Chương 1232: Cuối Cùng Cũng Đến
Chương 1232: Cuối Cùng Cũng Đến
Kim Oánh nhìn nhìn Tần Tang, sau đó lại nhìn về phía Liễu phu nhân, trầm giọng nói:
- Hạng Nghĩa đang ở ngay trên đảo ngay lúc này, Những người cầm quyền ở những hòn đảo lớn gần đây đã chuẩn bị tụ họp ở nơi này, chắc có lẽ cũng sẽ trú đống ở trên đảo này, Thương Minh chắc có lẽ cũng sẽ điều động thêm nhiều nhân thủ, Hạng Nghĩa tạm thời không thể rời đi. Nhưng trước khi động thủ, hai vị nhất định phải suy nghĩ thật kỹ, một khi thất thủ, đánh rắn động cỏ, không chỉ không thể báo thù cho Liễu đại ca mà Hạng Nghĩa chắc chắn cũng sẽ không buông tha cho chúng ta. Dưới tình thế như vậy, chúng ta chắc chắn sẽ bị Thương Minh truy nã, ngay cả Thương Lãng Hải cũng chắc chắn là không trở về được, chỉ có thể trốn vào trong Yêu Hải du hành mà thôi , mạo hiểm sinh tồn chung với yêu thú mà thôi. Cho nên, lần này có thể là cơ hội duy nhất.
Nghe Kim Oánh nói như vậy, Tần Tang cũng hiểu rằng đây là lời Kim Oánh muốn nói với mình, nàng vẫn chưa tin tưởng năng lực của mình.
Tần Tang mỉm cười, nhưng vẫn không nói gì thêm.
Liễu phu nhân hoà giải nói:
- Sư muội yên tâm, đạo trưởng có thể ra vào Thất sát điện tự nhiên,hơn nữa đạo trưởng cũng đã từng ra tay thuấn sát một vị cao thủ kết đan hậu kỳ, thực lực chắc chắn không thể nghi ngờ, chỉ cần có thể thành công đánh ra đạo Cấm Nguyên Phù kia, ta tin tưởng đạo trưởng có thể dễ dàng đánh bại Hạng Nghĩa không. Nhưng xin đạo trưởng không nên chủ quan khinh thường địch thủ, thiếp thân nhất định phải làm cho tên súc sinh Hạng Nghĩa này hình thần câu diệt, mới có thể an ủi vong linh của phu quân trên trời !
Ngữ khí của Liễu Phu nhân chém đinh chặt sắt, nàng hận Hạng Nghĩa đến thấu xương, có thể nói là bất cộng đái thiên.
- Chỉ cần hai vị an bài không có chút sơ suất nào, bần đạo có tự tin làm cho Hạng Nghĩa hình thần câu diệt, không có một chút khả năng sống sót nào.
Tần Tang cũng không còn cười cợt nữa, làm ra hứa hẹn, tiếp đó bắt đầu nghiêm túc tìm hiểu kế hoạch của các nàng :
- Hai vị định dẫn dụ Hạng Nghĩa ra khỏi đảo như thế nào ? Lỡ chẳng may hắn không rời đảo một mình, còn dẫn theo cao thủ khác đi theo thì như thế nào ? Nghe lời hai vị kể, hình như bên người Hạng Nghĩa còn có cả cao thủ do Thương Minh phải tới bảo vệ nữa thì phải.
Hai nàng liếc nhìn nhau, Liễu phu nhân gật gật đầu nhìn về phia Kim Oánh.
Kim Oánh cẩn thận hết sức, phất tay bày xuống một cái cấm chế cách âm, bấy giờ nàng mới giải thích cặn kẽ cho Tần Tang nghe:
- Căn cứ theo như chúng ta dò la, Hạng Nghĩa vẫn luôn tìm một loại linh tài có tên là Quy Văn linh mộc, đây là một loại linh tài hiếm ai biết được. Loại Quy Văn Mộc này phi thường kỳ lạ, dường như nó có thể phun ra nuốt vào sương mù giống như yêu thú vậy, đồng thời cứ cách mỗi một trăm năm, nó sẽ bọc phát một lần, nhà ra sương mù bao phủ diện tích vài dặm, hơn nữa đám sương mù đó còn có một loại mùi vị đặc thù. Đến lúc đó, chúng ta sẽ tiến vào trong Yêu hải tạo ra một loại di tượng y hệt như dị tượng mà Quy Văn linh thụ phát ra, đồng thời thông qua quan hệ của Cửu Tinh Hội và Thương Minh, giả vờ đem tin tức về dị tượng tiết lộ cho Hạng Nghĩa biết . Còn về phần những người đi cùng Hạng Nghĩa thì…
Liễu phu nhân nói tiếp:
- Phu quân của thiến thân khi còn sống cũng kết giao khá nhiều bằng hữu, việc Hạng Nghĩa cần Quy Văn Linh Mộc cũng chính là do một vị bằng hữu của phu quân ta nói cho ta biết. Bọn họ mặc dù sợ hãi Minh chủ Hạng Nghĩa nên không dám cùng đối nghịch với hắn, nhưng họ cũng không vì như thế mà không tận lực giúp đỡ ta, nếu không thì thiếp thân cũng không thể tiến hành mọi chuyện dễ dàng như vậy. Còn có một vị bằng hữu nữa đang làm việc trong Thương Minh trùng hợp là hắn cũng đang ở trên đảo, trong lúc chúng ta động thủ, hắn sẽ cố gắng kiềm chế cao thủ trong Thương Mình, nhưng việc ra tay hạ sát Hạng Nghĩa thì chúng ta nhất định chỉ có thể tự mình ra tay. Hơn nữa,ta hiểu tính cách của Hạng Nghĩa, hắn là loại người tham lam xảo trá, chỉ cần hắn xác định rằng có sự tồn tại của bảo vật, chắc chắn sẽ đi một mình chứ không kéo theo những người khác, miễn cho việc phải chia chác bảo vật. . .
- Tận lực. . . Nói như vậy, Hạng Nghĩa có thể có thêm trợ thủ, chúng không thể không đề phòng. . .
Tần Tang nhíu mày, hắn không quen đem hy vọng gửi gắm lên những người khác.
Liễu phu nhân bất đắc dĩ nói:
- Đúng là như vây, nhưng chúng ta không thể tìm được cơ hội nào tốt hơn như thế này nữa, cho dù là có sơ suất cũng nhất định phải mạo hiểm một phen. Một khi để Hạng Nghĩa trở về bế quan đột phá cảnh giới, ngay cả một cơ hội nhỏ nhoi chúng ta cũng không có.
Tần Tang cũng rõ ràng đạo lý này.
Hắn tự tin về thực lực của hắn, cho dù hắn mai phục giết người thất bại nhưng hắn tự tin vẫn có thể ung dung rời đi, cho nên hắn cũng không nói thêm điều gì nữa.
Ba người thương nghị một ngày, cuối cùng cũng quyết định kế sách.
Tần Tang và Liễu phu nhân rời khỏi Vũ Hành Đảo trước, ở bên ngoài lang thang mấy ngày, cuối cùng cũng tìm được một hòn đảo nhỏ thích hợp để bày ra trận pháp ngụy trang Quy Văn Linh Mộc.
Sau đó bọn hắn chậm rãi chờ đợi thời cơ.
Sau hai tháng, cơ hội của bọn hắn cuối cùng cũng đến!