Chương 1230: Thân Ngoại Hóa Thân
Chương 1230: Thân Ngoại Hóa Thân
Sau khi trở về động phủ, tâm niệm Tần Tang vừa động.
Thân Ngoại Hóa Thân từ phía trong đi ra.
-Đạo hữu đã trở về.
Thân Ngoại Hóa Thân chắp tay thi lễ với hắn, không khác nhân loại chân chính là bao, cơ hồ không nhìn ra kẽ hở.
Mỗi khi thấy Thân Ngoại Hóa Thân cử động, Tần Tang đều vô ý thức sinh lòng cảnh giác.
Dựa vào bí pháp “Chủng Nguyên Ma Thai” mô tả, sau khi Thân Ngoại Hóa Thân đột phá Nguyên Anh kỳ, người tu luyện liền có được Nguyên Anh thứ hai, cũng tương đương với cái mạng thứ hai.
Khi chủ nhân xảy ra chuyện, có thể mượng Thân Ngoại Hóa Thân để phục sinh.
Có điều, bên trong quá trình chuyển hóa cần phải trả một cái giá thật lớn, khiến người ta khó mà tiếp nhận.
Vào lúc chiếm giữ Thân Ngoại Hóa Thân để chuyển hóa Nguyên Anh thứ hai, sẽ có một khoảng thời gian suy yếu rất dài, ít nhất là trên trăm năm, lỡ như Thiên Kiếp lại đến đúng lúc này, vậy thì sẽ không có chút thực lực nào để ngăn cản.
Mặt khác, con đường tu hành sau này cũng sẽ nhận ảnh hưởng, từng bước đều gian nan.
Nhưng cũng mạnh hơn so với việc mất mạng.
Tạm thời Tần Tang còn chưa xác định được, bí pháp đã trải qua sự sửa chữa của Thanh Trúc tiền bối liệu có còn hiệu quả này nữa hay không.
Chủ thân và phân thân chuyển đổi như thế này khiến Tần Tang sinh ra một loại cảm giác hoang đường, đến cùng thì cái nào mới là chính mình?phân thân phản phệ, chẳng phải tương đương với mình giết mình hay sao?
Bên trong “Chủng Nguyên Ma Thai” đã viết rõ, tu vi của Thân Ngoại Hóa Thân càng cao thì nguy hiểm khi bị phản phệ cũng càng lớn, cũng không phải không có khả năng bị Thân Ngoại Hóa Thân đảo khách thành chủ, người tu luyện cần phải cực kỳ thận trọng.
Cho nên, lúc luyện chế Thân Ngoại Hóa Thân, có thể dung hợp tình cảm của bản thân, nhưng Tần Tang lại không muốn làm như vậy, chặt đứ ký ức của phân hồn, tận lực khiến Thân Ngoại Hóa Thân không có dính dáng quá nhiều tới mình.
Dù sao thì còn sớm để tính tới chuyện kết anh.
Thân Ngoại Hóa Thân kết anh càng là khó lại thêm khó, tỉ lệ xa vời. Nguyên Anh thứ hai xa vời không có kỳ hạn, Tần Tang cũng sẽ không đặt hy vọng vào thứ hư vô mờ mịt này, tự đặt bản thân vào hoàn cảnh như thế.
Tần Tang để Thân Ngoại Hóa Thân trở về.
Nguyên thai còn chưa thai nghén thành công, còn cần một khoảng thời gian nữa, Tần Tang ra lệnh cho Thân Ngoại Hóa Thân tự mình tu luyện trong động phủ, không thể bước ra khỏi động phủ một bước, đồng thời bày xuống cấm chế ngăn cách.
Màn đêm buông xuống, Tần Tang đã chuẩn bị cẩn thận tất cả, đồng thời sắp xếp giúp Thân Ngoại Hóa Thân một phen, liền đến buổi sáng hôm sau.
Hắn phong bế động phủ, đi gặp Liễu phu nhân.
…
Chủ tiệm dẫn Tần Tang vào hậu đường, Liễu phu nhân thấy hắn, rõ ràng thở phào nhẹ nhõm.
Hiển nhiên là nàng vẫn luôn lo lắng rằng Tần Tang sẽ thay đổi chủ ý.
-Cuối cùng đạo trưởng cũng tới!
Liễu phu nhân đứng dậy, luôn miệng nói:
-Đạo trưởng còn định mua đồ gì nữa không? Nếu như không có, vậy chúng ta liền lên đường thôi.
Tần Tang gật đầu, đột nhiên cau mày nói:
-Liễu phu nhân định dùng diện mạo như trước để hành động bên ngoài?
-Đương nhiên không phải!
Liễu phu nhân mỉm cười, tay lấy ra mặt nạ mỏng như cánh ve, sau khi đeo lên liền lập tức biến thành một khuôn mặt khác, ngay cả khí chất cũng hơi thay đổi.
-Cái mặt nạ này là do một vị bạn cũ của phu quân cho ta mượn, may mà có bảo vật này, thiếp thân mới có thể theo dõi Hạng Nghĩa sít sao mà không bị phát hiện.
Tần Tang kinh ngạc, cái mặt nạ này hẳn là một món pháp bảo, sau khi Liễu phu nhân đeo lên, đến hắn cũng không nhìn ra kẽ hở, nhưng trừ cái đó ra thì dường như không còn tác dụng gì.
Luyện chế một kiện pháp bảo chỉ dùng để thay đổi gương mặt, cũng thật là xa xỉ.
Có điều, khi Tần Tang âm thầm để Thiên Mục Điệp mở Thiên Mục ra nhìn, liền nhận ra một kẽ hở nho nhỏ, khuôn mặt có mấy phần mất tự nhiên, có thể thấy được năng lực của pháp bảo là có giới hạn.
Hắn đương nhiên sẽ không chủ động bại lộ.
Năng lực của Thiên Mục Điệp gần như không tồn tại, cái mặt nạ này đủ để che giấu hai mắt của Hạng Nghĩa.
Thay đổi gương mặt xong, hai người kết bạn lao về hướng tòa Thánh Sơn có Truyền Tống Trận, đến đại điện truyền tống, lại phát hiện người ra vào cực ít.
Loại cảnh tượng này khiến Tần Tang hiểu rõ biến cố ở Yêu Hải càng ngày càng nghiêm trọng, thậm chí còn nghi ngờ quyết định của bản thân.
Biết được bọn họ muốn đi Yêu Hải, tu sĩ phụ trách truyền tống nói:
-Hiện tại, tu sĩ đi Yêu Hải rất ít, hai vị đạo hữu cần chờ một lát, góp đủ nhân số mới có thể mở Truyền Tống Trận.
Hai người mua một tấm Truyền Tống Phù, ngồi một bên kiên trì chờ đợi, qua thật lâu mới góp đủ số.
…
Gió biển tanh nồng tràn vào khoang mũi, hình như còn mang theo yêu khí cùng mùi máu tươi thoang thoảng.
Trở lại Đại Hoang Đảo, Tần Tang rõ ràng cảm nhận được bầu không khí trở nên căng thẳng hơn rất nhiều.
Bên cạnh đại điện truyền tống trở lại Thương Lãng Hải có một đoàn người xếp hàng thật dài, đây có thể đều là tu sĩ có thể thanh toán được phí tổn rất cao khi truyền tống, còn có vô số tu sĩ và phàm nhân chỉ có thể ở nơi này chờ đợi vận mệnh không biết trước.
Cảng biển neo đầy thuyền lớn, lui tới tấp nập, nhất định phải kết bạn cùng đi.
Chỗ tốt chính là, sau khi đám Tần Tang tìm được thuyền, không chỉ không cần giao chi phí lên thuyền, ngược lại chủ thuyền còn cho bọn họ một ít linh thạch, mời bọn họ tương trợ lúc gặp nguy hiểm.
Tần Tang cảm nhận được lòng người trong toàn bộ Yêu Hải đều đang bàng hoàng, hai vợ chồng họ Liễu vẫn luôn ra vào Yêu Hải, đây cũng là lần đầu tiên bắt gặp loại cảnh tượng này.
Liễu phu nhân đã chuẩn bị hai thân phận từ trước, Tần Tang và Liễu phu nhân ngụy trang cẩn thận, khiêm tốn lên thuyền.