Chương 1240: Vây Công
Chương 1240: Vây Công
-Giữa các Đảo chủ từng có ước định, chúng ta bị nhốt lâu như vậy, theo lý thuyết những người khác cũng đã phát hiện ra dị thường nên sớm đến trợ giúp mới phải, bây giờ lại không có một tin tức nào. . . Không biết bên ngoài đã xảy ra biến cố gì, nếu Đảo chủ cảm thấy nguy hiểm, một khi chuyện không thể cứu vãn sẽ vứt bỏ đảo. . .
Kim Oánh kể lại tình huống cặn kẽ mà mình nghe được từ Thương Minh, các thế lực lớn đều đang giành giật từng giây để tiến hành sắp xếp.
-Lúc trước khi xây dựng đại trận, Đảo chủ đã bỏ ra rất nhiều tâm huyết, đại trận hộ đảo trên Vũ Hành Đảo không chỉ có thể phòng thủ, còn có thể tùy thời chuyển thành sát trận với uy lực vô cùng đáng sợ. Đáng tiếc sau khi chuyển đổi linh trận chỉ có thể sử dụng trong một lần này, bộc phát ra ánh sáng cuối cùng. Khi Đảo chủ mở ra đại trận tiêu diệt yêu thú chính là thời cơ tốt nhất để chúng ta phá vòng vây. . .
Kim Oánh mời Tần Tang cùng bọn họ phá vòng vây, sau khi Tần Tang suy nghĩ một chút, chỉ nói sẽ cố hết sức tụ họp cùng bọn họ.
Rốt cuộc thì đến lúc đó tình huống sẽ như thế nào ai cũng không nói trước được.
Tần Tang tiễn hai người về, xếp bằng trầm tư ở bên trong động phủ.
Không biết uy lực của đại trận hộ đảo mạnh bao nhiêu, nếu có thể một lần hủy diệt hết yêu thú là tốt nhất, vậy có thể trực tiếp thoát thân.
Còn nếu phải trải qua một trận ác chiến, đi theo cao thủ Thương Minh sẽ có sự hỗ trợ mạnh mẽ, nhưng lại càng bắt mắt, dễ dàng gây sự chú ý của đại yêu.
Tần Tang đang tu luyện Thiên Yêu Luyện Hình, sau đó bắt đầu nảy ra một suy nghĩ, lần này có lẽ có thể thử nghiệm một chút.
Mấy ngày sau đó tất cả đều diễn ra như thường, trong quá trình canh gác và tuần tra, Tần Tang chú ý quan sát, phát hiện yêu thú quả thực so với thời gian trước càng thêm sinh động.
Từng ngày qua đi, bọn họ vẫn giữ liên lạc, Kim Oánh nhiều lần truyền đến tin tức tình huống vẫn không tốt hơn chút nào.
Nửa tháng sau, các tu sĩ bừng tỉnh trong đêm khuya, từ động phủ xông ra, liền thấy bầu trời đầy mây đen đang áp xuống.
Phẫn nộ, hoảng sợ, kiên quyết, tuyệt vọng. . .
Đủ loại biểu cảm xuất hiện trên mặt các tu sĩ.
Những con thú trên Vũ Hành Đảo gào như sấm, tiếng chuông vang lên rõ ràng, chính là đang cảnh báo.
Trong khoảnh khắc này, mặt trời cũng dần ló rạng.
Một vầng sáng cực lớn xuất hiện, bao trùm cả tòa thành lớn, dần khuếch trương ra mảnh địa vực xung quanh.
Đại trận hộ đảo đã được kích hoạt!
Đại trận không có khả năng bao trùm cả hòn đảo, những chỗ bên ngoài rìa bị bỏ lại,
Tất cả mọi người rút vào trong thành. Núi non trùng điệp rất nhanh đã bị làn sóng yêu thú san bằng, các tu sĩ cảm nhận được mặt đất dưới chân đang chấn động kịch liệt, giống như tiếng tim đập của bọn họ.
-Ầm!
Lần thứ nhất đụng nhau xảy ra, một con yêu thú đụng vào vầng sáng, lập tức bị đại trận giết chết, thi thể chia năm xẻ bảy, máu vẩy trời cao.
Gần như trong cùng một lúc, từng đoàn từng đoàn huyết nhục nổ tung, giội vào bề mặt vầng sáng, toàn bộ vầng sáng đều bị máu tươi nhiễm đỏ, biến thành vầng huyết quang khiến người nhìn thấy mà giật mình.
Ngoại trừ tiếng nổ vang cùng tiếng thú gào, bọn họ đã không còn nghe được thanh âm nào khác, vầng sáng với linh lực cường đại chấn động, một đàn yêu thú bị giết chết xong lập tức có đàn mới lao đến, vô cùng vô tận.
Ở trong tình huống này, vầng sáng thoạt nhìn rất đơn bạc nhưng kiên cố dị thường.
Không cần bất kỳ kẻ nào thúc giục, tu sĩ cấp thấp trong thành chủ động lấy ra pháp khí, bay lên bầu trời, từng tia sáng từ pháp bảo bắn ra, giết chết yêu thú bên ngoài vầng sáng.
Vầng sáng rực rỡ, pháp khí, pháp bảo loé ra ánh sáng đủ mọi màu sắc nhìn như những ngôi sao.
Những tu sĩ được che chở phía dưới đại trận tạm thời không mang nỗi lo, chỉ chuyên tâm giết địch.
Tần Tang lúc này đang tuần tra, phát hiện dị động của Yêu tộc ngay đầu tiên.
Trên đảo đã sớm làm xong công tác chuẩn bị nghênh đón thú triều, Tần Tang có nhiệm vụ bên người. Thấy thế ra lệnh một tiếng, dẫn theo thành viên tiểu đội hạ xuống mặt đất, mọi người hợp lực phát động ra một trận bàn, phụ trợ Đảo chủ duy trì đại trận.
Tần Tang lĩnh mệnh ở một góc bảo vệ đại trận, trách nhiệm nặng nề.
Hắn không dám chậm trễ chút nào, một khi xuất hiện tình huống sơ suất đại trận rất có thể bị thú triều xé rách trong nháy mắt, tạo thành con đường xâm lấn tiến vào, đứng mũi chịu sào chính là bọn họ.
Trận bàn trôi nổi trên đỉnh đầu, cùng đại trận và các trận bàn khác kết hợp ngưng tụ thành vầng sáng, tạo thành phòng ngự kết cấu vững chắc.
Từ đầu chỉ là mấy tiểu yêu, nhìn khí thế có vẻ to lớn, nhưng tạm thời áp lực chưa đủ mạnh. Tần Tang đã sắp xếp ổn thoả, để cho thuộc hạ chú ý điều tức, chuẩn bị nghênh đón thời khắc nguy hiểm nhất.
Lúc này, Vệ Đội trong thành cũng giống như Tần Tang, thiết lập đại trận vững chắc ở khắp nơi. Những người khác cũng không nhàn rỗi, tìm cơ hội chủ động xuất kích, tiêu diệt yêu thú, mặc dù trong trận đại chiến này chẳng khác nào hạt cát trong sa mạc.
Có vinh cùng vinh, có nhục cùng nhục.
Tất cả mọi người đều rõ ràng đạo lý này.
Nhưng rất nhanh bọn họ liền gặp phải cản trở, những đại yêu Yêu Đan kỳ xuất hiện.
Những đại yêu này da dày thịt béo, chỉ dựa vào thân thể liền có thể chống lại pháp bảo, đỡ được công kích từ pháp bảo, bọn chúng ngăn cản các cao thủ tu tiên, để cho bọn tiểu yêu xung kích vầng sáng, trận chiến lâm vào thế giằng co.
Tần Tang trong lòng cảnh giác, quan sát biến hoá của đại trận và động tĩnh từ Yêu tộc.
Tầm mắt hắn trôi về phía toà trạch viện lớn ở phương Bắc, Kim Oánh trước đó thông tri với hắn, nhân thủ của Thương Minh hiện tại đều đang tụ tập trong trạch viện, chuẩn bị sau khi vứt bỏ đảo thì từ nơi đó phá vòng vây.