Chương 1322: Nguyên Anh Đạo Quả
Chương 1322: Nguyên Anh Đạo Quả
Tu sĩ họ Trần có vẻ như rất tán thưởng Triệu Tùng Tiều:
- Ngươi đi tới Tuyết Ảnh Đương trước đi, Đường chủ ở đó là đệ tử của lão phu, hắn sẽ chỉ bảo cho ngươi thay đổi một môn công pháp, xem thử xem có chút cơ hội Trúc Cơ nào hay không.
- Đệ tử tuân mệnh !
Triệu Tùng Tiều nhận lấy lệnh bài màu trắng từ tay của tu sĩ họ Trần, vẻ mặt cực kỳ kích động.
Cuối cùng cũng đến lượt hóa thân hắn, tu sĩ họ Trần vừa chỉ tay về phía hắn, đang muốn nói điều gì đó thì thần sắc của hắn đột nhiên thay đổi, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía bên ngoài đại điện.
Những người khác thì không hiểu cho lắm, bọn hắn cũng ngoái đầu nhìn về phía bên ngoài đại điện, nhưng chỉ thấy một vùng sóng nước mênh mông mà thôi.
- Lão gia hỏa này sao lại tới đây ?
Tu sĩ họ Trần nhíu mày, trên mặt lộ ra vẻ hơi bất ngờ, lẩm bẩm một câu, rồi thầm hừ lạnh một tiếng, sau đó vung tay áo, đánh ra phía bên ngoài một mũi tên ánh sáng màu lam.
Mũi tên ánh sáng kia bay ra ngoài với tốc độ cực nhanh, bay được một đoạn thì bỗng nhiên nổ tung, trong hư không đột nhiên xuất hiện gợn sóng, sau đó lại có hai thân ảnh từ từ nổi lên.
Hai người này mặc trên người một bộ đạo bào lấy màu đen trắng làm chủ đạo, trên đạo bào có vẽ những đồ án âm dương.
Một người trong số đó là là một lão giả gầy gò, tay cầm một cây phất trân, dáng vẻ tiên phong đạo cốt, khí chất bất phàm. Một người khác lại có dáng người thấp bé, đứng ở phía sau lưng lão giả, có vẻ như là một đạo đồng.
Sau khi hai người hiện thân, thân ảnh khựng lại một chút, rồi đột nhiên bay tới đại điện.
- Trần hiền đệ, lão đạo mạo muội đến đây quấy rầy, mong rằng đạo hữu chớ trách.
Lão đạo sĩ chắp tay chào hỏi tu sĩ họ Trần một cái, sau đó đảo mắt nhìn một vòng, kinh ngạc nói:
- Ủa ? Tề đạo hữu đã đi đầu rồi mà sao không thấy ở đây ?
- Nếu như Hoa Dương đạo hữu muốn tìm Các chủ sư huynh, thì chuyến đi lần này đã làm cho Hoa Dương đạo hữu thất vọng rồi. Các chủ sư huynh có sự việc quấn thân, cho nên không ở trong các.
Tu sĩ họ Trần chắp tay trả lễ, trong ngữ khí của hắn có ẩn giấu sự lạnh nhạt, dường như hắn không hoan nghênh hai thầy trò lão đạo sĩ này lắm.
- Nếu đạo hữu có điều gì quan trọng thì cứ nói với ta, chờ sau khi sư huynh của ta trở về, ta sẽ thay ngài bẩm báo lại với Các chủ sư huynh.
- Nghe nói hôm nay Yên Miểu Các tổ chức đại điển thu đồ, những người này chính là đệ tử mới nhập môn phải không ? Không biết có chuyện gì còn quan trọng hơn so với việc kéo dài truyền thừa của tông môn đây ? Chẳng lẽ Tề đạo hữu linh quang nhất ngộ, chuẩn bị đột phá Kết Anh sao ?
Lão đạo sĩ dường như không hề để bụng tới ý đồ muốn đuổi khách của tu sĩ họ Trần, nhanh chân đi tới đám đệ tử mới nhập môn, ánh mắt lại quét qua đám đệ tử này một lần nữa, ánh mắt của hắn có chút quỷ dị.
Mọi người bị lão đạo sĩ này nhìn chằm chằm, cả người đều thấy không được tự nhiên, nhưng nhìn thấy vị cao thủ Kết Đan cảnh của Yên Miểu Các có vẻ cũng phải nể vị đạo sĩ này ba phần, cho nên cũng chẳng ai dám nói gì.
Hóa thân âm thầm cảm thấy kinh ngạc.
Hắn mặc dù chưa từng thấy qua lão đạo sĩ này bao giờ, nhưng chỉ cần nhìn thấy bộ đạo bào mà lão đang mặc trên người là có thể dễ dàng đoán ra lai lịch của lão. Lão đạo sĩ này hẳn là tu sĩ của Lan Đấu Môn, hơn nữa lão còn thuộc nhất mạch tu luyên chân truyền bí điển Âm Dương Thiên Đấu bí thuật.
Xem ra quan hệ của Lan Đấu Môn và Yên Miểu Các thật sự không hề đơn giản một chút nào.
Lúc này chỉ mới nhập môn, ngay tức khắc đã gặp được đệ tử chân truyền của Lan Đấu Môn.
Nhưng hóa thân chỉ thắc mắc là không biết vì sao tu sĩ họ Trần kia lại có vẻ lạnh nhạt với lão đạo sĩ đến vậy, nhưng hóa thân cũng chỉ mới nhập môn nên không thể nào đoán ra nội tình trong chuyện này.
Thật tình không biết, lúc này chân thân Tần Tang đang đứng trên một ngọn đồi ở ven hồ, hắn đang quan sát sương mù đang bao phủ xung quanh Yên Miểu Các, dường như hắn đang trầm tư suy nghĩ điều gì đó.
Hắn ẩn độn từ một nơi bí mật gần đó, hắn muốn xác định xem hóa thân có thật sự an toàn hay không, sau đó hắn sẽ tạm thời rời đi, hắn sẽ chu du trong Lan Đấu Sơn một khoảng thời gian, xem có thể kết giao với một số người hay không, để tiện cùng với hóa thân trong ngoài phối hợp, tránh để xảy ra sơ sót.
Vừa rồi, hắn đột nhiên cảm giác được một cơn chấn động, sau đó thì thấy một đạo độn quang từ xa bay tới, đạo độn quang này lập tức chui vào bên trong đám sương mù kia.
Tần Tang tuy không thể thấy rõ chân dung của lão đạo sĩ, nhưng độn quang mang hai màu sắc trắng đen gần như là dấu hiệu độc quyền Âm Dương Thiên Đấu nhất mạch của Lan Đấu Môn trên Lan Đấu Đảo, vậy nên hắn nghi ngờ rất có thể đệ tử chân truyền của Lan Đấu Môn sẽ đích thân đến đây.
Hơn nữa hướng xuất phát của độn quang, chính là vị trí sơn môn của Lan Đấu Môn.
- Không biết đệ tử của Lan Đấu Môn tại sao lại đến đây ? Chờ xem tình hình ở đây một chút, sau đó nghĩ cách tiếp cận hắn xem sao.
Tần Tang lẩm bẩm nói, tính toán một phen, sau đó trở về nơi ẩn nấp, lặng lẽ quan sát tình hình.
. . .
Trong đại điện của Yên Miểu Các.
Tu sĩ họ Trần nghe thấy lời nói móc máy của lão đạo sĩ như vậy, hắn cố nén vẻ không vui, thản nhiên nói:
- Hoa Dương đạo hữu không nên lấy Các chủ sư huynh nhà ta ra đùa giỡn như vậy, tu vi của Các chủ sư huynh còn đạt đến cực hạn của Kết Đan cảnh, khoảng cách Kết Anh còn cách một đoạn dài. Huống hồ, muốn Kết Anh cũng không thể dễ dang làm như vậy được đi. Một, hai lần cảm ngộ thì có bao nhiêu tác dụng chứ ? Nguyên Anh Đạo Quả, chẳng lẽ cứ nói thành là thành sao ?