Chương 1220: Bá Huyết Quả
Chương 1220: Bá Huyết Quả
- Sau khi lên đảo, ta sẽ mời tiền bối trên đảo giúp ngươi xem xét vết thương trong Nguyên Thần, việc này không thể xem thường được .
Tu sĩ trung niên giúp hắn kiểm tra thân thể một lần, có chút không yên lòng, tỉ mỉ căn dặn vài lần mới thôi.
Trương Việt lắc đầu, cười khổ nói:
- Hẳn là không có vấn đề gì đâu Vương tiền bối, không cần vẽ vời thêm chuyện. Huống chi pháp khí của vãn bối đã bể nát trong lúc chiến đấu, linh thạch trên người cũng chỉ đủ để mua pháp khí phòng thân thôi, chỉ sợ. . . ta không có tiền mời những tiền bối kia xuất thủ.
- Cái này .
Tu sĩ trung niên cũng hiểu rõ nỗi khổ của Ttuongw Việt, cũng thấy thương cho hắn, những không giúp được gì đành phải nói:
- Vậy ngươi tự cẩn thận một chút, nếu cảm thấy có điều gì bất thường ngay lập tức đi tìm y sư nghe chưa.
Trong lúc đang nói chuyện thì thuyền lớn đã cập bờ, Trương Việt từ biệt 2 tu sĩ kia, một mình đi về hướng nhà lao.
Tần Tang biết rằng, Trương Việt cũng có người nhà, cha mẹ của hắn đều còn sống, nhà hắn còn có mấy cái anh chị em khác, nhưng chỉ có một mình hắn là có được linh căn , trở thành người tu tiên mà thôi.
Khi còn sống Trương Việt chỉ có tu vi Luyện Khí kỳ, có thể nói là đứng tầng cuố cùng trong giới tu tiên, nhưng dù sao hắn cũng là tu tiên giả, che chở mấy người phàm vẫn tính là rất dễ dàng, người nhà của hắn cũng được thơm lây, cuộc sống của họ cũng tính là khá sung túc.
Nhưng có thể nghĩ rằng, nếu như sau khi Trương Việt chết mà Trương gia vẫn không có người kế tục, rất nhanh sẽ suy bại, nhưng điều may mắn đối với họ là Tần Tang đã tới rồi.
Trương Việt vừa về đến nhà, mọi người trong gia đình đối với hắn vừa kính vừa sợ.
Sau khi cơm nước xong xuôi, Trương Việt đi tới trong phòng của cha mẹ, bày tỏ suy nghĩ của mình, hắn mong muốn được đi Thánh Đảo để cầu tiên đạo.
Thánh Đảo ở đây chính là Thiên Hưng Đảo, nó được đặt tên theo bốn tòa Thánh Sơn trên đảo. Bất kể là tu tiên giả hay là phầm nhân trong Nhân tộc, ai cũng đã từng nghe tới sự tồn tại của Thánh Đảo, phàm nhân gần như cả đời cũng không có cơ hội trông thấy Thánh Đảo, dường như nó chỉ tồn tại trong thần thoại mà thôi.
- Lần này ra biển, trở về từ cõi chết, ta mới thấy được mình nhỏ bé yếu đuối đến cỡ nào, chỉ một con yêu thú đã có thể tùy tiện săn bắt ta như con mồi, nếu như cứ dậm chận ở chỗ này, ta mãi mãi không thể được sự cường đại, cùng lắm chỉ sống lâu hơn đám người đại ca nhị ca vài chục năm mà thôi. Ta phải đi Thánh Đảo, nơi đó có tiên nhân, nếu như ta có thể bái nhập vào môn hạ của các vị tiên nhân đó, có lẽ cuộc đời ta sẽ bước sang một trang mới
Trương Việt nói ra lý do của hắn.
Lời nói này, hắn cũng đã từng nói với vị tu sĩ trung niên kia, tu sĩ trung niên cũng đoán rằng, sau khi trải qua biến cố lớn như vậy mới làm hắn thay đổi,trong đầu mới nảy ra ý nghĩ này, khuyên hắn nghĩ lại.
Cha mẹ của hắn cho dù không muốn hắn đi, nhưng cũng không biết nên khuyên hắn như thế nào, chỉ có thể rưng rưng nước mắt nhìn Trương Việt rời đi.
Trước khi đi, Tần Tang lệnh cho Trương Việt để lại cho cha mẹ hắn một chút linh thạch, giúp bọn họ có thể điều trị thân thể, sau đó lại để lại một số bộ công pháp tu tiên cơ bản.Nếu như hậu nhân của Trương gia có người nào có linh căn, thì có thể dựa vào những bộ công pháp này bước chân vào con đường tu tiên.
Màn đêm buông xuống, Trương Việt từ biệt cha mẹ mình, từ biệt bạn cũ.
Tần Tang mang theo Thân Ngoại Hóa Thân của hắn, lặng lẽ rời đảo, lại lần nữa trở về Thiên Hưng đảo.
Trên đường, Tần Tang mỗi ngày đều vận chuyển bí pháp bên trong Chủng Nguyên Ma Thai, dần dần 'Luyện chế' bộ thân thể này , chờ Ma Chủng hoàn toàn dung hợp với nhục thân, nuôi dưỡng nguyên thai, là có thể tiến hành bước tiếp theo : huyết tự.
Không quản lặn lội đường xa, cuối cùng Tần Tang cũng đã trở về Thiên Hưng Đảo.
Biến cố trên quần đảo Liệt Phong dường như không ảnh hưởng gì tới nơi này.
Thiên Hưng Thành vẫn như mọi khi.
Sau khi vào thành, Tần Tang giấu Thân Ngoại Hóa Thân ở trong động phủ của mình, nghỉ ngơi chốc lát, sau đó đi đến phòng đấu giả của Tường An phường.
Phòng đấu giá ở Tường An phường.
Tần Tang cuối cùng cũng gặp được Dịch đan sư.
- Bao nhiêu năm không gặp, phong thái của Tần đạo hữu vẫn như cũ không hề thay đổi chút nào.
Dịch đan sư đẩy cửa đi vào, cười lớn mà nói.
Một thị nữa đi theo phía sau lưng hắn, trên tay nàng bưng một cái khay, nàng đem túi Giới tử trên chiếc khay này đưa cho Tần Tang.
Tần Tang mở ra xem, bên trong đúng là những linh tài hắn ủy thác Tường An phòng đấu giá thu thập trước đó, chúng được dùng để bố trí trận pháp luyện chế ra những cây cờ của Thập Phương Diêm La trận.
Lúc trước hắn chỉ có thể thu thập được một phần số linh tài này, lần này đem những linh tài còn thiếu cũng bù đắp cho đủ, bây giờ hắn chỉ cần giao ra thượng phẩm linh thạch nữa là xong.
- Xin lỗi ! Đã làm phiền đạo hữu nhiều rồi !
Sắc mặt Tần Tang cực kỳ vui mừng, nhận lấy những linh tài kia, giao nộp đủ số linh thạch, của cải hắn tích súc bấy nhiêu năm bây giờ tiêu vào một khoản lớn, cũng may là trong mấy năm nay hắn cũng lấy được vài khoản tài phú phi nghĩa, cho nên tạm thời vẫn có thể chống đỡ được.
Chờ sau khi thị nữ lui ra, Tần Tang tiếp tục nói:
- Năm đó, sau khi tạm biệt với Dịch đạo hữu, ta cũng đã quay lại mấy lần, nhưng nhận được tin tức là đạo hữu đã đến Yêu Hải. Về sau ta bởi vì một sự kiện quan trong, không thể không rời khỏi Thiên Hưng Đảo, không nghĩ tới là đi một lần là mấy năm liền. Ta nghe nói động tĩnh năm đó cũng không nhỉ, hơn nữa không chỉ một mình Dịch đạo hữu bị điều đến Yêu Hải , không biết các vị đạo hữu trở về khi nào ?