Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1348 - Chương 1348: Chẳng Có Tác Dụng

Chương 1348: Chẳng Có Tác Dụng Chương 1348: Chẳng Có Tác Dụng

Hắn từng nghe Mặc Vũ đạo nhân nói, linh trận trên Động Minh Đảo cực kỳ tinh diệu, chỉ khi cầm trong tay pháp bàn hoàn chỉnh, đến khi thời cơ chín muồi tìm ra 'Mệnh Môn' đang du động, mới có thể mở ra linh trận này, khiến cho Động Minh đảo hiện thế được.

Lư thủ tọa bay đến gợn sóng ở trung tâm, ném pháp bàn đã trở nên cực kỳ chói mắt ra khỏi bàn tay, sau đó tất cả mọi người cùng nhau khẽ quát một tiếng rồi toàn lực thôi động chân nguyên.

Sau một khắc, hư không khắp bốn phương tám hướng cũng bắt đầu trở nên vặn vẹo, mọi người chỉ thấy bên trên mặt lúc đầu chỉ có một mảnh hư vô, chẳng biết khi nào lại dần dần hiện lên một hình bóng, đó chính là một hòn đảo nhỏ bị mây mù bao phủ.

- Linh trận thật là tinh diệu !

Tần Tang cũng không nhịn được cảm thấy cực kỳ khâm phục, không hổ danh là linh trận được Chưởng môn tiền nhiệm của Lan Đấu Môn, lão tổ Nguyên Anh cảnh tự mình xuất thủ bày bố .

- Minh Nguyệt đạo hữu, xin mời !

Khi Tần Tang còn đang tập trung tinh thần nhìn về phía xa xa, Mặc Vũ đạo nhân đã bay đến bên cạnh hắn, sau đó mời hắn lên đảo.

Mà những người khác đã bay thẳng đến đảo nhỏ trước đó rồi.

Tần Tang vội vàng phát động độn quang, chẳng bao lâu sau đã đi tới gần Động Minh đảo, hắn thấy sương mù dày đặc đã dần dần tách ra, sau đó lộ ra một sơn cốc hơi chật hẹp, ẩm ướt.

Sương mù hẳn là do linh lực của linh trận này hiển hóa mà ra, trong lòng Tần Tang dần dần trở nên nghiêm túc, đi theo bên cạnh Mặc Vũ đạo nhân một cách quy củ.

Lúc này, Lư thủ tọa chỉ điểm mấy tên đệ tử đi ra ngoài Vân Vụ Chu:

- Các ngươi canh giữ ở nơi đây, bất kỳ tu sĩ của môn phái nào không cầm trong tay lệnh bài của pháp bảo , tuyệt đối không được cho phép lên đảo tham gia pháp hội. Nghe rõ chưa ?

- Đệ tử tuân mệnh !

Những người kia bay đến hai bên của sớn cốc, những người khác thì lại đi xuyên qua sơn cốc.

Không bao lâu sau, phía dưới bọn họ đột nhiên xuất hiện một mảnh sườn đồi, phía trước hẳn là một cái hố sâu thấp hơn nhiều so với bên ngoài !

Trong hố sâu có sương mù dày đặc bao phủ, nhìn không rõ tình cảnh bên dưới, bên trong có vẻ không được bằng phẳng cho lắm, sơn loan nhấp nhô, tuy nhiên cũng không phải là quá cao, ở nơi trung tâm nhất của hố sâu này, dường như có một ngọn núi ẩn hiện, tựa như hạc giữa bầy gà vậy.

Loại địa thế này làm cho Tần Tang không khỏi nghĩ tới hố thiên thạch ở trên trái đất ngày trước.

- Ngọn núi kia có lẽ chính là Long Tinh Sơn.

Tần Tang thầm nghĩ.

Mọi người bay ra khỏi sơn cốc không xa, một tòa núi nhỏ đã xuất hiện trước mặt mọi người.

Trong núi có mấy căn lầu trúc tinh xảo, ở bên trong sương mù có vẻ xanh biếc như những cây trúc mới vậy, nhưng nhìn qua có vẻ như đã lâu không có hơi người .

- Các vị đạo hữu theo ta đến trúc hiên nghỉ ngơi chốc lát , chờ đến khi các vị đạo hữu còn lại tề tụ đông đủ, buổi trưa chúng ta sẽ bắt đầu cử hành pháp hội, để cho các đệ tử của các phái chúng ta tỷ thí với nhau !

Lư thủ tọa thu hồi độn quang, xoay người nói.

Tần Tang liếc mắt nhìn thoáng qua hóa thân và những tên đệ tử đi xuống từ Vân Vụ Chu, vượt qua ngọn núi này, tiếp tục bay về phía trước, nháy mắt đã biến mất trong đám sương mù dày đặc, hắn bất động thanh sắc thu hồi ánh mắt, bay vào trong trúc hiên.

Lúc này, hóa thân đi theo phía sau đám người đạo đồng, liên tục bay qua mấy ngọn núi kế tiếp nhau.

Bên trên những ngọn núi này thỉnh thoảng có cấm chế quang mang lấp lóe, đây đều là biên giới địa bàn của các môn phía khác nhau, Lan Đấu Môn là lớn nhất, dường như Lan Đấu Môn đã chiếm một nửa của Động Minh đảo.

Không bao lâu sau, thân ảnh của tên tu sĩ Trúc Cơ cảnh phía trước đột nhiên dừng lại, hắn lấy ra một cái mộc bài hướng về ngọn núi phía trước lắc lắc vài cái, chờ sau khi có một trận gợn sóng hiển hiện thì trực tiếp bay vào một loạt nhà đá bên trong núi.

Phòng ốc trên núi cũng khá là đơn sơ giản dị, nhưng mọi người không cảm thấy thấy quá thiếu tiện nghi vì mọi người cũng sẽ không ở đây quá lâu.

- Pháp hội sẽ bắt đầu vào buổi trưa, linh khí nồng đậm như thế này, cực kỳ thích hợp cho mọi người tu luyện, nhưng thích hợp nhất là những vị sư huynh đệ tu luyện Mộc Yển Kinh . Các ngươi mau mau điều chỉnh trạng thái, tranh thủ đoạt được một cái thứ hạng thật cao, đối với những người các ngươi cũng có lợi ích rất tốt.

Tên tu sĩ kia bước vào nhà đá trước, sau đó xoay người nói với những đệ tử còn lại.

- Nguyễn sư huynh, ngươi đã tham gia pháp hội lần trước rồi, có thể giảng giải một chút kinh nghiệm cho chúng ta được không, cũng cho chúng ta chuẩn bị tâm lý từ trước.

Có người cao giọng nói.

Tên tu sĩ kia lắc đầu, nói đùa:

- Các ngươi cầm tới thứ đồ tốt gì, cũng không chia lãi cho lão phu, bây giờ còn muốn trục lợi từ lão phu sao. Mà thôi, ai muốn nghe thì đi vào đây !

Nói xong, tu sĩ họ Nguyễn đẩy cửa thạch thất đi vào.

Đạo đồng đã kỳ vọng rất lâu về pháp hội Động Minh đảo lần này, nên hắn nhanh chóng tiếp bước tu sĩ họ Nguyễn đi vào.

Hóa thân vội vàng tiến lên một bước, thấp giọng nói:

- Dương sư thúc, trước khi đi, Kim Diễm sư thúc giao nhiệm vụ cho ta hái một ít linh tài trên đảo, mang về sử dụng. Đệ tử hiện tại. . .

Đạo đồng không kiên nhẫn khoát khoát tay:

- Tu vi của ngươi không đủ, nghe Nguyễn sư huynh nói cũng chẳng có tác dụng gì , ngươi mau đi đi !
Bình Luận (0)
Comment