Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1328 - Chương 1328: Tam Linh Căn

Chương 1328: Tam Linh Căn Chương 1328: Tam Linh Căn

- Tĩnh tâm định thần, vứt bỏ tất cả mịt tạp niệm trong đầu ! Đợi lát nữa bất kể các ngươi có thấy cái gì, cũng không cần sợ hãi, đã có linh trận an thần bảo vệ tâm thần cho các ngươi, nên sẽ không làm tổn hại đến nguyên thần của các ngươi một chút nào. Hãy nhớ rằng, các ngươi chỉ có thời gian một nén hương, do đó nhất định phải dốc toàn lực, bắt lấy những đồ vật mà các ngươi đã thấy.

Giọng nói của Hoa Dương lão đạo truyền đến, nhưng những lời nói cuối cùng của lão lại làm cho những tên đệ tử này cực kỳ khó hiểu.

Sau đó, sắc mặt Hoa Dương lão đạo trầm xuống, nhất chỉ điểm về phía Âm Dương Bàn.

Đồ án Âm Dương song ngư bên trong Âm Dương Bàn nhanh chóng xoay tròn, kèm theo đó là một tiếng ‘vù vù’, hai cỗ Âm Dương Chi Khí chuyển động càng lúc càng nhanh, cuối cùng chúng hóa thành hai cái cột sáng một đen một trắng, đột nhiên bắn vào bên trong đại trận, đến khi sắp tiếp xúc với đám đệ tử nhập môn kia, hai cột sáng này lại trở nên nhu hòa hơn rất nhiều.

Chỉ sau một khắc, hai đạo hắc bạch chi khí giao hòa với nhau, hóa thành một đoàn khí màu xám, thân ảnh của đám đệ tử mới bị khí xám bao phủ, lúc ẩn lúc hiện.

Sau đó, đại điện lại trở nên an tĩnh một lần nữa.

Đạo đồng của Hoa Dương lão đạo đồng thời thao túng linh trận và Âm Dương Bàn cũng một lúc, sau đó quan sát đệ tử mới, chờ đợi kết quả.

Trong linh trận lúc này, thân ngoại hóa thân dường như rơi vào bên trong một biển sương mù trắng xóa mênh mông vô tận.

Tâm thần hắn bắt đầu sinh ra cảnh giác, điều hắn lo lắng nhất là trạng thái của Thiên Mục Điệp, nó dường như cũng bị lực lượng của Âm Dương Bàn bao phủ, nếu chẳng may bị ép phải hiện thân, thì cả nó và Thiên Mục Điệp đều rơi vào trạng thái nguy hiểm rồi.

- Cũng may là Hoa Dương lão đạo lo lắng làm tổn thương đến những tên đệ tử mới này nên chỉ sử dụng một phần nhỏ lực lượng của món pháp bảo nên, nên chưa đủ để làm ảnh hưởng đến Thiên Mục Điệp…

Tâm trạng của hóa thân cũng đã nhẹ nhõm hơn một chút, hắn bắt đầu quan sát cảnh sắc xung quanh.

Hiện tại hóa thân như một tên cô hồn dã quỷ, phiêu đãng lượn lơf trong hư không, phía dưới là một mảnh trống rỗng, không nhìn thấy thực địa, bốn phương tám hướng cũng rất nhiều đoàn bạch khí nhàn nhạt bao phủ, không nhìn thấy lối ra.

- Cố gắng bắt lấy những thứ mà ngươi nhìn thấy

Hóa thân cố gắng hồi tưởng lại những lời mà lão đạo kia nói, trong lòng chợt lóe lên một tia linh cảm, hắn đưa tya bắt lấy một đạo bạch khí.

Nhưng đến khi hắn mở lòng bàn tay ra, đạo bạch khí lại tự dưng biến mất, từ đó hắn có thể thấy được, tất cả cảnh tượng xung quanh đều là không phải là thật , chúng đều do linh trận và Âm Dương Bàn huyễn hóa tạo thành.

Ánh mắt nhìn lướt qua một phen, tất cả đều là hư ảo.

Đây mới thật sự là tình cảnh lên trời không có đường, xuống đất không có cửa, nếu như thả một người có tâm tính không kiên định vào, đoán chừng sẽ rất nhanh bị sụp đổ.

Trên mặt hóa thân lại không hề tỏ ra nôn nóng sốt ruột một chút nào, hắn chậm rãi nhìn nhắm cảnh vật xung quanh, cố gắng đem tất cả thu vào trong tầm mắt, thời gian dần trôi qua, dường như hắn đã hiểu ra điều gì đó.

Nếu như là tu sĩ Luyện Khí cảnh, đối mặt loại tình huống này, đương nhiên là chỉ có bó tay chịu trói, chỉ có thể chờ đợi Hoa Dương lão đạo thu hồi Âm Dương Bàn và giải khai linh trận này thôi.

Nhưng tình huống của hóa thân lại khác mọi người ở đây, mặc dù hắn chỉ là tu sĩ Luyện Khí cảnh tầng chín, nhưng hắn lại có kiến thức nhãn giới của một tên tu sĩ Kết Đan cảnh.

Ngay cả tu vi của Hoa Dương lão đạo cũng chỉ ngang với chân thân Tần Tang mà thôi.

Cũng chỉ là một bộ huyễn cảnh do một bộ phận lực lượng cảu một kiện pháp bảo tạo ra mà thôi, nó không thể làm cho hóa thân trầm luân trong đó được.

- Đồ vật ? Thứ duy nhất là thật trong huyễn cảnh này chỉ có Âm Dương Nhị khí của Âm Dương Bàn mà thôi !

Hóa thân đã nắm rõ bản chất của lần khảo nghiệm này:

- Tu sĩ cấp thấp không có năng lực nhìn thấu huyễn cảnh, nếu để bọn họ tìm kiếm đồ vật nào đó mà không có đầu mối hay mục đích gì, bọn hắn không thể bắt được Âm Dương chi khí. Chỉ có người trời sinh ra đã mẫn cảm với Âm Dương chi khí, mới có thể nhờ vào cảm giác nhạy bén tìm được Âm Dương Chi Khí khi bị che đậy hết ngũ quan mà thôi. Âm Dương nhất mạch quả nhiên cực kỳ hà khắc trong việc tuyển chọn đệ tử mà. . .

Sau khi đoán ra nguyên nhân, hóa thân đã tính toán xong xuôi, hắn đứng bất động tron hư không, hai mắt hơi khép lại, tinh tế sự biến hóa của những đám bạch khí đang lưu động trong không gian.

Không bao lâu, sắc mặt của hóa thân trở nên cực kỳ vui mừng, hắn đột nhiên mở to hai mắt ra, sau đó chọn một phương hướng, rồi phi độn đi.

Bên ngoài linh trận.

Không khí trong đại điện lặng ngắt như tờ, thời gian chậm rãi trôi qua, chỉ trong chốc lát, thời gian một nén nhang đã trôi qua hơn một nửa.

Biểu lộ của từng người bên trong đại trận cực kỳ khác nhau, có lo lắng, có sự bất đắc dĩ, nhưng vẫn chưa có bất kỳ người nào thức tỉnh.

Hoa Dương lão đạo nhìn chằm chằm vào tên thiếu niên có tam linh căn kia, lão đã ký thác một chút kỳ vọng vào hắn, nhưng thấy biểu cảm thất kinh của hắn, lão cũng chỉ biết lắc đầu, tận sau trong ánh mắt lóe lên sự thất vọng.
Bình Luận (0)
Comment