Chương 1231: Phục Kích
Chương 1231: Phục Kích
Thuyền băng băng trên biển.
Tần Tang bắt chuyện với các tu sĩ khác, tìm hiểu tình huống bên trong Yêu Hải, biết được những Nguyên Anh tổ sư chiếm đảo làm vui đều đang bắt tay, định ra hiệp nghị liên thủ ngăn cản thú triều, đồng thời cũng đang mời chào cao thủ.
Rất nhiều đại năng ẩn thế không ra cũng không có cách nào tiếp tục tĩnh tu, lần lượt hiện thân, hợp lực đối kháng Yêu tộc.
Hai vị đảo chủ vứt bỏ đảo của mình trước đó, kỳ thực cũng không phải là không có sức chống cự, mà là rút lui có chiến lược. Hơn nữa các thế lực lớn vừa tiếp viện vừa trợ giúp, đến lúc đó sẽ tập kết cao thủ, dựa lưng vào một số hòn đảo lớn, không sợ Yêu tộc.
-Bây giờ không phải là thời đại Man Hoang, có nhiều đại năng tiến vào Yêu Hải như vậy, thế lực khắp nơi đều kiếm được lợi ích ở nơi này, hao phí rất nhiều tâm huyết, há có thể để cho Yêu tộc tùy tiện phá hư.
Tên tu sĩ này rất có lòng tin, chuẩn bị cầu phú quý trong hung hiểm.
Tần Tang cũng cảm thấy lời này có mấy phần đạo lý, thế lực khắp nơi ở bên ngoài, hai đạo chính ma, tam đại thương minh cùng Vu tộc, đều cực kỳ coi trọng tài nguyên bên trong Yêu Hải, đặc biệt là tam đại thương mình cùng với Vu tộc, Yêu Hải chính là hy vọng tương lai của bọn họ.
Cơ nghiệp bên trong Yêu Hải bị phá hư, chịu tổn thất thật lớn, bọn họ khó có thể chịu đựng được, tất nhiên sẽ toàn lực ra sức bảo vệ những vị trí trọng yếu.
Thanh thế của Yêu tộc tuy lớn, nhưng cũng không mạnh đến tình trạng có thể đuổi tận giết tuyệt hai tộc Nhân Vu.
Đương nhiên, trong Yêu tộc xác thực có xuất hiện dị trạng, bất luận kẻ nào cũng không dám xem thường, đều bày ra trận địa sẵn sàng đón địch.
Trên đường, đội thuyền nhiều lần bị yêu thú tập kích quấy rối, lúc tru sát yêu thú, Tần Tang ngoài ý muốn làm quen được một vị nữ tu trên một con thuyền khác, nàng mới từ Hồn Thiên Đảo ra ngoài.
-Năm đó tại hạ cũng từng đợi trên Hồn Thiên Đảo một khoảng thời gian, nhớ lúc ấy Vu loạn mới vừa kết thúc không bao lâu. Có lời đồn rằng ngoài đảo có Thiên Hỏa hiện thế, sẽ có chí bảo Nguyên Anh sinh ra, là thật hay giả? Bảo vật đã bị ai chiếm đi rồi?
Tần Tang vội vàng hỏi dò.
Hắn không xác định được Đông Minh Hàn Diễm gây ra động tĩnh lớn bao nhiều, chỉ có thể suy đoán mơ hồ.
Nữ tu cảm thấy ngoài ý muốn, nhìn Tần Tang:
-Tin tức của đạo hữu thực là linh thông, ta cũng chỉ mới biết được một vài tin tức sau khi sự việc xảy ra. Nghe nói là nơi tọa hóa Đông Minh Thượng Nhân tiền bối bị phát hiện, thần thông của tiền bối là Đông Minh Hàn Diễm sinh ra, trong động phủ có giấu di bảo của Đông Minh Thượng Nhân. Cuối cùng, đảo chủ mời Mưu Lược lão ma để thu phục hàn diễm, bảo vật hẳn là cũng rơi vào tay bọn họ.
"Mưu lão ma. . ."
Tần Tang có chút ấn tượng với người này.
Lúc trước khi hắc giáp nam tử bị Hồn Thiên Đảo đảo chủ phái đi bảo vệ Đông Minh Hàn Diễm đã từng nhắc tới Mưu lão ma một lần, kẻ này rất có hứng thú với Đông Minh Hàn Diễm, Hồn Thiên đảo đảo chủ đã từng mời hắn đến thu phục Đông Minh Hàn Diễm.
Mưu lão ma chính là Ma đạo cự phách, lão thành danh đã lâu.
- Không nghĩ tới Đông Minh Hàn Diễm đã bị Mưu lão ma lấy đi, người này chắc chắn cũng là một kẻ tinh thông pháp thuật ngự hỏa.
Trong lòng Tần Tang đang tỏ ra tiếc nuối.
Hắn biết rõ rằng di vật của Đông Minh Thượng Nhân đều đều bị hủy dưới sự thiêu đốt trong thời gian dài của Đông Minh Hàn Diễm, chỉ còn sót lại một thứ chí bảo duy nhất, đó chính là Đông Minh Hàn Diễm, nhưng cũng chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu.
. . .
Hành trình cũng coi như là thuận lợi, hắn không gặp phải thú triều tập kích, an toàn đi tới một hòn đảo tên là Vũ Hành đảo.
Tần Tang cùng Liễu phu nhân ngụy trang thân phận rồi mới lên đảo, dưới sự yểm hộ của bằng hữu của Liễu phu nhân, hắn dễ dàng tiến vào trong đảo.
Vị bằng hữu của Liễu phu nhân này cũng là một nữ tu, nàng tên là Kim Oánh, tướng mạo xinh đẹp, nàng vẫn luôn ở trên đảo giám thị mọi hoạt động của Hạng Nghĩa.
Khi nhìn thấy Tần Tang, ánh mắt của nàng có chút bất thiện, cố gắng dò xét Tần Tang, dường như nàng không tin tưởng năng lực của Tần Tang cho lắm, mặc dù nàng che giấu rất tốt, nhưng vẫn bị Tần Tang phát giác ra được.
Tần Tang suy nghĩ kỹ càng, cuối cùng cũng hiểu một phần nguyên nhân, có lẽ là do lần trước các nàng không liên lạc được với hắn mà bỏ lỡ cơ hội tốt, khó tránh khỏi việc tỏ ra bất mãn với hắn.
- Vị này chính là Thanh Phong đạo trưởng mà ta hay nói với ngươi.
Ba người vội vàng trở lại động phủ của Kim Oánh, Liễu phu nhân làm cầu nối để hai người làm quen với nhau:
- Đạo trưởng, nàng chính là sư muội Kim Oánh của ta, ngày trước thiếp thân từng bái nhập vào một tông môn tu tiên một khoảng thời gian, sau đó có cơ hội được làm quen với sư muội, sau đó ta và nang thân nhau như tỷ muội ruột thịt. Bây giờ, nàng đang làm quản sự tại Cửu Tinh Hội, những năm gần đây nhờ có sự giúp đỡ của nàng, ta mới có thể giấu đi thân phận chân chính của mình mà không bị Hạng Nghĩa phát giác. Lần này cũng nhờ Kim Oánh giúp đỡ mới có thể dụ Hạng Nghĩa rời khỏi đảo, chúng ta mới có cơ hội động thủ.
Thì ra nàng là người của Cửu Tinh Hội.
Tần Tang âm thầm gật đầu, Cửu Tinh Hội là một trong nhưng thương hội đỉnh tiêm ở trong Thương Minh, Kim Oánh đúng là có năng lực như thế. Nàng không tiếc vạch mặt với thương hội và Thương Minh để trợ giúp Liễu phu nhân báo thù, là có thể tình cảm giữa hai nàng sâu đậm đến mức nào.
- Sư tỷ không cần nói như vậy, năm đó nếu không có ngươi và Liễu đại ca chiếu cố ta, ta cũng không có khả năng có hôm nay.