Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1239 - Chương 1239: Muốn Động Thủ

Chương 1239: Muốn Động Thủ Chương 1239: Muốn Động Thủ

Hạc Yêu hừ lạnh một tiếng, âm thanh sắc bén:

-Đại vương ra lệnh cho ta dẫn thủ hạ tập kích quấy rối nhân loại, để bọn hắn mệt mỏi đối phó, ngăn lại lực chú ý của nhân loại là được, cũng không nói chúng ta phải tấn công nhân loại, hơn nữa còn có nhân loại Nguyên Anh tọa trấn trên đảo lớn! Đại vương không ở đây, chúng ta không biết phải bỏ ra bao nhiêu xương máu của các huynh đệ mới có thể phá đại trận hộ đảo, coi như công phá được thì như thế nào. Nhân tộc Nguyên Anh chỉ cần muốn chạy trốn thì cũng không thể cản được. Một khi hắn tìm thấy cơ hội, ám sát một hai kẻ trong số chúng ta cũng không phải việc khó!

Những yêu thú khác lập tức phụ họa, từng đứa biểu thị đại vương nhà mình cũng ra mệnh lệnh y như vậy, đều không chịu đi theo Báo Yêu mạo hiểm.

Bọn chúng đem mệnh lệnh của đại yêu hóa hình ra áp chế Báo Yêu, Báo Yêu lại khinh thường, lạnh lùng nói:

-Bản tướng tới đây theo lệnh của Giao Vương, dù là đại vương các ngươi cũng phải nghe theo mệnh lệnh của Giao tộc chúng ta, ai dám làm trái lệnh của bản tướng chính là đối nghịch với Giao tộc! Ta ngược lại muốn xem xem các ngươi có mấy cái gan!

Báo Yêu vốn có thân hình của báo, lại luôn mồm lấy tự xưng là Giao tộc, nghe có hơi nực cười, nhưng không có yêu thú nào đủ dũng khí chế giễu nó.

Nhưng lớp vảy và sừng trên người nó khác với các Báo Yêu khác, có lẽ thật sự mang huyết mạch Giao Long.

Nghe thấy lời này của Báo Yêu, những đại yêu khác hô hấp trì trệ, liếc mắt nhìn nhau, khí thế không tự chủ được yếu đi mấy phần.

Mặc dù bọn chúng hoài nghi con báo này khả năng chỉ đang phô trương thanh thế, nhưng lực áp bách của Giao tộc quá mạnh.

Vả lại Báo Yêu nói chuyện có một phần là đúng với tình hình thực tế, đại vương bọn chúng cũng không dám đối nghịch với Giao tộc.

-Việc này. . .

Ngư yêu yếu ớt nói,

-Đại vương nói hành động lần này rất quan trọng, là do Giao Vương liên lạc với các đại tộc, gần như đã mang phân nửa lực lượng của Yêu Hải tới mưu đồ. Vạn nhất vì chúng ta tự ý hành động, nếu bị tu tiên giả phát hiện đại vương không ở đây thì sẽ ảnh hưởng tới đại kế của Giao Vương. . .

Thấy đại yêu khác khí thế yếu ớt, Báo Yêu đắc ý, dừng một chút nói:

-Chỉ có mấy người chúng ta thì có thể ảnh hưởng đại kế gì? Huống hồ điều mà ta nói không phải cũng là ngăn cản và làm tê liệt ý chí của tu tiên giả sao? Mục tiêu của bản tướng không phải là đuổi tận giết tuyệt, mà là vì tìm một người. Người này vô cùng quan trọng với Giao tộc chúng ta, kẻ đó phạm phải tội quá lớn, khiến Giao Vương phẫn nộ, là người Giao Vương từng nói muốn giết. Các ngươi nhớ kỹ khí tức của hắn, sau khi cảm ứng được, bằng mọi giá phải giết chết người này! Diệt trừ được hắn, chính là lập đại công!

Người Báo Yêu nói tới chính là Tần Tang.

Ngày đó Tần Tang thấy thời cơ đã đến liền quyết định chạy trốn, Giao Vương đuổi mãi cũng không thể đuổi kịp, nhưng lại nhớ kỹ khí tức của Tần Tang.

-Còn có, nếu thấy có người sử dụng pháp bảo có hình dạng này, thì chắc chắn chính là kẻ đó. . .

Chân trước của Báo Yêu thò vào trong nước, màn nước dâng lên, huyễn hóa ra hình ảnh lốm đốm dạng xoắn ốc.

Thứ hình xoắn ốc này lại giống Tinh Hoa của Tần Tang đến bảy tám phần.

Chúng yêu yên lặng ghi nhớ hình dạng xoắn ốc, xem ra cũng không phát hiện Tinh Loa có điểm nào kỳ lạ.

Sau đó, chúng yêu đường ai nấy đi, biến mất vào sâu trong Yêu Hải, trở về điều khiến binh tướng.

Báo Yêu đã đạt được mục đích, nhìn bóng lưng của các yêu thú khác, trong mắt hiện ra sự gian trá. Khi nó quay đầu nhìn hướng Vũ Hành Đảo lại lộ ra ánh mắt tham lam.

. . .

Bầu không khí trên Vũ Hành Đảo trở nên căng thẳng.

Tu sĩ trên đảo mỗi khi nhìn thấy yêu khí cùng mây đen che kín bầu trời đều không khỏi lo lắng, đáy mắt hiện ra vẻ sợ hãi.

Tần Tang mang theo một đội tu sĩ Trúc Cơ, thực hiện nhiệm vụ canh giác cùng tuần tra.

Vào buổi tối, rốt cục cũng hoàn thành tuần tra, có thể nghỉ ngơi một lúc.

Tần Tang trở lại động phủ tạm thời, ngạc nhiên phát hiện Liễu phu nhân và Kim Oánh đều tới.

Sau khi giết chết Hạng Nghĩa, thái độ của Kim Oánh đối với Tần Tang có thêm mấy phần cung kính.

Cho dù Liễu phu nhân đã lập thệ không tiết lộ cuộc chiến lúc ấy, nhưng với sự thông minh của Kim Oánh chắc hẳn có thể đoán được mấy phần.

-Hai vị đạo hữu đến lúc nào vậy? Có chuyện gì quan trọng sao?

Tần Tang mời hai người ngồi xuống.

Các nàng cũng có nhiệm vụ bên người, trong thời gian này ngay cả thời gian tu luyện cũng không thể bảo đảm, nên rất ít khi gặp mặt.

-Không có chuyện quan trọng thì không thể tới bái phỏng đạo trưởng sao?

Chém được đầu kẻ thù, Liễu phu nhân rốt cục cũng thoát khỏi bóng ma trong lòng.

Sau khi nói giỡn, Liễu phu nhân thu lại vẻ mặt tươi cười, nói ra một tin khiến người kinh ngạc:

-Đảo chủ đã có ý định bỏ đảo phá vòng vây!

Tần Tang khẽ giật mình, nhìn Kim Oánh.

Vẻ mặt Kim Oánh cũng rất nghiêm túc, nặng nề gật đầu, tin tức này Kim Oánh biết được thông qua Cửu Tinh Hội, từ chỗ Thương Minh.

-Tình hình đã nghiêm trọng đến mức này rồi sao?

Tần Tang cảm thấy khó mà tin nổi, vứt bỏ đảo không chỉ mang ý nghĩa là Đảo chủ phải từ bỏ cơ nghiệp mấy trăm năm của mình, đồng thời còn vứt bỏ tính mạng phần lớn tu sĩ trên đảo!

Mất đi đại trận hộ đảo, cuối cùng sẽ còn bao nhiêu người có thể sống sót?

Kim Oánh trầm giọng nói:

-Thương Minh hôm nay cũng mới biết, Đảo chủ đã cắt đứt liên hệ với bên ngoài, tin tức ra không được cũng vào không xong, đã biến thành đảo hoang. Hai ngày trước lại có số lượng lớn yêu thú tụ tập đến, chúng đang dục dịch hành động, không giống như phô trương thanh thế, có khả năng muốn động thủ.
Bình Luận (0)
Comment