Chương 1267: Truy Đuổi
Chương 1267: Truy Đuổi
Tần Tang đưa mắt nhìn Song Đầu Hống rời đi, thân ảnh dừng lại,xoay người lạnh lùng nhìn những địch thủ đang phi tốc tới gần.
Kỳ thưc, đến giờ hắn vẫn cảm thấy cực kỳ nghi hoặc, không hiểu tại sao ba người kia coi trọng Tố Nữ đến vậy.
Hắn hiểu không ít về ma đạo tu sĩ, bới vì sư môn đầu tiên hắn bái nhập khi bắt đầu con đường tu tiến chính là một ma môn.
Nhưng ma đạo tu sĩ đương đại lại không hề coi trọng Chân Ma khí thâm chí ngay cả các lão tổ Nguyên Anh kỳ ma đạo cự phách cũng vậy.
Không bàn đến việc Chân Ma khí cực kỳ khó tìm được, cho dù có thể tìm ra, ma đạo tu sĩ hiện tại cũng không có cách nào có thể hấp thú và sử dụng loại năng lượng này, ngược lại Chân Ma khí có thể phản phệ lại bản thân, tổn thương ngược lại thân thế của ma đạo tu sĩ.
Cũng chính vì lý do như thế, khi hai người kia có thái độ bất thường đối với Tố Nữ và Chân Ma khí trong cơ thể của nàng, đã làm cho Tần Tang sinh nghi.Xem ra, quan hệ giữa hai đại thương minh và Chân Ma khí không hề đơn giản như hắn tưởng tượng.
Không biết bên trong ẩn giấu bí mất gì đây nhỉ ?
Mặt khác, trong quá trình chạy ra yêu đảo, Tố Nữ vẫn luôn một mực nhu nhuận nghe lời, nhưng ngay cả có vài anh mắt mạo phạm thôi cũng không nhịn được, điều này lại làm Tần Tang sinh nghi.
Hắn không biết đây là do tính cách trời sinh của nàng mà ra, hay là do nàng cố ý diễn kịch.
Nếu như là cố ý, mục đích của Tố Nữ thì lấy mối quan hệ của nàng và Việt tiên cô, điều này có ý vị cực kỳ sâu xa.
Đương nhiên, đây cũng chỉ là sự nghi ngờ của Tần Tang mà thôi, thời gian tiếp xúc của hắn và Tố Nữ cũng không dài, thậm chí chỉ mới nói chuyện với nhau được mấy câu, cho nên chưa hiểu rõ tính tình của nàng lắm, có thể là do nàng bị Việt tiên cô bảo hộ quá kỹ, nuông chiều sinh hư cũng nên.
Nhiệm vụ của Tần Tang là bảo hộ an toàn cho Tố Nữ, không thể làm nàng gặp bất cứ điều gì bất trắc, hắn cũng không muốn dính trong những phong ba chẳng có quan hệ gì với mình, cho nên những ý niệm này chỉ lóe lên trong đầu Tần Tang rồi thôi, hắn cũng không có định truy hỏi đến cùng.
- Tại hạ không có ý định làm kẻ địch với ba vị, ba vị hà tất phải hùng hổ dọa người như thế ?
Tần Tang ngăn cản ba tên kia, sau đó lên tiếng chất vấn.
- Chúng ta chỉ muốn cùng vị cô nương kia giao lưu tu luyện tâm đắc, đạo hữu lại như chim sợ cành cong, lại hiểu lầm chúng ta ! Hiện tại Yêu Hải là thiên hạ của yêu thú, nếu như tu tiên giả chúng ta không liên thủ, làm sao có thể kéo dài hơi tàn, chống đỡ cho đến khi yêu loạn kết thúc được ?
Tu sĩ râu đẹp khốn khổ khuyên bảo.
Trong mắt của hắn lại ẩn giấu sát cơ, đặc biệt là khi hắn nhìn thấy Song Đầu Hống, ngay lập tức hắn truyền âm cho tên phú hào mập:
- Sư đệ, người này lại còn có một đầu linh thú Yêu Đan kỳ khó trách hắn có thể tới lui tự nhiên ở trong Yêu Hải. Gã này không hề đơn giản, chúng ta muốn tru sát hắn cũng rất khó khăn, cho dù chúng ta có thể giết được hắn e rằng cũng phải trả một cái giá rất đắt. Trước hết chúng cứ tha cho hắn một lần, quan trọng nhất là phải bắt được nữ hài kia, hơn nữa nhất định phải bắt sống !
Ba người truyền âm giao lưu, nhanh chóng lập kế hoạch.
Tu sĩ râu đẹp một tay lấy ra linh phù, lặng lẽ thôi động nó đồng thời chân thân của hắn cũng biến mất trong hư không. Cùng lúc đó, linh phù lại huyễn hóa ra hư ảnh của tu sĩ râu đẹp, đủ để lấy giả làm thật, lừa gạt hầu hết những tu sĩ có tu vi thấp hơn hắn.
Thần sắc của hai người khác không hề thay đổi, bảo vệ lấy hư ảnh, khí thế hùng hồn lao về phía Tần Tang.
Chân thân của tu sĩ râu đẹp ẩn thân trong chỗ tối, lặng lẽ đổi hướng, vượt qua Tần Tang.
Trong lòng Tần Tang đã có sự cảnh giác từ lâu, hắn đã đánh thức Thiên Mục Điệp, mở ra Thiên Mục, liếc mắt nhìn xung quanh, dễ dàng nhìn ra huyễn ảnh và chân thân thật sự của hắn.
Hắn bất động thanh sắc, chủ động ngự kiếm nghênh kích, giả như hoàn toàn không biết gì.
Mãi cho đến khi chân thân của tu sĩ râu đẹp tới gần người, Tần Tang mới đột nhiên huy động kiếm quang quay ngược trở lại.
Chỉ trong thoáng chốc, kiếm mang đầy trời bay ra như ngân hà úp ngược, kèm thêm tiếng lôi đình bạo tạc, làm người ta kinh hồn táng đảm. Đơn giản là một kiếm lâm từ trong bàn tay Tần Tang hiện ra, công kích phủ đầu với tên tu sĩ râu đẹp đang núp trong bóng tối!
Tu sĩ râu đẹp kinh hãi, bị kiếm thuật kinh người của Tần Tang chấn nhiếp, không để ý việc mình bị bại lộ nữa, hắn vội vàng thôi động bản mệnh pháp bảo.
Một cái ấn thủy tinh vuông vắn bắn ra từ trong đan điền của hắn, trên người lấp lánh ngân huy, phù văn trên đỉnh ấn huyễn hóa, trở thành một chữ “Trấn ” khổng lồ.