Chương 1314: Dãy Đá Xanh
Chương 1314: Dãy Đá Xanh
- Đúng vậy, bản thân ta vốn là một tên tán tu ở trên Lộ Đảo xa xôi, vì muốn cầu đạo nên mới đi du lịch, nghe nói ở đây có đại môn phái tổ chức đại điển thu đồ, vậy nên ta mới chạy tới nơi này.
Thân ngoại hóa thân ăn ngay nói thật, cũng không giấu diếm lai lịch của chính mình.
Phương Đình lên tiếng hỏi vị trí của Lộ Đảo, nàng không khỏi kinh ngạc, khâm phục hóa thân có tinh thần ý chí vượt muôn trùng khơi đến nơi này cầu tiên đạo.
Sau một lúc nói chuyện với nhau, thân ngoại hóa thân đồng ý đi cùng Phương Đình, hai người bay cùng một chỗ đến sơn môn của Yên Miểu Các.
Thoạt nhìn Phương Đình là một thiếu nữ khá trong sáng thuần khiết, trong lúc nói chuyện với nhau , thân ngoại hóa thân cũng thấy khá nhiều lần nàng nói chuyện một cách khá ngây ngô.
Thân ngoại hóa thân cũng biết rằng, thiếu nữ này tuổi còn nhỏ mà đã có một thân tu vi như thế này, không thể nào mà không có chút lòng dạ được, biểu hiện bên ngoài của nàng tám chín phần mười chỉ là giả vờ, ngụy trang mà thôi.
Thế nhưng, Tần Tang cũng cảm thấy vị cô nương này cũng không có ác ý gì với mình nên hắn cũng không thèm để ý đến vấn đề này.
Hai người trò chuyện vui vẻ, rất nhanh đã trở nên quen thuộc lẫn nhau.
Trên đường, bọn họ thật sự gặp được đầu yêu hầu Phàm Yêu cảnh, hai người hớp sức chém giết còn yêu hậu này, sau đó chia nhau mỗi người một nửa cỗ yêu thi, Phương Đình cười mừng rỡ, con mắt cong cong, nhìn có vẻ cực kỳ ngây thơ, trong sáng, chưa trải sự đời.
Dù cho thân ngoại hóa thân cảm thấy chương mắt với những thứ này, nhưng hắn cũng giả vờ cao hứng mà thu chiến lợi phẩm vào.
Trải qua trận chiến này, biểu hiện của thân ngoại hóa thân làm cho Phương Đình tăng thêm một phần tín nhiệm đối với hắn.
- Trương đại ca, tuổi ngươi còn trẻ mà đã có tu vi cao như vậy, hơn nữa kiếm thuật cũng không kém chút nào, nhất định Trương đại ca sẽ được Yên Miểu Các thu nhận cho mà xem !
Phương Đình trấn an thân ngoại hóa thân.
Thân ngoại hóa thân chậm rãi lắc đầu, trầm giọng nói:
- Ta biết thiên phú của ta không được tốt, chỉ có điều trong thời gian du lịch ta đạt được một cơ duyên, tu vi đột nhiên tăng vọt một lần, nhưng nó cũng đã ép khô tiềm lực của ta, ta còn chẳng biết mình có thể đột phá đến Luyện Khí cảnh tầng thứ mười hay không chứ đừng nói đến chuyện Trúc Cơ, nên chưa chắc có thể lọt vào pháp nhãn của Yên Miểu Các.Ngược lại, thiên phú của Phương cô nương ngươi mới thật là thượng cấp, gần như đã chắc chắn có thể gia nhập vào Yên Miểu Các rồi, chỉ mong đến lúc đó Phương cô nương đừng quên Trương mỗ là được rồi.
Sắc mặt Phương Đình đỏ lên, có chút thẹn thùng nói ra:
- Ta cũng không biết mình có thể được chọn hay không.Trương đại ca cũng không nên nản chí quá sớm, mọi người thường nói thiên phú không có nghĩa là tất cả, ngươi có thể đạt được một lần đại đề thăng như vậy, từ đó có thể thấy vẫn khí của ngươi của khá cường thịnh, nếu như chăm chỉ cố gắng, có thể sau này Trương đại ca lại may mắn gặp được một cơ duyên nào khác thì sao ?
Thân ngoại hóa thân yên lặng gật đầu, sắc mặt bình thản nhìn Phương Đình.
Tâm cơ của thiếu nữ này có sâu đến đâu, cũng không có khả năng qua mặt những lão yêu quái trải đời như Tần Tang.
Phương Đình luôn nói là nàng lo lắng sẽ không đậu, nhưng thần thái của nàng cực kỳ tự tin, gần như chẳng có vẻ gì là lo lắng cả, không biết là do thiên phú của nàng tốt thật, hay là do nàng có chỗ dựa nào khác.
Hai người vừa phi hành vừa nói chuyện, vượt núi băng đèo, bất tri bất giác đã đến nơi cần đến.
Ở giữa hai ngọn núi, có nhưng đợt vệt sáng gợn sóng lăn tăn, hai người liếc nhau, tăng tốc bay qua hai ngọn núi này, nhất thời cảm thấy sáng tỏ thông suốt, trước mặt họ là một mảnh nước hồ xanh biếc mênh mông vô bờ.
Ở trung tâm hồ nước có một làn hơi nước dày đặc, hai người dường như có thể nhìn thấy bóng dáng của một hòn đảo nhỏ nhưng diện tích lại không hề nhỏ chút nào, phía trên đó hình như còn có đình đài lầu các, và một rừng trúc xanh um tùm.
Những sương mù này tụ mà không tán, lưu động có quy luật, rõ ràng là sản phẩm của tự nhiên.
- Nơi này chính là Yên Miểu Các! Cuối cùng chúng ta đã tới nơi !
Phương Đình tung tăng reo hò, ánh mắt lướt qua cảnh vật xung quanh, đột nhiên chỉ hướng nơi xa, khẽ kêu:
- Ở chỗ kia có người !
Thân ngoại hóa thân cũng nhìn thấy, tại bên bờ hồ có một dãy đá xanh, trên đó có mười mấy bóng người, có người đứng, có người ngồi, họ đang tụ tập ở trên đó, không biết có mục đích gì.
Sau khi Thiên Mục Điệp truyền tin tới hắn mới biết, đám người này cơ bản đều có tu vi Luyện Khí cảnh, có lẽ bọn họ cũng nhưng hai người, đều tới nơi này để tham gia đại điển thu đồ của Yên Miểu Các.
Ở trong đám người này, có một vị tu sĩ Trúc Cơ kỳ, chính là người đàn ông ngồi tren mỏm đá xanh cao nhất ở bên kia, bên hông hắn có đeo một chiếc lệnh bài của Yên Miểu Các.
- Đại điển thu đồ lần này lại tổ chức ở một nơi dã ngoại hoang vu, như vậy chẳng phải quá sơ sài sao ?
Thân ngoại hóa thân nói thầm trong lòng, sau đó kêu gọi Phương Đình, rồi bay đến dãy đá xanh kia .