Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1301 - Chương 1301: Mưu Đồ

Chương 1301: Mưu Đồ Chương 1301: Mưu Đồ

Bây giờ còn quá sớm để nghĩ đến những vấn đề này, Tần Tang còn không biết phương pháp luyện chế những thứ này, cho nên cũng không thể luyện chế ra nhiều Thú Vương Phiên hơn được, bèn đem chín cây Thú Vương Phiên này ném vào Thiên Quân giới.

- Gã này nhiều bảo vật như vậy sao ?

Tần Tang mở túi Giới tử của tên áo đen ra, thần thức quét qua một chút, hắn ngay lập tức bị số bảo vật ben trong làm cho kinh ngạc.

Chỉ tính một mình thượng phẩm linh thạch thôi hắn đã có bốn khổi, hơn nữa cồn có thêm nhiều loại luyện khí linh tài và linh dược cực kỳ trân quý.

Vốn liếng của tên áo đen nàycòn nhiều hơn cả tên Kết Đan kỳ đỉnh phong mà hắn từng giết trước kia.

Hơn nữa Tần Tang biết rằng, người này nhận mệnh lệnh của Hắc Xà Sơn lão tổ ẩn nấp Thiên Hưng Thành, mục đích là để mời chào cao thủ tán tu của Nhân tộc, do đó hắn chắc chắn phải mang theo rất nhiều bảo vật đến đây, những thứ mà Tần Tang bây giờ lấy được là sau khi tên áo đen kia đã phải chi tiêu rất nhiều rồi đấy.

Không ngờ lần này hắn lại kiếm một món hời lớn!

Tần Tang vốn cho rằng lần này hắn vốn phải bôn ba khắp nơi để kiếm thượng phẩm linh thạch cho mình sử dụng, hiện tại hắn ngay lập tức đã kiếm được bốn khối, cộng với khối thượng phẩm linh thạch mà gã thanh niên họ Phương kia trả công cho hắn, muốn luyện chế Thập Phương Diêm La Phiên phải nói là dư sức.

Sắc mặt của hắn càng ngày càng mừng rỡ.

Hiện tại không phải thời điểm kiếm kê chiến lợi phẩm một cách kỹ càng, Tần Tang đem tất cả bảo vật ném một vật vào Thiên Quân giới, đợi sau này rảnh rỗi thì tính tiếp.

Trước đó hắn đã đại chiến mấy trận liên tục, chân khí tiêu hao quá nhiều, Tần Tang ăn vào mấy viên đan dược hồi phục, tay cầm linh thạch, tâm thần nhập định, trnah thủ thời gian khôi phục chân nguyên sớm nhất có thể.

Chờ đến khi chân nguyên khôi phục khoảng sáu bảy thành, hắn ngừng vận chuyển công pháp, đứng dậy nhìn về phía xa.

Mưa to gió lớn vẫn không có dấu hiệu ngừng lại, những đám mây đén càng tích càng dày đặc.

Sấm sét giáng xuống vang dội khắp vùng, làm cho đêm tối càng thêm hỗn loạn.

Ở chỗ này chắc chắn không thể quan sát rõ tình thế trên chiến trường ban nãy rồi, hắn trầm tư chốc lát, triệt tiêu cấm chế xung quanh, sau đó ẩn thân vào trong mưa gió, lặng lẽ tiềm hành lên đảo.

Không bao lâu sau, trên không trung phía xa xa xuất hiện vệt ánh sáng kim sắc.

Bên trong nó dường như kèm theo cả tiếng yêu thú gầm thét, còn trộn lẫn cả phong vũ lôi điện truyền ra bên ngoài.

- Là Thú Vương Phiên !

Trong lòng Tần Tang có hơi động:

- Bọn hắn vẫn còn tiếp tục đánh nhau !

Tần Tang thu liễm khí tức của bản thân, chuẩn bị tới gần hơn mọt chút, hắn muốn nhìn xem cuộc chiến bây giờ đã xảy ra đến tình trạng như thế nào.

Không ngờ, hắn còn chưa kịp tiếp cận gần hơn một chút, kim quang đột nhiên bị dập tắt, tiếng yêu thú gầm thết đột nhiên cũng im bặt.

Vẻ mặt của Tần Tang hơi biến sắc, thân ảnh ngay lập tức dừng lại.

- Nhanh như vậy sao ?

Tình huống xảy ra quá đột ngột làm cho Tần Tang nhíu mày, chiến đấu nhanh như vậy đã kết thúc rồi ư, chẳng lẽ việc mình giết chết tên áo đen, cướp đi chín cây Thú Vương Phiên, làm hỏng trận pháp của những tên áo đen kia lại chẳng mang đến tác dụng gì hay sao ?

Nếu như không có điều gì bất ngờ xảy ra, bên thắng hẳn là đám người của Hắc Xà Sơn. Nhìn tình hình hiện tại, đám kia người thần bí dường như không có một chút lực phản kháng nào, bị đám người áo đen của Hắc Xà Sơn dùng Thú Vương đại trận vây khốn đến chét.

Kết quả này thực ra cũng chẳng bất ngờ cho lắm, đám người thần bí kia thi triển ra Lôi Pháp thần thông cường đại như vậy, không có khả năng không tiêu hao chút nào, nói không chừng khi bọn họ vừa thi triển xong đã cạn kiệt sức lực rồi ấy chứ.

Mà những tên đệ tử của Hắc Xà Sơn đều là nằm ẩn núp trong bóng tối, chờ đợi thời cơ, tất cả bọn chúng đều trong trạng thái sung mãn.

Cùng đám người thân bí sức cùng lực kiệt đánh nhau, kết quả không cần đánh cũng biết.

Chỉ là kết cục của trận chiến quá chóng vánh, không được như Tần Tang mong muốn, không thể nào đục nước béo cò được, điều này làm cho Tần Tang có chút buồn bực. Xem ra, hắn chỉ có thể tạm thời nuốt vào cơn giận này, sau đó lại từ từ tìm cách báo thù.

Tầm mắt hắn rời đi chỗ khác, hắn lại nhìn về phía đảo nhỏ, trên đảo im ắng, hoàn toàn không có động tĩnh gì, hắn đoán rằng Quỳ Long rất có thể đã bị tiêu diệt.

Chỉ chốc lát sau, xuất hiện mấy đạo độn quang đang bay lên trên hòn đảo nhỏ kia, hiển nhiên đó chính là đám sư đệ của gã thanh niên họ Phương và hắn. Trong tay bọn chúng còn mang theo vài người, xem ra lũ người của Hắc Xà Sơn này không chỉ đánh bại địch thủ, còn có thể bắt sống vài người.

Nhưng trên người bọn chúng cũng không phải hoàn toàn lành lặn gì, hầy hết bọn chúng đều tái nhợt hết cả mặt, có vẻ là do tiêu hao khá nhiều, trường bào trên người cũng rách tươm, trên mặt chúng còn mang theo vẻ rất giận dữ.

Một tên đệ tử của hắc Xà Sơn không bị tổn thương tìm kiếm trên đảo một phen, vơ vét sạch sẽ di vật trên người của đám người Sở Hằng, sau đó lại phân thây của Quỳ Long, đem những thứ có giá trị trên cơ thể của nó mang đi.
Bình Luận (0)
Comment