Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1317 - Chương 1317: Diễn Xuất Khéo Léo

Chương 1317: Diễn Xuất Khéo Léo Chương 1317: Diễn Xuất Khéo Léo

- Khởi bẩm đạo trưởng, đệ tử có Song Linh Căn ạ !

Phương Đình giơ tay lên cao, trước ánh mắt kinh ngạc và hâm mộ của mọi người, nàng nhảy lên đi tới phía trước của mọi người, rồi nhìn tu sĩ họ Trần, vẻ mặt cự kỳ kích động.

Lúc này, bên tai nàng bỗng nghe thấy tiếng truyền âm, ngay lập tức nuốt vào hai chữ "sư phụ" đang định nói ra, thái độ lập tức trở nên chững chạc đàng hoàng nói :

- Khởi bẩm tiền bối, đệ tử tên là Phương Đình, là Thủy Thổ Song Linh Căn, xin tiền bối kiểm tra ạ !

Mọi người thầm chửi bậy trong lòng, ai cũng biết trong truyện này có điều gì đó mờ ám.

Khả năng diễn xuất của tiểu cô nương này phải gọi là quá kém.

Hai người này rõ ràng có quen biết nhau, thậm chí có khả năng nàng sớm đã bị tu sĩ họ Trần kia nhận làm đệ tử.

Tuy nhiên, mọi người ở đây cũng chẳng có gì để dị nghị với Phương Đinh, người ta thân mang Song Linh Căn, cho dù là nàng có đi tới Lan Đấu Môn, cũng có thể trực tiếp nhập môn mà không phải trải qua bất kỳ thử thách nào.

Tu sĩ họ Trần mỉm cười gật đầu:

- Đúng là Song Linh Căn rồi, ngươi lên đây đi. Những người còn lại có thể bắt đầu bước lên Vân Kiều rồi, có thể được Vân Miểu Các thu nhận hay không, tất cả còn phải chờ xem biểu hiện của các ngươi rồi.

Tu sĩ họ Trần gọi Phương Đình đi đến bên cạnh mình, sau đó xoay người muốn rời đi.

Lúc này, đôi môi Phương Đình khẽ nhúc nhích, lẩm bẩm, dường như nàng đang truyền âm nói điều gì đó với tu sĩ họ Trần.

Thân ảnh của tu sĩ họ Trần khựng lại trong giây lát, ánh mắt thay đổi, nhìn về phía thân ngoại hóa thân, nhưng biểu cảm của hắn không thay đổi chút nào, cũng không nói thêm điều gì, sau đó lại dẫn Phương Đình rời đi.

Phương Đình chu cái miệng nhỏ nhắn của nàng, trước khi đi còn liếc mắt nhìn trộm thân ngoại hóa thân một cái, ánh mắt mang theo sự bất đắc dĩ như thế muốn nói "Xin lỗi ta đã cố gắng hết sức".

Thân ngoại hóa thân cũng chỉ đành cười khổ trong lòng, hắn biết rằng thiên phú của Phương Đình không tệ, nhưng hắn lại không ngờ rằng Phương Đình lại có quan hệ thân thiết với vị tu sĩ Kết Đan cảnh của Yên Miểu Các như vậy, sớm biết như vậy, hắn sẽ làm quen với nàng.

Vừa nãy, Phương Đình có lẽ đã cố ý nhắc về mình trước mặt tu sĩ họ Trần kia, đây có thể xuất phát từ chân tâm hảo ý của nàng, nhưng đối với thân ngoại hóa thân hắn thì không biết là phúc hay là họa đây.

Trong lòng của hắn cũng biết rõ, chỉ với thời gian tiếp xúc ngắn ngủi như thế, Phương Đình không có khả năng nảy sinh bất kỳ cảm tình đặc biệt gì với hắn.

Nhưng chẳng may tu sĩ họ Trần lại cực kỳ coi trọng thiên phú của nàng, mà muốn đem bất kỳ nguy cơ nào ảnh hưởng đến con đường tu hành của nàng diệt trừ, lúc đó lại vạ lây đến mình thì lúc đó muốn khóc cũng không biết khóc như thế nào.

Thế nhưng hóa thân đối vói việc này cũng không thể làm gì, chỉ có thể cẩn thận đi một bước nhìn một bước vậy.

Sau khi tu sĩ họ Trần rời đi, ba tên tu sĩ kia tiếp tục bố trí Vân Kiều, nam tử áo xanh thì bắt đầu kiểm tra thiên phú và cốt linh của mọi người, cuối cùng cũng lựa chọn được ra ba mươi người đạt yêu cầu.

- Các vị đạo hữu, các ngươi không phù hợp không phù hợp với yêu cầu của Yên Miểu Các ta, mời các người về cho.

Mấy người kia bị loại đều là tứ linh căn hoặc ngũ linh căn, tuổi tác cũng chẳng còn nhỏ nữa, đa số đều bị vây ở Luyện Khí cảnh tầng năm đỉnh phong, không thể đột phá tầng sáu. Sắc mặt bọn họ đau thương, vốn dĩ họ cũng biết rằng hy vọng của mình không lớn, nhưng vẫn muốn đến thử vận may một lần, ai ngờ còn chưa bắt đầu thử thách đã bị người ta đuổi đi.

Vân Kiều rất nhanh được chuẩn bị xong, ba tên tu sĩ kia chỉ nhắc nhở mọi người một câu là "Hãy đi thẳng, đừng dừng lại", và nhắc nhở mọi người dự thi không được sử dụng bất kỳ một loại pháp khí nào, sau đó thúc giục mọi người nhanh chóng đi lên Vân Kiều.

Mọi người chỉ biết nhìn nhau.

Ai cũng không biết trên Vân Kiều có thử thách gì đáng sợ đang chờ đón bọn họ, ai trong số họ cũng không muốn làm con chuột bạch thí mạng.

Lúc này, thân ngoại hóa thân mới tách ra khỏi đám người kia, nhìn Vân Kiều, biểu lộ trầm ổn, không nhanh không chậm đi tới đầu cầu, không chút do dự bước lên Vân Kiều.

Bốn tên tu sĩ của Yên Miểu Các liếc mắt nhìn nhau, vị kiếm tu kia thì âm thầm gật đầu, trên mặt lộ vẻ tán thưởng đối với thân ngoại hóa thân.

Những người khác nhìn thấy cảnh này thì mới chợt hiểu ra, sau đó tự trách mình ngu xuẩn, bởi vì vị kiếm tu kia cũng đã nói rõ từ trước đó, thử thách cũng không nhất thiết phải bắt đám người bọn họ thông quan.

Chỉ cần có can đảm leo lên Vân Kiều đầu tiên, đã nói lên rằng người này có đầy đủ dũng khí, dễ dàng chiếm được thiện cảm của những tu sĩ Yên Miểu Các ở đây rồi, thuận lợi chiếm được tiên cơ.

Thử thách ở khắp mọi nơi.

Mọi người cũng không còn chần chờ gì nữa, đồng loạt xông lên Vân Kiều.

Thân ngoại hóa thân đi trước dẫn đầu, vân khí dưới chân mềm mãi mà co dãn, thế nhưng bọn họ bắt buộc phải thôi động linh lực mới có thể đứng vững được trên đó. Khi vừa bước lên trên Vân Kiều, xung quanh cũng không có điều gì khác biệt, nhưng sau đi đã đi được mấy bước, họ cảm giác được có một làn gió không biết từ đâu chui ra, lại thổi tới từ hai bên của Vân Kiều.

Cùng lúc đó, cảnh vật trước mắt cũng dần dần thay đổi.

Hai đầu Vân Kiều đều biến mất, chỉ còn lại một đám người cùng với một cây cầu làm từ vân khí không đầu không đuôi, dường như nó kéo dài đến tít tận chân trời vậy. Nước phía dưới hồ đồng dạng cũng bị kéo dài vô tận, sóng nước lấp loáng, sâu không thấy đáy.
Bình Luận (0)
Comment