Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1282 - Chương 1282: Dốc Toàn Lực

Chương 1282: Dốc Toàn Lực Chương 1282: Dốc Toàn Lực

Vì để tiết kiệm thời gian, bọn họ cũng không chọn ngồi thuyền. Thanh niên họ Phương lấy ra một kiện phi hành pháp bảo, mọi người thay phiên nhau thao túng pháp bảo để phi hành, những người còn lại thì phối hợp với nhau diễn luyện trận pháp.

Sau khi rời hòn đảo kia, thanh niên họ Phương thao túng pháp bảo đi thẳng về phía Bắc, quang mang của pháp bảo như sao bằng qua trời, phi hành trên mặt biển.

- Phương đạo hữu, ngươi tận lực giấu diếm như thế, đến bây giờ cũng không chịu tiết lộ bất kỳ một tin tức gì về con yêu thú kia, chẳng lẽ hang ổ của con nghiệt súc đó nằm ở Vũ Mạc chi địa trong Bắc Hải sao ?

Mã Đức Bảo vuốt ve chòm râu của mình, dùng ngữ khí sắc bén hỏi thanh niên họ Phương.

Thanh niên họ Phương trừng mắt nhìn Mã Đức Bảo, nhưng vẫn mỉm cười nói:

- Mã đạo hữu quá lo lắng rồi, từ Thiên Hưng Đảo đến Bắc Hải Vũ Mạc chi địa, khoảng cách xa như vậy cần đến 1 2 năm mới có thể tới, chỉ sợ chưa đến nửa đường, các vị đạo hữu ở đây đã không còn đủ sự kiên nhẫn nữa rồi.Chỗ mà chúng ta muốn tới nằm ở bờ biển Bắc Hải, cách chỗ chúng ta chúng ta chỉ hai tháng phi hành thôi. Đợi đến khi tới hang ổ của con nghiệt súc đó, các vị sẽ biết nó là yêu thú gì ngay thôi.

Tần Tang âm thầm gật đầu, nếu như tốn quá nhiều thời gian để đến hang ổ của con đại yêu kia thì hắn cần phải suy nghĩ lại.

Còn Vũ Mạc chi địa mà hai người kia nói tới nằm sâu ở trong Bắc hải, là một khu vực kỳ lạ rất gần với khu vực phong bạo.

Người xưa đã chia Nội hải ra làm bốn khu vực Đông Tây Nam Bắc, nhưng thực ra hình dạng của Nội Hải cũng không phù hợp với cách chia này lắm, đại khái là do hình dáng của nó là hình một dải hẹp dài kéo dài từ Nam ra Bắc.

Trước đó, Tần Tang tìm kiếm Thanh Trúc tiền bối, đi qua quần đảo Liệt Phong thuộc Tây Nam Hải Vực, nếu như lúc đó hắn không trở lại, tiếp tục đi thẳng về phía Tây, chẳng bao lâu sau hắn sẽ đi tới khu vực phong bạo của phía Tây Nội Hải.

Nhưng nếu là hướng Bắc, thời gian chắc chắn sẽ kéo dài hơn, hơn nữa trước hết phải vượt qua một phiến Hải Vực mà lúc nào mưa cũng rơi như trút nước, nơi đó được xưng là Vũ Mạc.

Nghe nói, Bắc Hải là nơi Hải Vực chịu ảnh hưởng nhiều nhất của khu vực phong bạo, đặc biệt là Vũ Mạc chi địa, mưa to quanh năm suốt tháng không ngớt, không thấy mặt trời, người pham không có khả năng sinh sống ở nơi này.

Do đó, ngoài một số hòn đảo nhỏ có linh mạch thì may ra còn có tu tiên giả sinh sống, trên những đảo khác đều chỉ là một cảnh tượng hoang vu, nơi đó có thể không hỗn loạn như quần đảo Liệt Phong, nhưng nó chắc chắn là khu vực cô tịch nhất trong cả cái Nội Hải này.

Cừu Quý kêu nhẹ:

- Trong Nội Hải, cũng không phải Vũ Mạc chi địa, vậy mà con đại yêu này vẫn chưa bị cường giả săn giết hay sao ?

- Con nghiệt súc này sống rất tốt, hơn nữa còn cực kỳ hung hăng, càn rỡ.

Thanh niên họ Phương gật gật đầu :

- Lý do tại hạ phát hiện ra con nghiệt súc này là bởi một thương đội do bằng hữu của tại hạ dẫn đầu đã chịu sự tập kích của nó, không chỉ hàng hóa của thương đội này hoàn toàn bị hủy, vị bằng hữu kia của ta cũng suýt chút nữa chết dưới miệng của yêu thú. Cho dù hắn may mắn thoát được một mạng, nhưng bản thân bị trọng thương, căn cơ đan điền bị hủy, một thân tu vi cũng mất hết, bây giờ sống chẳng khác gì một tên phế nhân. Tại hạ muốn săn giết con nghiệt súc này, một phần cũng là muốn báo thù cho bằng hữu của ta nữa.

- Phương đạo hữu thật trọng nghĩa khí !

Pháp bảo độn quang cực nhanh, bên trong pháp bảo cũng dần dần yên tĩnh, năm người Tần Tang chuyên tâm diễn luyện trận pháp, thanh niên họ Phương thao túng pháp bảo, nhìn mặt biển liên miên bất tận, ánh mắt lấp lóe.

. . .

Bọn họ rời đi chẳng bao lâu, ở bờ của hòn đảo nhỏ xuất hiện những đạo thân ảnh mơ hồ.

Trang phục của những người này đều rất quái dị, tất cả bọn họ đều mặc áo bào đen, nhìn thật không hề giống người một chút nòa, ngoại trừ một người trong số họ, chính là lão bản của tiểu điếm trong Thiên Hưng thành.

Đối mặt với những người này, lão bản chủ tiệm ăn nói rất cẩn thận, trong đó còn mang theo cả ngữ khí nịnh nọt.

- Đại sư huynh đã dẫn người đi, chúng ta cũng nên xuất phát. Sư đệ, sau khi bọn ta đi, mấy lão quỷ Kết Đan hậu kỳ kia để ngươi phải để người liên lạc rồi, nhất định phải trấn an bọn họ, miễn cho đến lúc cần dùng người thì lại thiếu thốn nhân thủ. Những người này tạm thời còn chưa cần dùng đến, nhưng Đại sư huynh đã nói tin tức hắn nhận được chưa chắc đã chính xác, có thể sẽ gặp khá nhiều khó khăn trắc trở.

Trong đó một người áo đen trong số đám người kia xoay người tiếp cận với lão bản chủ tiệm, từ giọng nói của hắn có thể đoán ra, hắn chính là người đã từng giao dịch với Tần Tang ở Thiên Hưng thành.

Lão bản chủ tiệm liên tục gật đầu không ngừng, nói:

- Sư huynh yên tâm, sự đệ chắc chắn sẽ dốc toàn lực hoàn thành nhiệm vụ được giao.
Bình Luận (0)
Comment