Chương 1292: Bất Ổn
Chương 1292: Bất Ổn
Lúc này chính là thời điểm quan trọng nhất, đám người Tần Tang đương nhiên sẽ không để ý tới, mắt điếc tai ngơ với tiếng kêu của những người này, nắm lấy cơ hội tiếp tục công sát Quỳ Long.
Thanh niên họ Phương nhìn về phía những người đang tới, mắt sáng lên, lách mình nghênh đón, phất tay ngưng tụ nước mưa, huyễn hóa thành một thanh thủy kiếm trăm trượng, chỉ vào đối phương ở phía xa, lớn tiếng đưa ra cảnh cáo:
-Chúng ta ở đây săn Yêu, người rảnh rỗi dừng bước! Nếu không đừng trách chúng ta không khách khí!
Người tới tức giận đến giậm chân:
-Quỳ Long không phải yêu thú, nó là Linh Thú của sư môn ta! Các ngươi tự dưng giết Linh Thú trong sư môn ta, còn dám uy hiếp, quá càn rỡ!
Linh Thú ?
Đám người Tần Tang nghe được lời này, sắc mặt đều hơi ngẩn ra, king ngạc nhìn nhau.
Linh Thú mạnh như Quỳ Long rất ít gặp, tu sĩ có thể thu phục được bọn chúng cũng không nhiều, nhìn dáng vẻ tức đến hổn hển của những người này, chẳng lẽ đúng thật là Linh Thú bọn họ nuôi dưỡng để hộ sơn?
Thanh niên họ Phương cười nhạo:
-Ngươi nói Quỳ Long là Linh Thú nhà các ngươi, thì là thật à? Khu vực xung quanh nổi tiếng là linh khí nghèo nàn, chỗ nào xuất hiện thêm một môn phái? Con yêu này nuốt sét nhả sương, gây sóng gây gió, nhiều lần tập kích các thương đội. Ác yêu như vậy, người người tru diệt, chưa bao giờ thấy người có thể ràng buộc nó! Các ngươi hoa ngôn xảo ngữ, chẳng qua là muốn ngấp nghé linh tài trên người Quỳ Long, còn mơ lừa gạt ta, mau giết nó!
Câu cuối cùng giống như là đang nói với mấy người Tần Tang.
Trong lòng đám người Tần Tang vô cùng nghi ngờ, không xác định được người nào nói thật người nào nói dối.
Nhưng mà, thanh niên họ phương nói rất có lý, những người này vì đoạt bảo, chuyện gì cũng có thể làm được, nguỵ trang thành chủ nhân của yêu thú cũng là chuyện rất bình thường.
Nhìn như tức đến nổ phổi, rất có thể chỉ là đang diễn trò.
Bảo vật trên người Quỳ Long, đủ để cho những người này bí quá hoá liều.
Cục diện không rõ.
Nhưng vì săn giết Quỳ Long, bọn họ đã hao phí nhiều tinh lực như vậy, không thể nói buông là buông được.
-Thối lắm!
Đối phương sắp bị chọc cho giận điên, chửi ầm lên:
- Quỳ Long bị sư tôn ta thu phục xong, tính tình vẫn luôn ôn thuần, chưa bao giờ chủ động thương tổn người khác…
Tiếng mắng rõ ràng không có tác dụng gì.
Hàn khí trong Thiên Hàn Phong Liệt càng ép càng thấp, Quỳ Long chỉ có thể nằm sấp trên mặt đất, tiếng gào thét trong đêm nghe có vẻ cực kỳ yếu ớt.
-Các ngươi muốn chết!
Người tới càng bay càng gần, nhìn thấy rõ ràng tình cảnh của Quỳ Long, giận dữ đến cực điểm. Nam tử mặc thanh sam bị thảm trạng của Quỳ Long hoàn toàn chọc giận, hai mắt hắn đỏ ngầu, phẫn nộ quát:
-Dịch lôi thuật!
Sư đệ đồng môn của hắn đã sớm không nhẫn nại được nữa, đang trên đường phi độn, bóng dáng của đám người này nhanh chóng biến hoá, quay chung quanh nam tử thanh sam, sau đó đột nhiên ngừng lại.
Hành động này khiến cho mọi người đều cảm thấy bất ngờ.
Ánh mắt thanh niên họ Phương hơi thay đổi, âm thầm dốc toàn lực điều động chân nguyên trong cơ thể, trong tay nắm chặt một tờ linh phù, nhưng lại không lộ ra.
Tần Tang phân tâm nhìn về phía đám người kia, phát hiện bọn họ đang lơ lửng giữa không trung, ngồi xếp bằng phía dưới mây đen, hai tay thực hiện ấn quyết kỳ quái, thủ ấn nhắm thẳng lên trời cao.
Không hiểu sao trong lòng Tần Tang lại có chút bất an, không khỏi âm thầm nhíu mày.
Đối phương cũng không phải là tu sĩ có thực lực quá mạnh, chỉ có một gã trung niên đã bước vào Kết Đan hậu kỳ, thực lực không bằng bọn họ, hơn nữa bọn họ còn đang thao túng Thiên Hàn Phong Liệt Trận, chỉ cần diệt trừ Quỳ Long, sẽ có thể toàn lực thúc giục linh trận đối địch.
Uy lực của Thiên Hàn Phong Liệt Trận, đã được nghiệm chứng trong trận đại chiến với Quỳ Long, cho dù đối phương có thủ đoạn gì, hẳn là cũng không thể mạnh hơn Thiên Hàn Phong Liệt Trận được.
Trong đầu Tần Tang lóe lên ý nghĩ này, nhưng không đợi hắn kịp phản ứng, ngay sau đó, một cảm giác sợ hãi không tên đột nhiên bao phủ toàn thân, ngọn nguồn chính là mây đen trên đỉnh đầu bọn họ.
Tần Tang sợ hãi thất kinh, đột ngột ngẩng đầu, lập tức nhìn thấy khoảng không phía trên bọn họ, giữa tầng mây đen cuồn cuộn lại có một mảnh sáng bạc cực kỳ chói mắt. Không biết từ lúc nào, đã tụ tập đến một đoàn lôi đình cực lớn!
-Không hay rồi!
Tần Tang cực kỳ hoảng sợ.
Dư âm của đoàn lôi đình này vô cùng khủng bố, những người kia rốt cuộc thì có lai lịch thế nào, không biết thứ họ thi triển là đạo thuật hay trận pháp, trong chớp mắt đã ngưng tụ được sức mạnh đáng sợ như vậy.
Phía trên đảo nhỏ, vô số tia điện xà giống như đã bị thứ gì hấp dẫn, điên cuồng tụ hội về đây.
Một quả lôi cầu cực lớn được hình thành với tốc độ kinh người, lực lượng đáng sợ tích tụ ở bên trong đột nhiên bắn ra.
Trong tầm mắt Tần Tang, lôi quang chói mắt đột nhiên bắt đầu bành trướng, trút xuống.
Tất cả biến hoá đều phát sinh trong thời gian cực ngắn.
Vẻ mặt những người khác cũng tràn đầy sợ hãi, chẳng ai ngờ được đối phương lại có thủ đoạn đáng sợ như vậy, lúc này bọn họ đã không có chỗ nào để trốn tránh, có người vô cùng lo lắng hô to:
-Nhanh! Dùng hàn khí ngăn ở phía trên!
Trong lòng đám người Tần Tang đều hiểu ngầm, rõ ràng ý đồ của người này.
Toàn bộ tâm thần của năm người bọn họ đều đặt trên linh trận, bây giờ muốn vận dụng thủ đoạn khác cũng không kịp nữa rồi, lôi quang đánh xuống quá nhanh, uy lực quá mạnh mẽ.
Chỉ có điều động hàn khí của Thiên Hàn Phong Liệt Trận, có lẽ mới ngăn cản được những lôi quang này, tranh thủ thêm chút thời gian cho bản thân.
Về phần hàn khí vây nhốt Quỳ Long, bây giờ đã không có hơi sức để ý tới.
-Lên!
Sở Hằng hét lớn, đám người hợp sức mở ra một trọng biến khác của Thiên Hàn Phong Liệt Trận, hàn khí xoay chuyển phía dưới, phản thế vọt lên trên.
Chỉ một thoáng, lôi quang cùng hàn khí đã va vào nhau.
Dư âm trong nháy mắt càn quét xung quanh, nhóm Tần Tang là những người đầu tiên bị dư âm va chạm kia quét trúng, nghiêng ngả bất ổn.