Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1253 - Chương 1253: Rời Đảo

Chương 1253: Rời Đảo Chương 1253: Rời Đảo

Chỉ cần dựa vào Kiếm đạo tạo nghệ, thì dù Tần tang có tu vi hơi yếu so với bọn họ nhưng địa vị giữa hai bên cũng chỉ ngang nhau mà thôi.

Kiếm Quang Phân Hóa là cảnh giới mà những kiếm tu truy cầu cả đời, những tu sĩ Kết Đan hậu kỳ có thể lĩnh ngộ đến cảnh giới này đều cực kỳ hiếm có, hơn nữa đều là những vị kiếm tu uy danh hiển hách.

Không một người nào dám coi thường một vị kiếm tu như vậy.

Hai vị tu sĩ đứng bên cạnh Việt tiê cô từ nãy đến giờ cũng khom người, chắp tay chào hỏi với Tần Tang.

Việt tiên cô đang ngồi, nghiêm túc nói ra:

- Thanh Phong đạo trưởng tinh thông Kiếm Đạo, lão thân bội phục. Lời nói của Trâu đạo hữu quả là không ngoa chút nào, đạo trưởng có thực lực chiến với Kết Đan cảnh hậu kỳ một trận ! Thế nhưng mà …

Hơi ngập ngừng một chút, Việt tiên cô tiếp tục nói:

- Thứ cho lão thân nói thẳng, mục đích của lão thân chỉ là muốn cứu người, đem người còn sống quay trở về Đại Hoang đảo, nếu như đạo trưởng chỉ dựa vào một thân kiếm thuật kinh người thì e rằng còn chưa đủ.

Tần Tang nhíu nhíu mày, hắn nhìn về phía Trâu lão.

Thần sắc của Trâu lão cũng hơi hơi bất đắc dĩ.

Kiếm tu quả đúng là có chiến lực cực mạnh, làm cho người người kính sợ. Chỉ là tu vi không đủ lại tọa thành chênh lệch về toàn bộ các phương diện. Nếu chỉ là tìm một tay người đánh thuê, Tần Tang chắc chắn là một sự lựa chọn hợp lý, nhưng mục đích của Việt tiên cô lại là tìm người, lời nói này của nàng cũng không phải không có lý.

Trâu lão cũng chỉ có thể cười khổ giang tay ra với Tần Tang, ý bảo là hắn cũng không có cách nào.

Nhưng việc lần này không chỉ có thể giúp hắn có được Mao Sơn Đắng, còn có thể giúp hắn quay trở về Thương Lãng Hải, đây là một có hội khó có thể có được, Tần Tang cũng không muốn bỏ lỡ một cách đáng tiếc như vậy. Hắn hơi hơi cúi đầu, trầm ngâm chốc lát rồi nói:

- Bần đạo ở trên phương diện độn thuật cũng có một chút tâm đắc, tin tưởng trong lúc nguy nan, cũng sẽ làm cản trở các vị đâu !

Vừa nối xong, trên cơ thể của Tần Tang hiện lên quang mang xích hồng, dường như có hư ảnh Giao Long xuất hiện, tranh giành một thanh kiếm sắc. Sau đó, Tần Tang hóa thành một đạo cầu vồng, mang theo một tiếng kinh lôi, lướt ra bên ngoài đại điện, ở ngoài cửa xoay xoay một chút rồi quay trở về chỗ cũ.

Chỉ khi xích mang tiêu tán, hư ảnh giao long biến mất, tiếng sấm cũng ẩn đi, lúc này Tần Tang mới xuất hiện ở nguyên chỗ cũ.Chỉ trong chớp mắt phô bày là độn thuật kinh nhân, làm cho bốn người trong đại diện cảm thấy cực kỳ kinh ngạc, thần sắc cũng trở nên cực kỳ nghiêm túc.

Tần Tang nghĩ đi nghĩ lại, sau cùng hắn quyết định phô bày độn thuật của mình để đả động tâm tình của Việt tiên cô.

Vào lúc cứu người, độn thuật đỉnh cao có thể phát huy ra tác dụn cực lớn, hắn không tin Việt tiên có thể cự tuyệt hắn một lần nữa.

Trên người mình tuy còn thêm mấy con át chủ bài, chỉ cần tùy tiện lấy ra một kiện chắc chắn sẽ làm Việt tiên cô đồng ý, nhưng những chí bảo kia đều có uy lực rất kinh người, hơn nữa chúng cũng dễ dàng làm dấy lên tham niệm của những tu sĩ khác.

Cửu Long Thiên Liễn Phù ẩn thân trong khí hải, lấy Kiếm Khí Lôi Âm che giấu đi, chỉ cần hắn không bị bại lộ quá lâu, hắn tin rằng sẽ không bị bọn họ nhìn ra diện mạo chân thực của mật phù.

Những người kia đoán không ra lai lịch của mình, tự nhiên sẽ không dám động chút tà niệm nào.

Quả nhiên, sau khi nhìn thấy Tần Tang thi triển độn thuật kinnh người, mặt mũi Việt tiên cô cực kỳ mừng rỡ, không chút do dự đáp ứng cho Tần tang tham gia chuyến đi lần này, đồng thời ủy thác trách nhiệm cao cả cho hắn:

- Đạo trưởng độn thuật cao minh, lão thân mặc cảm không bằng ! Có đạo trưởng gia nhập, cuối cùng ta cũng cảm thấy yên tâm về chuyến đi lần này rồi! Đợi khi ta tìm được người ta muốn cứu, mong rằng đạo trưởng có thể không ngại gian khổ, bảo vệ thân cận cho nàng. Nếu chẳng may chúng ta rơi vào vòng vây của yêu thú, đạo trưởng cứ việc mang nàng đi trước cũng được !

Nghe thấy lời nói này của Việt tiên cô, Tần Tang cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

Không biết người mà bọn họ muốn cứu là ai, vậy mà lại để Việt tiên cô coi trọng như thế, thậm chí xem tính mạng của nàng quan trọng hơn tính mạng của bản thân mình, trong tình cảnh nguy hiểm tự nguyện hi sinh để đoạn hậu cho nàng và Tần Tang chạy trốn.

Nhưng dù cho Tần Tang có tò mò thì hắn cũng chỉ giữ ở trong lòng, bên ngoài hắn cũng sẽ không hỏi thêm nhiều lời, hắn đã đáp ứng yêu cầu của Việt tiên cô, sau đó thay đổi ngữ khí, lại nói:

- Việt đạo hữu, bần đạo vì Mao Sơn Đằng và Truyền Tống Phù nên mới cả gan mạo hiểm theo đạo hữu tiến vào sâu trong Yêu Hải cứu người. Nếu như người kia gặp chuyện gì đó không may mà mất tích ở trong đó thì thù lao tính như thế nào ?

- Thù lao cứ theo như cũ mà làm !

Việt tiên cô quả quyết nói:

- Lão thân sẽ đem bảo vật giao cho phòng đấu giá Tường An, đồng thời cũng sẽ lập ra thệ ước giữa lão thân và các đạo hữu.Dù có bất cứ chuyện gì xảy ra thì thù lao của các vị vẫn sẽ theo như ban đầu mà trả cho các vị !

Trâu lão vuốt râu mà cười:

- Lần này không uổng công Trâu mỗ bận rộn một phen, các vị chắc hẳn cũng sẽ có nhiều thứ cần chuẩn bị, Trâu mõ cũng sẽ không quấy rầy nữa. Trâu mỗ xin cáo từ !

Sau đó Trâu lão rời đi, còn Tần Tang thì ở lại trong động phủ của Việt tiên cô.

Việt tiên cô định tìm ba tên cao thủ Kết Đan cảnh hậu kỳ làm trợ thủ, nhưng lần này có thêm Tần Tang gia nhập, nhân số cũng xem như là tập hợp đầy đủ. Sau khi mọi người làm quen với nhau thì lập ra thệ ước, rồi tiếp tục bàn bạc thời điểm xuất phát.
Bình Luận (0)
Comment