Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1241 - Chương 1241: Kim Quang Trận

Chương 1241: Kim Quang Trận Chương 1241: Kim Quang Trận

Thời điểm đảo bị vứt bỏ, cố gắng chạy đến đó nhanh nhất hẳn là cũng tới kịp.

. . .

Tần Tang không biết rằng trong lúc hắn điều khiển kiếm Ô Mộc đại khai sát giới, có một bóng dáng trong bầy thú, ẩn hiện ở gần vầng sáng, nhưng dường như không định xuất thủ mà chỉ quan sát bốn phía, cảm ứng khí tức.

Sau cùng bọn chúng vẫn không thu hoạch được gì, liền tập hợp một chỗ.

-Không cảm ứng được khí tức người kia, cũng không thấy pháp bảo tương tự, người kia hoặc là đang ẩn náu nên không lộ diện, hoặc là đang duy trì đại trận, khí tức bị linh trận che đậy, trừ khi hắn chủ động xuất thủ nếu không thì rất khó cảm ứng được.

Chúng yêu tụ họp lại, sau một hồi bàn bạc thì đưa ra kết luận.

-Hẳn đang duy trì đại trận!

Báo Yêu có hơi nóng nảy, ở trên một ngọn núi quan sát thành trì, đi qua đi lại:

-Người này tu vi không tồi, không có khả năng ở một bên không tham gia trận chiến, xem ra chỉ có phá được trận mới có thể tìm được người này. Tiếp tục đánh! Phá đại trận, ta xem hắn có thể trốn đi đâu! Đúng rồi, lúc ấy hắn còn có một đồng bạn, tìm đồng bạn của hắn cũng được!

Báo Yêu quyết tâm không phá thành trì thì không thôi, mệnh lệnh chúng yêu chiến đấu bằng mọi giá, điều động thủ hạ thay nhau xung kích cho đến khi phá được trận.

Chúng yêu mang theo tâm tư lo lắng, lĩnh mệnh mà đi.

. . .

Tỉnh lại từ trong nhập định.

Tần Tang cúi đầu nhìn hai tay, hai khối trung phẩm linh thạch trong lòng bàn tay đã biến thành hai hòn đá màu trắng xám, linh lực đã khô kiệt. Tần Tang nhẹ nhàng chà xát hai tay, linh thạch bị ép thành bột phấn, từ ngón tay chảy xuôi xuống.

Hắn liền ngẩng đầu nhìn về phía vầng sáng bên ngoài, thú triều vẫn che kín bầu trời.

-Năm ngày!

Tần Tang tính nhẩm thời gian.

Trọn năm ngày, bên ngoài yêu thi chồng chất như núi, máu chảy thành sông, thú triều lại không có một chút dấu hiệu muốn ngừng lại.

Ở nơi tuyến đầu chiến trường cảm giác càng rõ ràng hơn một phần, thú triều nhìn như hỗn loạn, thực ra bên trong rất có trật tự, sau lưng khẳng định có đại yêu đang điều khiển.

Bầu không khí trong thành càng thêm áp lực, mọi người cảm nhận được thú triều lần này bất bình thường, không khỏi lo sợ, mà những người biết rõ nội tình càng thêm lo lắng.

Cắt đứt liên lạc với thế giới bên ngoài, mãi không có trợ thủ xuất hiện, cho nên không có quá nhiều hy vọng về mặt này, Vũ Hành Đảo cuối cùng sẽ đi tới bước kia hay không đang ngay tại ý nghĩ của Đảo chủ.

-Sẽ vứt bỏ đảo sao?

Tần Tang im lặng.

Thú triều lần này kiên quyết dị thường, đã vây khốn Vũ Hành Đảo mấy ngày, số lượng lại không giảm đi chút nào, đại yêu đứng đằng sau dường như có ý định không san bằng Vũ Hành Đảo thì không thôi.

Thú triều gặp phải trong thời gian ở Ngũ Nguyên Đảo so sánh với hiện tại chỉ có thể coi là tiểu vu gặp đại vu*.

*Tiểu vu gặp đại vu: phù thủy nhỏ gặp phù thủy lớn, ý nghĩa là thú triều trước kém hơn nhiều so với lần này.

-Ta đến thay thế, các ngươi mau mau điều tức.

Tần Tang lên tiếng, tiếp nhận quyền khống chế trận bàn, ngự sử lực lượng của đại trận tiêu diệt yêu thú. Hắn không biết đại trận còn có thể kiên trì bao lâu, chỉ có thể lo trước tính sau.

-Hiện tại hẳn là chính ngọ, vốn dĩ mặt trời nên chói chang, cảnh sắc hết sức mỹ lệ.

Tần Tang ngẩng đầu, yêu thú bay lượn che chắn cả bầu trời, không nhìn thấy bất kỳ một tia sáng nào.

Thời gian từng chút trôi qua, mỗi một khắc đều là dày vò.

Lại qua vài ngày.

Tần Tang lúc này đã lui về trong thành, một phần bên ngoài linh trận bị phá, vầng sáng thu nhỏ lại, có không ít tu sĩ trong thời gian vầng sáng thu hẹp không phản ứng kịp, bị thú triều cắn nuốt, sau đó không còn nghe thấy bất kỳ một tiếng động nào, hiển nhiên lành ít dữ nhiều.

Có điều, hiện tại vầng sáng cũng coi như ổn định, bởi vì đại yêu Hóa Hình kỳ vẫn mãi không xuất thủ, cho dù xuất hiện chuyện ngoài ý muốn những người khác cũng có thể cấp tốc cứu vãn.

-Vì sao đại yêu hóa hình vẫn chưa lộ diện, bọn chúng rốt cục đang chờ cái gì?

Tần Tang sinh lòng nghi ngờ.

Sự nghi ngờ này không chỉ mỗi Tần Tang có.

Đêm nay, Tần Tang đem trận bàn giao cho những người khác, một khắc cũng không ngừng nhập định điều tức, nhiều ngày đêm liên tục không ngừng nghỉ, hắn cảm giác được từng cơn mỏi mệt ập đến.

Không ngờ hắn mới vừa vào không lâu, đột nhiên có một chiếc Truyền Âm Phù bay vụt đến rơi vào trong ngực.

Tần Tang bừng tỉnh, mở Truyền Âm Phù, nhất thời biến sắc.

Các tu sĩ xung quanh ào ào nhìn qua

-Đảo chủ quyết định vứt bỏ đảo, để cho chúng ta đường ai nấy trốn.

Tần Tang ngẩng đầu đảo mắt một vòng, yên lặng nói một câu, đưa Truyền Âm Phù xuống dưới.

Lời vừa nói ra, xung quanh nhất thời xôn xao mãnh liệt.

Mấy ngày liền chiến đấu kịch liệt, mọi người đều đã thấy rõ thú triều có bao nhiêu đáng sợ, đại trận hộ đảo là hy vọng duy nhất của bọn họ, nếu vứt bỏ đảo phá vây, những tu sĩ ở đây chỉ sợ mười không còn một.

-Đừng vội, các ngươi nhìn nội dung Truyền Âm Phù xem, Đảo chủ đã có an bài khác, trong một khắc cuối cùng sẽ dẫn bạo toàn bộ uy lực của linh trận, mở ra đường đi từ bốn phía. . .

Tần Tang trấn an mọi người.

Trong Truyền Âm Phù viết rõ, Đảo chủ vài ngày nay vẫn luôn cố gắng tìm kiếm đại yêu hoá hình đằng sau thú triều, nhưng không ngờ lại không thu hoạch được gì, những đại yêu hóa hình kia tựa hồ dự cảm được điều đó nên trốn rất sâu.

Đại yêu hóa hình không xuất thủ, linh trận tạm thời sẽ không bị công phá, nhưng bị thú triều bao vây dông dài, chờ linh thạch trên đảo hao hết, các tu sĩ đều sẽ là dầu hết đèn tắt đồng thời thân thể còn mệt mỏi, muốn chạy cũng chạy không được.

Đảo chủ vốn định sử dụng sát trận đánh trọng thương đại yêu hóa hình, từ đó làm tan rã thú triều, nhưng hiện tại chỉ có thể lùi bước mà tìm cách khác.
Bình Luận (0)
Comment