân ảnh chớp ẩn chớp hiện liên tục, tiến vào trong núi.
Trong núi có linh trận phòng hộ, sau khi kích hoạt có thể bảo vệ cả tòa thành, tránh gặp phong bạo công kích.
Còn bây giờ, linh trận chỉ bao phủ ngọn núi này, sương mù vờn quanh ngọn núi. Thần thức Tần Tang quét qua, cảm giác được trong đảo có tu sĩ, hắn rót chân nguyên vào phía trong Ngọc Lệnh.
'Vù vù!'
Ngọc Lệnh rung động, phòng hộ linh trận cảm nhận được, tu sĩ bên trong phát hiện dị biến, nhanh chóng bay ra động phủ, đi tới cửa vào linh trận.
"Chỉ có một tên tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ, những người còn lại đều là tu sĩ Luyện Khí kỳ. . ."
Tần Tang liếc mắt đã nhìn thấu thực lực của bọn họ, đưa ra một viên ngọc giản, chủ động nói:
- Xin chào các vị đạo hữu, bần đạo pháp hiệu Minh Nguyệt, phụng mệnh cấp trên đến quản lý Nam Độ Đảo, hôm nay ta mới đến đây, mong chư vị đạo hữu chiếu cố ta nhiều hơn. Không biết vị nào là Mã Ngọc đạo trưởng ?
Tên trung niên nhân mặt chữ quốc có tu vi Trúc Cơ trung kìa kia, sau khi nghe thấy lời nói của Tần Tang, sắc mặt trầm xuống, âm trầm nhận lấy ngọc giản, sau đó tỏ vẻ cương ngạnh nói:
- Ta chính là Mã Ngọc, nếu đạo trưởng là phụng mệnh mà đến, không biết có gì chỉ thị không ?