Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1302 - Chương 1302: Lặng Lẽ Rút Lui

Chương 1302: Lặng Lẽ Rút Lui Chương 1302: Lặng Lẽ Rút Lui

Ánh mắt của gã thanh niên Đại sư huynh lóe lên như điện, kiểm tra hoàn cảnh xung quanh một phen, dường như hắn đề phòng điều gì đó. Sau một phen tìm kiếm mà không có kết quả gì, hơn nữa mấy tên sư đệ của hắn cũng đã dọn dẹp sạch sẽ, hắn khẽ quát một tiếng:

- Rút lui!

- Hừ ! Thật sự là tiện nghi cho tên tiểu tử kia quá, tên đó gây cho chúng ta nhiều phiền phức như vậy !

- Sớm muộn gì ta cũng sẽ giết hắn, báo thù cho Tứ sư huynh và Tiểu sư đệ !

- Nhất định phải chém hắn thành muôn mảnh !

. . .

Một đám người áo đen hùng hùng hổ hổ, miệng nói ngoan thoại, bay ra đảo nhỏ.

Sau đó, gã thanh niên họ Phương phất tay đánh ra mấy đạo linh phù, sau đó tất cả những tên áo đột nhiên biến mất, hoàn toàn tiêu thất trong hư không.

Mưa to vẫn xối xả như trút nước, cảnh tượng hỗn độn haong tàn trên đảo nhỏ, những dấu vết chiến đấu và những vết máu dần dần cũng bị cơn mưa to rửa sạch hoàn toàn, dường như chưa hề xảy ra bất kỳ chuyện gì vậy.

. . .

Bóng dáng của những tên đệ tử Hắc Xà Sơn cũng hoàn toàn không xuất hiện nữa.

Gã thanh niên họ Phương và những tên đệ tử của Hắc Xà Sơn cực kỳ thận trọng, bọn chúng tuyệt đối sẽ không để lại một chút dấu vết nào. Tần Tang cũng không tìm ra tung tích của bọn hắn, cũng không cách nào theo dỗi được, bồi hồi một lất, lạnh lẽ rút lui, sau đó quyết định rời khỏi nơi này.

Ánh mắt của Tần Tang lấp lóe, hắn nhìn chằm chằm vào sâu trong chỗ mưa to, sắc mặt thay đổi liện tục, hắn không cam tâm phải từ bỏ dễ dàng như vậy, hắn sẽ không dễ dàng rút lui như vậy, nhưng cụ thể phải làm như nào, hắn cần phải tỉ mỉ suy nghĩ một chút .

Hắn còn chưa hoàn toàn biết rõ thân phận của đám người áo đen này, nếu hắn có thể điều tra ra lai lịch của đám người này, hắn có thể nhìn thấu được mục đích của Hắc Xà Sơn, sau đó hắn có thể tìm cách phá hư âm mưu của bọn hắn.

Căn cứ hắn biết, Hải Vực gần đây gần như rất cằn cỗi, hầu như không có bất kỳ hòn đảo nhỏ nào có tồn tại linh mạch, do đó sẽ không có bất kỳ tông môn nào chọn nơi này để khai tông lập phái.

Tán tu cũng sẽ không chọn nơi này làm nơi mở động phủ để tiềm tu.

Thực lực của đám người thân bí kia thể hiện ra lúc ở trên hòn đảo nhỏ đó có thể mạnh ngang với một môn phái trung lưu, thậm chí còn có cả đại yêu Quỳ Long làm yêu thú hộ sơn, lại co đầu rút cổ ẩn náu ở chỗ này, điều này làm cho Tần Tang cực kỳ khó hiểu.

Chỉ sợ hắn cần một khoảng thời gian nữa mới có thể xác định được thân phận của đám người thần bí này.

Hoặc là hắn dứt khoát thả ra tin tức có tu sĩ của Vu tộc tiềm nhập vào trong Nhân tộc, trắng trợn đồ sát tu sĩ Nhân tộc, mượn thế lực của các đại thế lực Nhân tộc, lùng bắt bọn họ, hắn lại chẳng phí một chút sức lực nào.

Tóm lại hắn nhất định không thể để cho đám người của Hắc Xà Sơn kia sống tốt.

Tuy nhiên, cao thủ của Nhân Vu nhị tộc, thế lực ở khắp mọi nơi trong Nội Hải cũng đã bị hấp dẫn tới Yêu Hải, phương pháp này có tác dụng bao nhiêu hắn cũng không chắc lắm.

Lúc này, Tần Tang đột nhiên nhớ tới một chuyện khác, sắc mặt của hắn cũng đột nhiên thay đổi, hắn cũng không để ý đến chuyện trên đảo này nữa, hắn lập tức xoay người, phi độn thẳng về Thiên Hưng thành.

Thân ngoại hóa thân của hắn vẫn còn ở trong động phủ trên Bảo Cơ sơn ở Thiên Hưng thành!

Việc chính mình tự tay giết chết hai tên đệ tử thân truyền của Hắc Xà Sơn, chắc chắn bọn chúng sẽ không từ bỏ ý đồ truy sát mình, thậm chí càng ngày càng mãnh liệt hơn, mà thân phận của hắn lại rất dễ dàng điều tra ra, bao gồm cả vị trí của động phủ.

Nếu thân ngoại hóa thân của hắn bị bại lộ, thậm chí bị Hắc Xà Sơn phát hiện, như vậy hắn sẽ gặp phiền phức lớn.

Ngoại trừ lão tổ của Hắc Xà Sơn, Tần Tang cũng chẳng sợ những tên còn lại, nhưng thân ngoại hóa thân của hắn vẫn còn rất nhỏ yếu, chắc chắn chịu không nổi sự giày vò, tùy tiện phái một tên đệ tử thân truyền của Hắc Xà Sơn cũng có thể dễ dàng tiêu diệt hóa thân của hắn.

Thời gian trước cũng không cho phép Tần Tang trùng luyện thân ngoại hóa thân kỹ càng.

So với việc phục thù, thân ngoại hóa thân hiển nhiên quan trọng hơn nhiều, việc liên quan đến Thượng Cổ Truyền Tống trận, cho dù chỉ là một nguy cơ nhỏ nhất, hắn cũng nhất quyết không để thân ngoại hóa thân xảy ra bất kỳ nguy hiểm nào.

Tần Tang hoài nghi Hắc Xà Sơn có phải có gian tế tại Thiên Hưng Thành, nếu không thì chúng không có khả năng tuỳ tiện mời chào nhiều Nhân tộc tán tu như vậy.

Tên lão bản chủ tiệm có rất nhiều điểm đáng ngờ.

Nghĩ tới đây, Tần Tang cũng không dám dừng lại ở đây nữa, hắn phải quay về trước khi đám người của Hắc Xà Sơn mò đến động phủ hắn, sau đó hắn phải đem thân ngoại hóa thân sắp xếp đến một nơi an toàn, không hề có bất cứ một mối nguy hiểm nào thì hắn mới có thể an tâm mưu đồ chuyện khác.

Cho dù vì thế mà bỏ lỡ cơ hội báo thù, hắn cũng chấp nhận.

Tần Tang giành giật từng giây, dường như không dừng lại một tích tắc nào.

Khi hắn hao hết chân nguyên, hắn lập tức ra triệu hồi Song Đầu Hống cõng hắn đi tiếp, còn hắn thì ngồi trên lưng Song Đầu Hống hồi phục chân nguyên, cứ liên tục luân phiên như thế.

Hắn phi hành cấp tốc trong đêm tối, không cần đến hai tháng đã có thể trở về khu vực lân cận Thiên Hưng thành.

Tần Tang thay đổi áo choàng, mặc đạo bào vào, lấy thân phận Thanh Phong đạo trưởng, nghênh ngang vào thành. Hắn cũng không lo lắng, cho dù là Hắc Xà Sơn lão tổ đích thân tới, chắc chắn hắn cũng không dám ngang nhiên giết người trong Thiên Hưng thành.

Sau khi vào thành, Tần Tang cũng không vội vàng đi động phủ trên Bảo Cô Sơn, mà là đi thẳng về phía phường thị, không bao lâu sau hắn đã tới gần cửa tiệm, hắn lại phát hiện cửa tiệm lại đóng chặt giữa ban ngày ban mặt.

Chủ tiệm mất tích !

- Tên này quả nhiên có vấn đề !

Tần Tang nhíu mày, lặng lẽ rút lui.
Bình Luận (0)
Comment