Chương 1288: Huyết Kiếm
Chương 1288: Huyết Kiếm
Trong lòng mọi người đều biết, lúc này chính là giai đoạn quan trọng nhất, không lo được điều gì khác, chỉ có thể toàn lực rót chân nguyên.
Tinh Bia phát ra ánh sáng rực rỡ chói mắt.
Hàn khí ùn ùn dâng lên, nhiệt độ xung quanh nhanh chóng hạ xuống, bên ngoài cũng bị ảnh hưởng, cây cối trùm lên một tầng sương lạnh, cũng bị đông cứng chết.
Vào lúc này, Tần Tang lại âm thầm nhíu mày, hắn cảm giác được tốc độ chân nguyên tiêu hao có hơi nhanh, thực lực Quỳ Long đã vượt ra khỏi dự đoán. Vây khốn Quỳ Long còn chưa kết thúc được, còn phải kiên trì đến khi thanh niên họ Phương giết chết nó.
Nếu thật sự để chân nguyên của bản thân khô kiệt, bất cử một việc ngoài ý muốn nào, dù chỉ nhỏ như móng tay cũng có thể lấy mạng hắn. Lại quan sát những người khác, sắc mặt ai cũng rất nghiêm nghị, nhưng bị thế cục bắt buộc, không thể không làm.
Tần Tang nghĩ nghĩ, yên lặng hoá giải niêm phong của Thi Đan, chuyển thành tiêu hao chân nguyên bên trong Thi Đan. Đương nhiên Tần Tang sẽ không để bản thân rơi vào hoàn cảnh kia, một khi phát hiện chuyện không thể làm, hắn sẽ ngay lập tức dứt ra.
Trên đảo, khắp nơi bừa bộn ngổn ngang.
Trên chiến trường, một cột hàn khí với đường kính mấy trăm trượng phóng lên tận trời, giống như vòi rồng, xoay tròn nhanh như gió. Chính giữa lồng giam, có thể nhìn thấy rõ một hình dáng thon dài, cực kỳ hung ác mạnh mẽ, thân thể quấn đầy tia sét, không ngừng đâm lên phía trên lồng giam hàn khí.
Dưới sự lay động kịch liệt, thanh thế đáng sợ khiến trái tim mọi người đập thình thịch trong lồng ngực, đủ thấy chiến đấu kịch liệt đến cỡ nào.
Hàn khí vây nhốt Quỳ Long.
Thanh niên họ Phương, đầu tiên là bay lên trên không, đảo loạn tầng mây đen, để tránh việc Quỳ Long mượn uy lực của sấm sét thiên địa mà phá trận, Quỳ Long trong truyền thuyết có thể thao túng lôi đình, không ai dám xác định, để cho Quỳ Long phát huy bản mệnh thần thông sẽ dẫn tới lôi điện kinh khủng đến mức nào.
Tiếp theo, hắn nhanh chóng bay trở về, giúp đám người Tần Tang áp chế thế phản công của Quỳ Long.
Hắn bôn ba qua lại, cộng thêm mọi người đồng tâm hiệp lực thúc dục, Thiên Hàn Phong Liệt Trận không còn lung lay như muốn sụp nữa, rốt cuộc hàn khí cũng có thể ổn định lại.
Theo Tinh Bia không ngừng phóng thích, càng ngày càng nhiều hàn khí hội tụ phía trên khoảng đất trống, sương trắng ngưng tụ, cột hàn khí càng thêm nặng nề, nhìn từ xa, tựa như một lông giam được làm từ Huyền Băng.
Nhưng mà, phản kích Quỳ Long không hề yếu đi một chút nào.
Nó rống lên, âm thanh phía sau chói tai hơn âm thanh phía trước, giương nanh múa vuốt, miệng phun lôi điện, mạnh mẽ va chạm với lồng giam. Mỗi một lần va chạm, đều mang đến chấn động kịch liệt, cùng với những vết rạn chằng chịt.
Tần Tang và mấy người chủ trận khí huyết cuồn cuộn, sắc mặt trắng bệch không còn chút máu, chân nguyên giống như mở nút chặn dòng nước, nhanh chóng bị rút đi.
Nhưng, theo lồng giam gần như đã hoàn thành, phản kháng tạo thành phá hoại của Quỳ Long cũng nhỏ đi thấy rõ.
Thấy thế, sắc mặt thanh niên họ Phương rất vui mừng, ngừng chi viện, thu hồi Kim Tác, truyền âm nói:
-Các ngươi tiếp tục duy trì trận pháp, nhất định không thể để cho Quỳ Long thoát vây!
Tiếp đó, bàn tay thanh niên họ Phương lướt qua bên hông, lấy ra một thanh đoản kiếm lớn chừng bàn tay.
Nhìn như đoản kiếm, thật ra còn nhỏ hơn so với chuỷ thủ bình thường một chút.
Chuôi cùng thân đoản kiếm đều có màu đỏ như máu rất quỷ dị, rãnh máu bên trên càng giống như có máu tươi đang lưu động. Vừa lấy ra, mùi máu tươi gay mũi đã tràn ngập, hàn khí xung quanh nó cũng bị nhuộm đỏ.
Sau khi lấy ra thanh huyết kiếm, thần sắc thanh niên họ Phương nghiêm túc, một tay cẩn thận nắm chặt chuôi kiếm, khoanh chân ngồi trong không trung.
Đám người Tần Tang đang chuyên tâm thao túng linh trận, khi thanh niên họ Phương lấy ra huyết kiếm, cảm ứng được dị dạng, nhịn không được mở to mắt nhìn lại.
-Đây là tà khí gì?
Tần Tang nói thầm trong lòng.
Huyết khí trên thanh huyết kiếm này quá nồng đậm, giống như đã được ngâm trong huyết trì vô số năm, tuyệt đối là một đồ vật chí tà, chỉ sợ không phải là thủ đoạn của chính đạo.
Cho dù là dùng máu yêu luyện chế thành, cũng không biết phải cắn nuốt bao nhiêu tính mệnh yêu thú.
Nhìn dáng vẻ thận trọng của thanh niên họ Phương, huyết kiếm hẳn không phải là bản mệnh pháp bảo của hắn, Kim Tác lúc trước cũng không giống lắm, việc này khiến cho Tần Tang có chút hiếu kỳ.
Dựa theo lẽ thường, bản mệnh pháp bảo hẳn là uy lực mạnh nhất của tu tiên giả, đồng thời cũng là pháp bảo có thể tâm ý tương thông với tu tiên giả.
Ngoại trừ loại dị số như Ô Mộc Kiếm, cần ngoại vật tăng cường căn nguyên, gánh chịu Sát Phù, bản mệnh pháp bảo bình thường đều có thể tiếp tục tế luyện theo tu vi tăng cao, uy lực cũng dần dần được tăng cao.
Trong lòng mọi người đều biết, lúc này chính là giai đoạn quan trọng nhất, không lo được điều gì khác, chỉ có thể toàn lực rót chân nguyên.
Tinh Bia phát ra ánh sáng rực rỡ chói mắt.
Hàn khí ùn ùn dâng lên, nhiệt độ xung quanh nhanh chóng hạ xuống, bên ngoài cũng bị ảnh hưởng, cây cối trùm lên một tầng sương lạnh, cũng bị đông cứng chết.
Vào lúc này, Tần Tang lại âm thầm nhíu mày, hắn cảm giác được tốc độ chân nguyên tiêu hao có hơi nhanh, thực lực Quỳ Long đã vượt ra khỏi dự đoán. Vây khốn Quỳ Long còn chưa kết thúc được, còn phải kiên trì đến khi thanh niên họ Phương giết chết nó.
Nếu thật sự để chân nguyên của bản thân khô kiệt, bất cử một việc ngoài ý muốn nào, dù chỉ nhỏ như móng tay cũng có thể lấy mạng hắn. Lại quan sát những người khác, sắc mặt ai cũng rất nghiêm nghị, nhưng bị thế cục bắt buộc, không thể không làm.
Tần Tang nghĩ nghĩ, yên lặng hoá giải niêm phong của Thi Đan, chuyển thành tiêu hao chân nguyên bên trong Thi Đan. Đương nhiên Tần Tang sẽ không để bản thân rơi vào hoàn cảnh kia, một khi phát hiện chuyện không thể làm, hắn sẽ ngay lập tức dứt ra.
Trên đảo, khắp nơi bừa bộn ngổn ngang.
Trên chiến trường, một cột hàn khí với đường kính mấy trăm trượng phóng lên tận trời, giống như vòi rồng, xoay tròn nhanh như gió. Chính giữa lồng giam, có thể nhìn thấy rõ một hình dáng thon dài, cực kỳ hung ác mạnh mẽ, thân thể quấn đầy tia sét, không ngừng đâm lên phía trên lồng giam hàn khí.
Dưới sự lay động kịch liệt, thanh thế đáng sợ khiến trái tim mọi người đập thình thịch trong lồng ngực, đủ thấy chiến đấu kịch liệt đến cỡ nào.
Hàn khí vây nhốt Quỳ Long.
Thanh niên họ Phương, đầu tiên là bay lên trên không, đảo loạn tầng mây đen, để tránh việc Quỳ Long mượn uy lực của sấm sét thiên địa mà phá trận, Quỳ Long trong truyền thuyết có thể thao túng lôi đình, không ai dám xác định, để cho Quỳ Long phát huy bản mệnh thần thông sẽ dẫn tới lôi điện kinh khủng đến mức nào.
Tiếp theo, hắn nhanh chóng bay trở về, giúp đám người Tần Tang áp chế thế phản công của Quỳ Long.
Hắn bôn ba qua lại, cộng thêm mọi người đồng tâm hiệp lực thúc dục, Thiên Hàn Phong Liệt Trận không còn lung lay như muốn sụp nữa, rốt cuộc hàn khí cũng có thể ổn định lại.
Theo Tinh Bia không ngừng phóng thích, càng ngày càng nhiều hàn khí hội tụ phía trên khoảng đất trống, sương trắng ngưng tụ, cột hàn khí càng thêm nặng nề, nhìn từ xa, tựa như một lông giam được làm từ Huyền Băng.
Nhưng mà, phản kích Quỳ Long không hề yếu đi một chút nào.
Nó rống lên, âm thanh phía sau chói tai hơn âm thanh phía trước, giương nanh múa vuốt, miệng phun lôi điện, mạnh mẽ va chạm với lồng giam. Mỗi một lần va chạm, đều mang đến chấn động kịch liệt, cùng với những vết rạn chằng chịt.
Tần Tang và mấy người chủ trận khí huyết cuồn cuộn, sắc mặt trắng bệch không còn chút máu, chân nguyên giống như mở nút chặn dòng nước, nhanh chóng bị rút đi.
Nhưng, theo lồng giam gần như đã hoàn thành, phản kháng tạo thành phá hoại của Quỳ Long cũng nhỏ đi thấy rõ.
Thấy thế, sắc mặt thanh niên họ Phương rất vui mừng, ngừng chi viện, thu hồi Kim Tác, truyền âm nói:
-Các ngươi tiếp tục duy trì trận pháp, nhất định không thể để cho Quỳ Long thoát vây!
Tiếp đó, bàn tay thanh niên họ Phương lướt qua bên hông, lấy ra một thanh đoản kiếm lớn chừng bàn tay.
Nhìn như đoản kiếm, thật ra còn nhỏ hơn so với chuỷ thủ bình thường một chút.
Chuôi cùng thân đoản kiếm đều có màu đỏ như máu rất quỷ dị, rãnh máu bên trên càng giống như có máu tươi đang lưu động. Vừa lấy ra, mùi máu tươi gay mũi đã tràn ngập, hàn khí xung quanh nó cũng bị nhuộm đỏ.
Sau khi lấy ra thanh huyết kiếm, thần sắc thanh niên họ Phương nghiêm túc, một tay cẩn thận nắm chặt chuôi kiếm, khoanh chân ngồi trong không trung.
Đám người Tần Tang đang chuyên tâm thao túng linh trận, khi thanh niên họ Phương lấy ra huyết kiếm, cảm ứng được dị dạng, nhịn không được mở to mắt nhìn lại.
-Đây là tà khí gì?
Tần Tang nói thầm trong lòng.
Huyết khí trên thanh huyết kiếm này quá nồng đậm, giống như đã được ngâm trong huyết trì vô số năm, tuyệt đối là một đồ vật chí tà, chỉ sợ không phải là thủ đoạn của chính đạo.
Cho dù là dùng máu yêu luyện chế thành, cũng không biết phải cắn nuốt bao nhiêu tính mệnh yêu thú.
Nhìn dáng vẻ thận trọng của thanh niên họ Phương, huyết kiếm hẳn không phải là bản mệnh pháp bảo của hắn, Kim Tác lúc trước cũng không giống lắm, việc này khiến cho Tần Tang có chút hiếu kỳ.
Dựa theo lẽ thường, bản mệnh pháp bảo hẳn là uy lực mạnh nhất của tu tiên giả, đồng thời cũng là pháp bảo có thể tâm ý tương thông với tu tiên giả.
Ngoại trừ loại dị số như Ô Mộc Kiếm, cần ngoại vật tăng cường căn nguyên, gánh chịu Sát Phù, bản mệnh pháp bảo bình thường đều có thể tiếp tục tế luyện theo tu vi tăng cao, uy lực cũng dần dần được tăng cao.