Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1266 - Chương 1266: Hoàn Toàn Không Có Thần Thái

Chương 1266: Hoàn Toàn Không Có Thần Thái Chương 1266: Hoàn Toàn Không Có Thần Thái

Thấy hai người Tần Tang muốn rời đi ngay lập tức, tên phú hào kia đột nhiên vội vã, chạy lại hỏi :

- Hai vị đạo hữu đừng vội, tại hạ có một cái nghi hoặc không biết có nên nói hay không? Vừa rồi tại hạ cảm giác được khí cơ của vị cô nương này có chút kỳ quái, dường như giống Thượng Cổ Chân Ma khí đến mấy phần, không lẽ là do tại hạ nhìn nhầm sao ?

- Đúng thì thế nào ? Không đúng thì lại thế nào ?

Tố Nữ đã sớm bất mãn với việc tên phú hào kia cứ nhìn chằm chằm vào nàng, nên giận dữ trả lời.

Tần Tang không nghĩ tới Tố Nữ bình thường ôn nhu ngoan ngoãn như thế lại đột nhiên lên tiếng, nên cũng không kịp ngăn cản nàng, chỉ có thể trừng mắt nhìn nàng một cái.

Mặc dù hắn không biết những người này vì sao có thể nhìn ra Chân Ma khí trên người Tố Nữ, nhưng trong tình cảnh như thế này, không thể tin tưởng bất kỳ ai, tốt nhất là cứ đối đáp qua loa cho xong chuyện, không nên dây dưa nhiều làm gì.

- Chắc đạo hữu nhìn lầm rồi, Chân Ma Khí là là lực lượng chỉ có Cổ Ma thời thượng cổ mới có thể điều khiển được, cho dù lão tổ ma tu Nguyên Anh cảnh cũng không thể ngăn cản việc bị nó ăn mòn, huống chi là một người chỉ có tu vi Trúc Cơ kỳ như nàng, làm sao có thể chịu đựng được nó ? Nha đầu này trời sinh tính tình ngang bướng, nói năng lỗ mãng, mong rằng đạo hữu không nên chấp nhặt nàng làm gì.

Ngữ khí của Tần Tang vẫn cực kỳ thân thiện, hắn từ tốn nói với vị phú hào kia, đồng thời cũng tỏ vể muốn rời đi.

- Đạo hữu hiểu lầm ý của ta rồi.

Tu sĩ râu đẹp thần sắc vẫn như thường, chậm rãi bay lên đến đây, kiên trì khuyên giải :

- Sư đệ của ta cũng không có ác ý, công pháp hắn tu luyện cũng khá giống với cô nương đây, hắn chỉ hy vọng có thẻ giao lưu với cô nương đây một chút mà thôi. Hai người các ngươi hữu duyên, lấy tu vi của sư đệ ta, muốn chỉ điểm cho cô nương thì dễ như trở bàn tay, cô nương chắc chắn sẽ không phải chịu thiệt thòi gì !

- Đi !

Thấy tình cảnh này, Tần Tang đã biết rằng đối phương đã nổi lên ý đồ xấu với Tố Nữ, nên nhanh chóng nắm lấy cổ tay nàng, đồng thời cũng thôi động mật phù.

Tố Nữ cũng biết mình đã phạm sai lầm, nên nàng chỉ có cúi gằm mặt xuống, không biết nói gì.

Hai người hóa thành 2 đạo độn quang, như hai ngọn sao chổi vọt thẳng về phía chân trời.

Bên trong ánh mắt của tu sĩ râu đẹp lấp lóe hành quang, hắn lạnh lùng nói:

- Sư đệ, ngươi có chắc chắn trong cơ thể của cô gái kìa là Chân Ma khí hay không ?

Tên phú hào kia gật đầu một cách chắc chắn nói:

- Sư huynh, ngươi chắc chắn cũng đã cảm nhận được rồi, sẽ không sai ! Cho dù không phải là Cửu Chuyển Xá Âm thể, nhưng thể chất có khả năng thôn phệ Chân Ma Khí, chắc chắn cũng không tầm thường. Minh chủ sai người đi tìm kiếm Cửu Chuyển Xá Âm Thể, nhưng loại thể chất còn hiếm thấy hơn cả Thiên Linh Căn. Nếu chúng ta bắt được cô nàng này, bất kể là do thể chất của cô ta đặc biệt, hay là do cô ta tu luyện một loại Thượng Cổ ma công nào đó, nếu có chỗ hữu dụng với Minh chủ, làm Minh chủ vui lòng, chúng ta còn cần rầu rĩ về việc thiếu tài nguyên để Kết Anh hay sao ?

- Được ! Đuổi theo ! Lưu đạo hữu, ngươi cũng nghe thấy rồi đấy, nếu có thể bắt hai người này lại, đến lúc đó huynh đệ chúng ta có thể giúp ngươi nói vài lời tốt đẹp trước mặt Minh chủ...

Thân ảnh của Tu sĩ râu đẹp cùng tên phú hào lóe lên, nhanh chóng đuổi theo Tần Tang và Tố Nữ.

Tu sĩ họ Lưu do dự một chút, sau đó cũng đuổi theo hai tên kia.

Bên trên yêu đảo, yêu thú đã loạn nháo nhào hết cả lên.

Bên ngoài đảo, mấy đạo độn quang đang truy đuổi lẫn nhau trên biển.

Cách nơi tụ họp chỉ còn có một đoạn, Tần Tang liên tục phi hành lâu như vậy, chân khí trong người cũng đã tiêu hao khá nhiều, vốn cho rằng đã an toàn, thế nhưng rồi lại bị những tu sĩ có thực lực cường đại truy sát.

Cho dù là phiền phức do Tố Nữ mang tới, nhưng Mao Sơn Đằng cùng Truyền Tống Phù đều nằm trong tay Việt tiên cô, vì bảo vật mà hắn chỉ có thể toàn lực ra tay bảo vệ Tố Nữ, hơn nữa nhất định không được để lộ sơ hở nào, không thể để cho nàng bị cuốn vào tranh đấu.

Trong lòng Tần Tang biết đã không thể ẩn giấu thực lực đucợ nữa, hắn ngay lập tức gọi ra Song Đầu Hống bên trong Đồng Tâm Hoàn.

Bên trong Yêu Hải nguy cơ khắp nơi, hắn không thể để Tố Nữ đi một mình.

Do đó hắn đành phải ra lệnh cho Song Đầu Hống che chở nàng đi trước, còn hắn thì tự mình ở lại chặn hậu.

Tố Nữ bị Tần Tang ném lên lưng của Song Đầu Hống, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc, nàng bây giờ này mới biết vị đạo sĩ này ẩn giấu sâu như thế nào, không ngờ hắn lại còn sở hữu một con linh thú lợi hại như vậy.

- Ngươi bảo hộ nàng đi tụ họp với đám người Việt tiên cô !

Tần Tang ra lệnh cho Song Đầu Hống.

Song Đầu Hống gầm nhẹ một tiếng, thanh khí trên lưng vờn quanh, nhanh chóng cuốn lấy Tố Nữ, Phong Dực kích động, vội vàng chạy đi.

Tố Nữ an ổn ngồi ở trên lưng Song Đầu Hống, ánh mắt ngốc trệ hoàn toàn không có thần thái.
Bình Luận (0)
Comment