Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1318 - Chương 1318: Sắp Khô Kiệt

Chương 1318: Sắp Khô Kiệt Chương 1318: Sắp Khô Kiệt

Thiên Mục Điệp còn đang ngủ say, nên thân ngoại hóa thân cũng không thể xác định được xung quanh có vị tu sĩ Kết Đan cảnh nào đang theo dõi bọn họ hay không, do đó hắn cũng không dám tùy tiện đánh thức nó.

Khi Vân Kiều vừa mới được sinh ra, Thiên Mục Điệp đã nhìn ra Vân Kiều được lực lượng trận pháp của hòn đảo giữa hồ kéo dài mà thành.

Thân ngoại hóa thân lẳng lặng nhìn xem biến hóa trên Vân Kiều, thần sắc trên mặt hắn không ghề tỏ ra kinh hãi một chút nào.

Nếu thử thách trên Vân Kiều chủ yếu là khảo nghiệm thực lực, thì với tu vi Luyện Khí cảnh tầng chín của hóa thân đủ để ứng phó với tất cả biến số. Nếu như thử thách là khảo nghiệm về tâm tính hoặc nghị lực, hắn lại càng không cần phải lo lắng, trái lại còn phải chú ý không được biểu hiện quá biến thái.

Khi tiếp tục bước đi trên Vân Kiều, gió treen cầu càng lúc càng lớn, nhất định phải thôi động linh lực để ngăn cản.

Lúc này, hóa thân đã cố ý giảm dần tốc độ của chính mình, đã có người đuổi kịp bước chân của hắn, sau đó không chút khách khí nào vượt qua hóa thân, đi tới phía trước.

Hóa thân thôi động linh lực hộ thể, bị từng người từng người một vượt qua, nhưng hắn vẫn không hề lo lắng từ từ ổn định đi về phía trước, đồng thời âm thầm quan sát biến hóa của những người đi trước.

Huyễn cảnh bên trên Vân Kiều chắc chắn sẽ không quá mạnh, nếu như là thử thách tâm tính, nói không chừng chỉ cần sử dụng một chút lực lượng kế thừa từ ngọc phật là đã có thể trực tiếp miễn dịch rồi, đến lúc đó còn phải xem hắn diễn kịch như thế nào.

Càng đi về phía trước, gió càng ngày càng lớn, từng cơn gió như từng ngọn roi quất vào trên cơ thể của mọi người vậy.

Mọi người chỉ có thể dần dần giảm tốc độ di chuyển của bản thân xuống.

Cùng lúc đó, mặt nước luôn luôn tĩnh lặng từ trước đến giờ bỗng nhiên có sự thay đổi, dường như ở dưới nước có thứ đồ vật gì đó đang dụ dỗ bọn họ lao xuống dưới đó vậy, từng giây từng phút đều có một giọng nói văng vẳng bên tai bọn họ :

- Nhảy xuống đi ! Nhảy xuống đi !

Phía trước thì vẫn không nhìn thấy điểm cuối, Vân Kiều dài đằng đẵng làm cho mọi người ở đây trừ hóa thân cảm thấy tuyệt vọng, khoảng cách giữa mọi người với nhau cũng càng ngày càng xa, người ở hai đầu đã không thể nhìn thấy nhau nữa rồi, từ đó có thể tưởng tượng, chỉ sợ đến cuối cùng, mỗi người chỉ thấy duy nhất một mình đang độc hành trên Vân Kiều, cảm giác cô tịch tuyệt vọng không nhìn thấy lối ra lúc đó không cần nghĩ cũng biết nó rất khủng khiếp.

Những biến hóa này, lặng lẽ làm tâm lý của mọi người ở đây dần dần thay đổi.

Xem ra tòa Vân Kiều này, mục đích là để khảo nghiệm thực lực và tâm tính của mọi người tham gia.

Cũng có người chợt tỉnh ngộ,nói:

- Cái này cũng không phải Vân Kiều bình thường, đây rõ ràng là một trận pháp phỏng theo uy năng của Vấn Tâm Lộ trên Lan Đấu Môn.

Đột nhiên, một vị thiếu niên trong số họ đột nhiên rít gào lên một tiếng, ôm đầu, trên mặt có đủ loại trạng thái biểu lộ vặn vẹo, nhìn cực kỳ thống khổ, sau đó dưới chân hắn không còn chỗ đứng, rớt xuống Vân Kiều.

Trong lòng mọi người giật mình, đồng loạt nhìn về phía vị thiếu niên vừa ngã xuống kia, khi tất cả mọi người đều thấy vị thiếu niên kia sắp rớt xuống nước, thì một thanh linh kiếm lăng không bay tới, nâng hắn lên, sau đó mang hắn biến mất.

Trên bến tàu, bốn tên tu sĩ đang đứng chung một chỗ, chú ý nhất cử nhất động, biến hóa của mọi ngưới trên Vân Kiều.

- Tâm tính kém như vậy sao

Tên kiếm tu nhíu mày.

Nam tử áo xanh mở miệng nói:

- Hắn có tam linh căn, bản thân cũng chỉ mới mười lăm tuổi mà thôi.

Trung niên tu sĩ khẽ gật đầu:

- Thằng bé này có thể bồi dưỡng được, thế nhưng phải rèn luyện thêm một khoảng thời gian nữa xem sao, vậy thì đưa hắn đến Chú Đỉnh Đường đi.

Linh kiếm mang bị thiếu niên kia trở về, tên kiếm tu đang đứng phía bên trái điểm nhẹ một chỉ.

Toàn thân của tên thiếu niên này như bị kiệt sức, sợ hãi không thôi, tâm trạng ủ rũ, ngồi trên mặt đất khôi phục chân khí, hắn cũng không biết được vận mệnh tiếp theo của mình như thế nào.

Kể từ khi tên thiếu niên kia bắt đầu thất bai, càng ngày càng có nhiều người ngã từ trên Vân Kiều xuống, dưới sự ra tay của bốn vị tu sĩ kia, có người rơi vào bên phải, có người lại rơi vào bên trái.

Hóa thân vẫn đang chậm rãi đi trên Vân Kiều, trước sau gì cũng không có bất kỳ một tu sĩ nào xuất hiện trước mắt hắn, hắn cũng chẳng biết trên cầu bây giờ còn lại bao nhiều người, cảm giác cô tịch càng ngày càng mạnh, dụ hoặc ở dưới mặt nước cũng càng ngày càng lớn.

Tuy rằng huyễn cảnh không ảnh hưởng được đến tâm cảnh của hắn, nhưng dưới sức mạnh càng ngày càng lớn của cuồng phong bão táp, linh lực của hắn càng ngày càng tiêu hao nhiều hơn.

Hắn thể hiện ra kỹ năng diễn xuất rất khéo léo, biểu cảm khi thì vặn vẹo thống khổ, khi thì mê mang mờ mịt, dường như đang chống cự kịch liệt với huyễn cảnh trên Vân Kiều, linh lực trên người cũng biến hóa bất định tùy theo từng tình huống.

- Biểu hiện như thế có lẽ cũng ổn rồi đấy nhỉ !

Hóa thân cảm giác linh lực trong cơ thể sắp khô kiệt rồi, trên mặt cố tình biểu lộ ra vể kinh hoàng, làm như hắn không thể nào duy trì được linh lực trong bản thân nữa, sau đó cố tình ngã từ trên Vân Kiều xuống .
Bình Luận (0)
Comment