Chương 1343: Ám Lôi Mộc
Chương 1343: Ám Lôi Mộc
- Phương sư muội, Triệu sư huynh, mời !
Hóa thân khẽ mỉm cười, mời hai người Phuơng Đình và Triệu Tùng Tiều vào trong động phủ.
Lão già Triệu Tùng Tiều này cũng là một người có tâm tư linh hoạt.
Hóa thân đã nghe Phương Đình kể qua, kể từ sau khi nhập môn, Triệu Tùng Tiều cực kỳ quan tâm chú ý tới nàng, lão vẫn thường xuyên đến thăm viếng nàng. Lúc đầu, Phương Đình cũng cực kỳ cảnh giác, cẩn thận với lão già này, mãi đến sau này, khi hoàn toàn xác định được hắn không có ý đồ gì xấu với mình, thậm chí lão còn giúp nàng làm một số chuyện nhỏ, hơn nữa hai người cũng là đồng môn sư huynh đệ nữa, nên nàng cũng không còn đề phòng lão như trước nữa.
Trong lúc vô tình, Phường Đình từng đề cập với Triệu Tùng Tiều một lần về chuyện hóa thân trở thành chân truyền đệ tử của Âm Dương nhất mạch trong Lan Đấu Môn, ai ngờ rằng, lão lại nhờ nàng dẫn tiến lão đi gặp hóa thân.
Phương Đình cũng không tiện cự tuyệt, cũng không có lý do gì để cự tuyệt, nên trước khi đi tới đây, nàng cũng mang Triệu Tùng Tiều đi thăm hóa thân một thể luôn.
Loại sự việc như thế này, hóa thân dựa vào ký ức của Tần Tang cũng có cảm giác thấy nhiều thành quen.
Triệu Tùng Tiều cũng xem như là một tên tán tu lão luyện, khổ tu tới Luyện Khí cảnh tầng thứ mười ba, có thể rèn đúc ra tâm tính như thế này, chắc là lão cũng đã nếm trải hết tình đời ấm lạnh. Cho nên hóa thân cũng sẽ không cảm thấy ác cảm với lão, nhưng hắn cũng sẽ không quá thân cận với lão, duy trì mối quan hệ như bạn bè quen biết sơ sơ là được rồi.
Ba người vào trong động phủ của Tần Tang rồi ngồi xuống uống trà.
Hóa thân pha một ấm linh trà ngon, quan sát thái độ của hai người, rồi nhấp một ngụm trà, sau đó thản nhiên hỏi:
- Phương sư muội và Triệu sư huynh lần này tới đây thăm ta là có chuyện gì sao ?
- Chuyện này mà sư huynh cũng có thể nhìn ra sao ?
Trên mặt Phương Đình tỏ ra cực kỳ kinh ngạc, sau đó chiếc mũi ngọc tinh xảo của nàng nhìu một cái, rồi lộ ra vẻ ngượng ngùng.
Điều này làm cho hóa thân cũng cảm thấy cực kỳ tò mò, theo hắn biết, tính cách của cô nàng Phương Đình này cực kỳ cởi mở, mấy lần tới thăm trước đây, rất ít khi hắn thấy nàng có thái độ rào trước đón sau, khách sáo như thế này, không biết có chuyện gì mà lại để nàng phải cẩn thận như vậy.
- Hì hì ! Sư muội à, tâm sự của người viết lên trên mặt hết rồi kia kìa, lấy nhãnh lực tinh tường của Trương sư đệ, làm sao có thể không nhận ra cơ chứ ?
Triệu Tùng Tiều đột nhiên khẽ cười một tiếng, nhìn về phía Phương Đình mà nói.
- Mà thôi ! Phương sư muội đã không tiện mở miệng, nếu như việc này là do sư huynh ta mà ra thì để đích thân lão Triệu ta nói với Trương sư đệ vậy !
- Cũng tốt, Triệu sư huynh nói đi.
Phương Đình nhẹ nhàng gật đầu rồi thở phào nhẹ nhõm.
Hóa thân cũng chỉ quan sát thái độ của hai người một cách hiếu kỳ thôi chứ cũng không nói gì.
Triệu Tùng Tiều ngồi thẳng người, thần sắc hơi hơi lo lắng một chút, mở miệng nói:
- Trương sư đệ, nếu như sư đệ đã trở thành đệ tử chân truyền của Âm Dương nhất mạch Lan Đấu Môn, hẳn là sư đệ đã biết pháp hội Đông Minh Đảo rồi đúng không ?
Hóa thân hơi sững người một chút, sau đó buống chén trà xuống rồi hỏi:
- Triệu sư huynh đột nhiên nhắc tới pháp hội trên Động Minh đảo để làm gì ? Yên Miểu Các hẳn là cũng phái đệ tử đến đó tham gia pháp hội chứ ?
- Không sai, thế nhưng Yên Miểu Các chỉ cho phép đệ tử chân truyền tham gia pháp hội lần này, nhưng vi huynh lại không có tư cách đó. Bên trên pháp hội, đệ tử chân truyền đấu pháp với nhau, đặc biệt là các vị tiền bối Trúc Cơ kỳ của các tông môn kia, nếu như có thể quan sát bọn họ đấu pháp với nhau, thì đó là một người cực kỳ hữu ích cho vi huynh cho con đường đột phá sau này của vi huynh.
Triệu Tùng tiều này cũng vì điều này thở dài, hắn không đợi hóa thân nói tiếp, sau đó ngữ khí của Triệu Tùng Tiều cũng thay đổi :
- Cũng may là Phương sư muội cũng đã đồng ý mang ta tham gia pháo hội trên Đông Minh Đảo lần này, ta chỉ cần đứng ngoài quan sát pháp hội là được rồi !
Hóa thân quan sát Phương Đình, đối với chuyện này cũng chẳng nghĩ ngợi nhiều nữa, lấy thân phận của Phương Đình, Yên Miểu Các hẳn là sẽ không có người không thức thời, đứng ra ngăn cản Phương Đình nàng.
Thế nhưng, khi Phương Đình nhắc đến Triệu Tùng Tiều trước đó, ngữ khí của nàng cũng không có vẻ thân cận đến vậy.
Hóa thân cũng cảm thấy tò mò, không biết Triệu Tùng Tiều làm thế nào mà có thể đả động được tâm ý của Phương Đình.
- Lần này là do Trần tiền bối mang các ngươi tham gia pháp hội sao ?
Phương Đình lắc đầu, nói với vẻ mặt hơi bất đắc dĩ một chút :
- Vốn dĩ pháp hội lần này là do sư phụ dẫn đội tham gia, nhưng sư phụ của ta vẫn luôn bế quan không chịu đi ra …
Hóa thân nhịn không được mà bật cười.
Tu sĩ họ Trần và Hoa Dương lão đạo có thể nói là kết xuống ân oán cực sâu, có lẽ một ngày tu sĩ họ Trần không đột phá Kết Đan cảnh trung kỳ, thì ngày đó hắn sẽ không xuất quan, đối mặt với Hoa Dương lão đạo.