Chương 1342: Linh Trà
Chương 1342: Linh Trà
Đạo đồng tiếp tục nói.
- Dương sư thúc, pháp hội trên Đông Minh Đảo cuối cùng là cái gì ?
Hóa thân hiếu kì hỏi.
Đạo đồng liếc mắt nhìn hắn, nói:
- Ta quen béng mất, pháp hội trên Đông Minh Đảo vốn không có quan hệ gì với đệ tử ngoại môn của Lan Đấu Môn, do đó khi ngươi ở ngoại môn chưa bao giờ nghe nói qua chuyện này là điều bình thường. Pháp hội này, thực ra là do các tông môn trên Lan Đấu Đảo chúng ta chung tay tổ chức, các tông môn đại phái sẽ phái ra đệ tử của mình, sau đó bắt đầu tiền hành tỷ thí, bởi vì địa điểm tổ chức hàng năm nằm ở trên Đông Minh Đảo nên nó được gọi là pháp hội Đông Minh Đảo luôn. Còn Đông Minh Đảo chính là một tòa bí đảo thuộc sở hữu của Lan Đấu Đảo, hòn đảo này chỉ mở ra mỗi lần tổ chức pháp hội mà thôi.
Hóa thân 'Ồ' một tiếng:
- Đệ tử chân truyền của các phái, hầu hết đều là cao thủ Trúc Cơ cảnh như Dương sư thúc, vãn bối đi tham đại hội chẳng phải để làm trò cười cho thiên hạ, làm xấu mặt Lan Đấu Môn hay sao ?
- Chẳng lẽ ngươi còn muốn tham gia tranh đoạt vị trí đứng đầu sao ?
Đạo đồng giễu cợt một tiếng:
- Thật ra, đối với những môn phái nhỏ, yêu cầu về tu vi đối với đệ tử chân truyền của bọn họ không hề nghiêm ngặt như ở Lan Đấu Môn chúng ta, trong pháp hội cũng không hề thiếu những đệ tử Luyện Khí cảnh tham gia. Ngươi cũng không cần phải áp lực bản thân đạt được vị trí cao, ngươi chỉ cần phát huy ra thực lực chân chính của bản thân mình là được, thắng thì càng tốt, còn nếu như thua thì coi nhưng đây là một lần lich luyện, không cần tự trách bản thân. Hơn nữa, ban thưởng trên pháp hội thạt sự không tệ, đối với việc tu hành sau này của ngươi cũng có chỗ tốt. Nếu như không phải cơ hội lần này là cơ hội hiếm có khó tìm, ta cũng sẽ không đề xuất ngươi tấn thăng làm đệ tử chân truyền vội vàng như vậy.
- Đệ tử đã rõ ràng, nhất định ta sẽ dụng tâm khổ tu, sớm ngày đột phá Trúc Cơ.
Mạc dù hóa thân ngoiaf miệng nói như vậy, nhưng thực sự hắn chả có chút hứng thú nào với pháp hội Đông Minh Đảo cả .
Trước đó, đại hội Bát Tông thi đấu ở Tiểu Hàn Vực hắn cũng không tham gia, hiện tại càng không thể động tâm. Cònn về phần thưởng mà pháo hội ban thưởng cho hắn, nói thật hóa thân chẳng có hứng thú gì với đám phần thưởng này này.
Nhưng hắn cũng không thể cự tuyệt yêu cầu của đạo đồng, chuẩn bị đến lúc đó ứng phó với mọi chuyện xảy ra.
Tuy nhiên, tòa bí đảo Động Minh Đảo nà, lại làm cho hắn cảm thấy hơi hứng thú, thầm nghĩ rằng, tòa Động Minh đảo này có thể có quan hệ gì đó với nhất mạch Đấu Ngưu Phong hay không.
Bí địa, cấm địa. . .
Nhưng nghĩ đi nghĩ lị, hóa thân lại cảm thấy chuyện này là không thể.
Động Minh Đảo không phải là do Lan Đấu Môn độc chiếm , mà là do pháp hội mở ra, những tông môn phụ cận Lan Đấu Môn tụ tập ở nơi đây, làm sao Lan Đấu Môn có thể xây dựng chân truyền nhất mạch của mình ở nơi như thế này được.
Sau đó lại là một quá trình tương đối rườm rà, phải mất đến một canh giờ, hóa thân mới bay ra Âm Dương Phong, trở lại Ngọc Chỉ Phong thay đổi ngọc sách.
- Hóa thân được thu nhân làm đệ tử chân truyền còn nhanh hơn so với dự liệu của ta.. Hóa thân không có khả năng cải tu Âm Dương Thiên Đấu bí thuật được, mượn thủ đoạn của ta làm vỏ ngụy trang, lừa gạt đạo đồng còn tạm được, nhưng ở trước mặt những tu sĩ Kết Đan cảnh tinh thông phá thuật như Hoa Duonhg lão đạo, chắc chắn sẽ không có chỗ trốn, dễ dàng bị lộ tẩy. Chỉ có thể giải với như không đi được, tu luyện không ra Âm Dương Chi Khí, kéo dài thời gian một chút, mau chóng dò là tin tức
Hóa thân trở thành đệ tử chân truyền, làm việc so với lúc trước dễ dàng hơn nhiều. Một ít địa phương cấm chí đệ tử ngoại môn đi vào, nhưng đệ tử chân truyền có thể thoải mái ra vào.
Hắn cũng không hề sốt ruột, rời khỏi thạch điên của Kim Diễm, nhờ vào hai lớp thân phận, hóa thân thành công đi vào một số nơi bí ẩn, âm thầm ra lệnh Thiên Mục Điệp mở ra thần thông Thiên Mục thăm dò, đồng thời dò xét nhiều mặt.
Trong bất tri bất giác, pháp hội Đông Minh Đảo đã sắp đến rồi.
Đạo đồng càng ngày càng quan tâm hóa thân nhiều hơn, nhưng hóa thân vẫn cữ chậm chạp tu luyện không ra Âm Dương Chi Khí, làm cho đạo đồng cũng không biết làm gì cho phải, hắn thậm chó bắt đầu hoài nghi ánh mắt mình có xảy ra vấn đề gì hay không.
Sau khi bị đạo đồng nghiêm túc khiển trách một lần, hóa thân trở lại động phủ, phát hiện có hai người đang đứng trước động phủ của mình, một người trong số đó chính là Phương Đình.
Khoảng thời gian này, Phương Đình cũng hay đến thăm hóa thân. Bối cảnh của nàng đối với Lan Đấu Mon cũng chẳng có gì khác biệt, đạo đồng thậm chí nhắc nhở qua hóa thân, không nên bởi vì chuyện mà đối xử với nhau như vậy.
Bởi vì không muốn làm chậm trễ chính sự, hơn nữa hăn không chừng có thể lợi dụng thân phận của nàng, hóa thân một mực kiên trì ứng phó.
Không ngờ, một tháng trước, Phương Đình lại thêm mang đến một người, chính là người cao tuổi nhất đã tham gia đại điển thu đồ của Yên Miểu Các, Triệu Tùng Tiều.
- Trương sư huynh !
Phương Đình thấy hóa thân đi tới, vui vẻ đến phất tay.
Triệu Tùng Tiều cười như thành một đóa hoa, chắp tay nói:
- Vi huynh nhớ mãi không quên hương vị linh trà của Trương sư đệ, nên đành tới đây cầm quyền.