Chương 1344: Dược Viên Bình Thường
Chương 1344: Dược Viên Bình Thường
- Vậy thì ta xin chúc mừng Triệu sư huynh rồi ! Huynh là người có tu vi thâm hậu nhất trong đám đệ tử nhập môn chúng ta, Trần tiền bối cũng cực kỳ coi trọng ngươi, sau pháp hội lần này, ngươi nhất định có thể đột phá Trúc Cơ cảnh. Có lẽ trong mấy vị sư huynh đệ tham gia đại điển thu đồ của Yên Miểu Các lúc trước, có lẽ sư huynh là người đột phá Trúc Cơ cảnh đầu tiên rồi.
Hóa thân chỉ chắp tay chúc mừng Triệu Tùng Tiều, đối với câu chuyện đối phương mới kể, hắn không hỏi thêm một chữ nào.
Triệu Tùng Tiều liên tục khoát tay, thấy hóa thân tỏ ra láu lỉnh như vậy, hắn đành phải tiếp tục nói:
- Trương sư đệ sắp đột phá đến Luyện Khí cảnh tầng thứ mười rồi đúng không, đến lúc đó sư đệ sẽ biết muốn đột phá đến Trúc Cơ cảnh khó như thế nào, hơn nữa tuổi tác của lão Triệu ta cũng đã cao, không biết đã Trúc Cơ thất bại bao nhiêu lần rồi, trong lòng sớm đã không còn ôm hy vọng gì nữa. Ai ngờ rằng, lần này tham gia đại điển thu đồ, lão Triệu ta lại may mắn được Yên Miểu Các thu nhận , đây là cơ hội duy nhất của vi huynh, bất kể như thế nào sư huynh cũng phải liều một lần, xin Trương sư đệ giúp ta lần này !
Hóa thân thấy điệu bộ của Triệu Tùng Tiều như vậy, hắn nghi ngờ hỏi:
- Triệu sư huynh, ngươi làm cho sư đệ này hồ đồ quá, ta nhập môn còn muộn hơn Triệu sư huynh, tu vi cũng chẳng bằng Triệu sư huynh, có thể giúp ngươi điều gì được cơ chứ ?
- Trương sư đệ có biết Đông Minh Đảo là khu vực như thế nào không ?
Triệu Tùng Tiều yêu cầu hóa thân sử dụng cấm chế phong bế động phủ lại, sau đó khẽ nói:
- Hòn đảo này trên Lan Đấu đảo cũng không phải là điều bí mật gì, tình cảnh trên hòn đảo này có chút đặc biệt, Mộc hành linh khí ở đó cực kỳ đầy đủ, đặc biệt thích hợp cho linh dược và linh mộc sinh trưởng và phát triển, thậm chí chẳng cần tu sĩ chăm bón. Sau khi các phái trên Lan Đấu đảo phát hiện ra hòn đảo này, đã chia cắt hòn đảo này ra, sau đó để Lan Đấu Môn chiếm giữ vùng diện tích rộng nhất, giàu có nhất. Thế nhưng khu vực quan trọng nhất của Lan Đấu đảo, là chỗ nằm ở trung tâm Động Minh đảo, gọi là Long Tinh Sơn, trên đó có rất nhiều loại linh dược quý gia, ngay cả cao thủ Kết Đan cảnh cũng thèm đỏ cả mắt, vì thế mà suýt chút nữa gây ra đại loạn. Sau đó các môn phái đành phải lập ra một cái quy củ, hợp sức phong cấm Động Minh đảo, chỉ khi mỗi lần tổ chức pháp hội ở Động Minh đảo, mới có thể mở phong ấn đó ra, sau đó vào núi ngắt lấy linh dược. Hơn nữa thành tích của đệ tử các môn phái bên trên pháp hội, cũng có liên quan đến việc phân phối linh dược sau cùng của các môn phái…
Hóa thân yên lặng nghe Triệu Tùng Tiều nói chuyện.
Đối với tình huống trên Động Minh đảo, hắn đã điều tra rõ ràng từ lâu rồi.
Nơi đó rất lâu mới có thể mở ra một lần, cũng là một cấm địa nổi danh trên Lan Đấu đảo, nhưng hóa thân cảm thấy nó khó mà có khả năng có liên quan đến Đấu Ngưu Phong. Nhưng cho dù là vậy, hắn cũng sẽ tìm cơ hội tiến về hòn đảo này tìm kiếm một phen.
Triệu Tùng Tiều nói tới những điều này, cũng không khác biệt quá nhiều với những gì mà hắn thăm dò được.
Linh dược bên trên Long Tinh Sơn, Lan Đấu Môn cũng không tiện nuốt trọn toàn bộ, vì trấn an các môn phái khác, đề phòng bọn họ hợp lực vạch mặt với Lan Đấu Môn, nên Lan Đấu Môn mới tổ chức pháp hội trên Động Minh đảo.
Hóa thân ngưng mắt dò xét Triệu Tùng Tiều, lão già này thăm dò về pháp hội trên Động Minh đảo kỹ càng như vậy, chẳng lẽ lão có ý đồ gì đó với Long Tinh Sơn sao ? Long Tinh Sơn bị các môn phái nhìn chằm chằm như vậy, loại việc gan to bằng trời như thế, ngay cả bản thể Tần Tang cũng không dám làm.
Tự tiện xông vào Long Tinh Sơn, chẳng khác gì đi chịu chết !
- . . . Ngoài Long Tinh Sơn ra, các môn phái cũng sẽ bồi dưỡng một ít linh mộc, linh dược ở trong vùng địa bàn của mình ở ngoài rìa Động Minh đảo, nghe nói hiệu quả ở đó tốt hơn ở bên ngoài nhiều.
Nói đến chỗ này, ngữ khí của Triệu Tùng Tiều hơi ngập ngừng, khẽ khom người nói:
- Quý phái ở trên Đông Minh đảo có một mảnh rừng trồng Ám Lôi Mộc, Trương sư đệ đã là chân truyền, lại làm việc dưới trướng của Kim Diễm tiền bối, hẳn là đã biết chuyện này. Vi huynh muốn nhờ Trương sư đệ dẫn ta đến rừng Ám Lôi Mộc này một lần.
- Ám Lôi Mộc Lâm ?
Hóa thân kinh ngạc nói:
- Cả chuyện này mà Triệu sư huynh cũng biết rõ sao ?
Ám Lôi Mộc là là một loại linh mộc có màu đen như mực, hình dạng của nó giống như cây hòe, chỗ đặc biệt của Ám Lôi Mộc là, trong cơ thể nó ẩn chứa đựng một tia Âm Lôi chi lực nho nhỏ, dùng nó để luyện chế pháp khí linh kiếm, uy lực của linh kiếm sẽ cao hơn pháp khi cùng cấp bậc đến mấy lần.
Thế nhưng sợi Âm Lôi chi lực này thật sự quá mỏng manh yếu đuối, nó chỉ có tác dụng với đám đệ tử cấp thấp mà thôi.
Lan Đấu Môn đúng là có một mảnh rừng trông Ám Lôi Mộc như thế ở trên Động Minh đảo, hơn nữa diễn tích của khu rừng này cũng không hề nhỏ. Kim Diễm nhắc qua chuyện này, trên đảo có lẽ đã có một nhóm Ám Lôi Mộc đã trưởng thành.
Triệu Tùng Tiều lắc đầu liên tục:
- Linh dược quý giá bên ngoài Long Tinh Sơm sớm đã bị ngắt sạch rồi, những nơi đó bây giờ đều biến thành dược viên bình thường. Các đại môn phái trồng loại linh dược, linh mộc gì, sớm đã không còn là điều bí mật nữa.