Chương 1252: Ngay Ngắn
Chương 1252: Ngay Ngắn
Tần Tang sốt ruột rướn hẳn người về phía trước.
- Thương Minh có một vị tiền bối, đang triệu tập nhân thủ, muốn đi vào sâu trong Yêu Hải cứu người. Nếu như hiền đệ có thể giups vị tiền bối đó cứu người mang trở về, Mao Sơn Đằng chính là một trong số những thù lao mà vị tiền bối ấy đưa ra. Mặt khác, vị tiền bối kia cũng rất có tiếng nói ở trong Nhân tộc, ngài ấy hứa rằng nếu ngươi có thể giúp ngì ấy cứu người thì có thể giúp ngươi quay trở về Thương Lãng Hải, tránh khỏi tai kiếp lần này.
Trâu lão dừng một chút, trầm giọng nói:
- Lúc vi huynh đang tìm kiếm tung tích của Mao Sơn Đằng, bị vị tiền bối kia mời tới cửa, muốn ta đi chung với hắn, vi huynh cũng không từ chối. Nếu như hiền đệ đáp ứng chuyện này, ta có thể mang ngươi đi gặp hắn. Tuy nhiên, hiện tại tiến sâu vào trong Yêu Hải nguy hiểm đến cỡ nào, không cần vi huynh nói thì chắc hiền đệ cũng đã biết rõ, cho nên hiền đệ nhất định phải suy nghĩ thật cẩn trọng.
Đi sâu vào trong Yêu Hải cứu người một chuyến, không chỉ có được Mao Sơn Đăng mà mình muốn tìm bấy lâu nay, lại còn có thể rời khỏi Yêu Hải trở về Thương Lãng Hải nữa.Điều kiện như vậy quả thực đã làm Tần Tang động tâm.
Hắn có Thiên Yêu Biến, gần như có thể thoải mái hành tẩu trong Yêu Hải, do đó không phải không có cơ hội tiến vào Yêu Hải cứu người.
Tuy nhiên, người mà Trâu lão còn phải xưng hai chữ tiền bối lại là người như thế nào ? Chẳng lẽ vị này lại là một vị lão tổ Nguyên Anh cảnh hay sao ?
Sau khi Tần Tang hỏi Trâu lão một cách kỹ càng, Tần Tang cuối cùng cũng có thể thả lỏng một phen.
Người đó tên là Việt tiên cô, là một vị tiền bối đức cao vọng trọng, vị này cũng không phải Nguyên Anh cảnh, mà nàng đang kẹt ở bình cảnh tấn cấp Nguyên Anh cảnh. Việt tiên cô rất có uy vọng, ngay cả Trâu lão cũng đã từng nhận ân huệ của nàng, nên mới gọi nàng một tiếng tiền bối.
Nếu như người này là một vị lão tổ Nguyên Anh cảnh, chuyên đi lần này chỉ sợ không đơn giản chỉ là cứu người thôi đâu, đến lúc đó Tần Tang chắc chắn còn phải suy nghĩ tỉ mỉ kỹ càng một phen.
Chỉ cần không liên quan việc tranh chấp giữa các vị Nguyên Anh, Tần Tang tự ti có năng lực ứng phó, cho nên hắn cũng không do dự quá lâu, ngay lập tức bảo Trâu lão mang hắn đi gặp vị Việt tiên cô này.
Nếu như Tần tang đã tự mình ra quyết định, Trâu lão cũng không nói nhiều làm gì, hắn nhanh chóng mang Tần Tang đi gặp Việt tiên cô.
Việt tiên cô lúc này đang ở trên một hòn đảo lân cận của Đại Hoang đảo, hai người đến nhà nàng bái phỏng, phát hiện Việt tiên cô cũng đang tiếp khách, hơn nữa còn là hai vị tu sĩ Kết Đan cảnh hậu kỳ!
- Trâu đạo hữu, ngươi suy nghĩ thông suốt chưa, có muốn tham gia chuyến đi với với lão thân này hay không ?
Việt tiên cô là một lão ẩu có mái tóc trắng xóa, trên mặt nàng cũng xuất hiện vô số những nếp nhăn, vẻ già nua hiện rõ trên khuôn mặt và thân thể của nàng.
Nếu như loại cảnh tưởng này xuất hiện ở trên người một vị tu sĩ Kết Đan cảnh đỉnh phong, có thể thấy được người này có khí huyết suy kiệt, tuổi thọ cũng chẳng còn nhiều, có thể nói là sắp bước một chân vào trong quan tài.
Nhìn thấy Trâu lão, ánh mắt của Việt tiên cô sáng rỡ, trong ánh mắt của bà ánh lên những tia hy vọng.
Trâu lão lắc đầu, chỉ hướng Tần Tang,nói:
- Việt tiền bối, lần này ta đến không phải là để đáp ứng tiền bối tham gia chuyến đi lần này mà là muốn tiến cử một người cho tiền bối, đây là hiền đệ của ta, pháp danh của hắn là Thanh Phong, thực lực của hắn không hề tầm thường, có lẽ có thể trợ giúp cho tiền bối một tay.
Nụ cười trên mặt Việt tiên cô lập tức thu lại, quét mắt Tần Tang, ngữ khí bất mãn nói:
- Trâu đạo hữu, việc lão thân muốn cứu người là việc vô cùng trọng yếu, không phải là việc đáng để đạo hữu đùa giỡn !
Hai người khác cũng làm ra biểu cảm khoanh tay đứng nhìn.
- Tiền bối bớt giận.
Trâu lão không chút hoang mang nói ra:
- Trâu mỗ có dũng khí giới thiệu vị hiền đệ này với tiền bối, tự nhiên là có nguyên nhân của bản thân. Tu vi cũng chỉ là một phần của thực lực, nhưng người có thể vượt cấp khiêu chiến ta thấy cũng rất nhiều rồi.Hơn nữa hiền đệ của ta đã từng đi qua Thất Sát Điện, đồng còn có thể toàn thân trở ra, điều này chẳng phải đã nói rõ thực lực của hắn rồi hay sao ? Tiền bối một mực tìm không ra nhân tuyển thích hợp, nên ta không ngại tiến cử hiền đệ của ta với tiền bối một lần.
Việt tiên cô khẽ hô một tiếng, thu hồi vẻ coi thường:
- Ngươi từng đi vào Thất Sát điện ?
- Không sai !
Tần Tang gật đầu, sau khi được Trâu lão nhắc nhở, hắn cong ngón tay búng ra, Ô Mộc Kiếm từ trong lòng bàn tay bay ra, phân thành mấy đạo kiếm quang, thể hiện một bộ kiếm thuật lặng lệ bức người.
Chỉ trong chốc lát, trong phòng ánh lên một mảng xanh xanh, kiếm ảnh vô số, sinh diệt vô thường, dường như trở thành một mảnh Kiếm Vực.
- Kiếm Quang Phân Hóa !
Việt tiên cô chậm rãi thở ra một hơi.
Hai người kia thần sắc cũng trở nên nghiêm túc, ngồi ngay ngắn lại liền.