Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1349 - Chương 1349: Phong Ba Nổi Lên

Chương 1349: Phong Ba Nổi Lên Chương 1349: Phong Ba Nổi Lên

Những người khác cũng tiến vào thạch thất, hóa thân đi tới chân núi , chờ một hồi, sau đó hắn nhìn thấy hai thân ảnh từ phương xa bay tới, đó chính là Phương Đình và Triệu Tùng Tiều.

- Trương sư đệ, đã để đệ phải đợi lâu rồi !

Triệu Tùng Tiều chắp tay, thần thái mang theo vài phần khẩn trương.

Hóa thân mang theo hai người, xoay người bay vào phía bên trong, không ngờ vừa bay đến giữa sườn núi, một đạo màu xanh rơi 'Bịch' một cái đến trước mặt của ba người, sau đó lộ ra thân ảnh của một người đàn ông mập lùn.

- A! Đệ tử bái kiển sư thúc !

Khi thấy người đàn ông này, hóa thân sợ hết cả hồn, vội vàng cúi người hành lễ.

Người đàn ông mập lùn này là tu sĩ Lan Đấu Môn cùng đi chung với đám người hóa thân tham dự pháp hội lần này, tu vi so với đạo đồng cao hơn một ít, hóa thân cũng chỉ biết người này là đệ tử chân truyền của Ngũ Hành nhất mạch mà thôi, hắn cũng không biết họ tên đầy đủ của người này.

- Ngươi chẳng phải là tên đệ tử mới nhập môn do Hoa Dương sư bá đích hân tiếp dẫn sao ? Ngươi đang làm gì ở đây ?Vả lại, bọn họ là ai, ngươi dẫn bọn họ tới đây làm gì ?

Người đàn ông mập lùn chớp chớp cái cằm, nhíu mày hỏi hóa thân.

Người này dường như nhận ra thân phận của hóa thân.

Phương Đình và Triệu Tùng Tiều cẩn thận đứng lại không nhúc nhích.

Hóa thân hơi suy nghĩ một chút rồi trả lời:

- Bẩm sư thúc, bọn họ là đệ tử của Trần tiền bối của Yên Miểu Các, nàng tên là Phương Đình, chính là đệ tử thân truyền của Trần tiền bối, cũng chính là bằng hữu của sư điệt, bọn họ tới đây tìm sư điệt ạ !

- Phương Đình sao ?

Tu sĩ mập lùn dường như nhớ ra điều gì đó, hắn quan sát Phương Đình một lần, tròng mắt đảo đảo, trên mặt hắn đột nhiên lộ ra một vệt ý cười khá đắc chí :

- Ta sớm đã nghe qua, đây chẳng phải là tiểu cô nương đã làm Hoa Dương sư bá không thể hoàn thành tâm nguyện sao, nói không chừng tâm nguyện đó sẽ được một tiểu bối Luyện Khí cảnh hoàn thành giúp ấy chứ, ha ha. . .

- Cố lên nhé, tiểu sư điệt !

Tu sĩ mập lùn vỗ vỗ vai Trương Việt, trên mặt của hắn mang theo một ý cười cự kỳ mờ ám, sau đó hắn thi triển độn quang rồi bay đi mất.

Hóa thân khẽ giật mình, hắn dường như hiểu tên tu sĩ mập lùn đang định nói tới điều gì đó, hắn vô ý thức nhìn qua phía Phương Đình. Đã thấy đầu của Phương Đìnhsắp cúi thấp đến ngực, hai cái lỗ tai đã đỏ ửng như hồng thạch rồi.

- Khụ… Khụ !

Triệu Tùng Tiều ho nhẹ một tiếng phá tan bầu không khí mắc cỡ, nói:

- Trương sư đệ, Phương sư muội, chúng ta lên đường được hay chưa ?

. . .

Bên ngoài Động Minh Đảo, một chỗ trên mặt nước bị một âm ảnh bao phủ.

Trông bóng tối, có vài đạo thân ảnh đang ngồi xếp bằng, một người trong số đó rõ ràng lại là gã thanh niên họ Phương đã lừa Tần Tang một vố trên hòn đảo kia nhưng bị Tần Tang phản kích .

- Đại sư huynh, thời gian có lẽ cũng đã đến rồi, Động Minh đảo đã xuất thế, uy lực của đại trận cũng giảm đi nhiều, cũng tới lúc chũng ta bắt đầu xuất phát rồi. Nếu đợi thêm một lúc nữa, mấy lão bất tử Kết Đan cảnh của các phái đến Động Minh đảo, sự việc cũng không dễ dnagf hoàn thành nữa rồi !

Một tên áo đên đệ tử Hắc Xà Sơn bỗng mở to hai mắt, trầm giọng nói.

Lúc này, một gã đàn ông trung niên khác có tướng mạo âm u cũng nói :

- Nhị sư huynh, ám tử mà ngươi đã cài vào như thế nào rồi ? Chẳng may cần phải dùng đến, tuyệt đối đừng xảy ra bất kỳ một sơ suất gì đấy !

- Yên tâm đi ! Hắn đã chuẩn bị sẵn sàng còn hơn cả chúng ta cơ !

Tên áo đen Nhị sư huynh tỏ ra cực kỳ tự tin, dường như hắn rất đắc ý về tên ám tử mình đã cài vào.

- Vậy là tốt rồi, thứ đồ vật kia quả nhiên là nằm trên Động Minh đảo, sớm biết như vậy, chúng ta đã không cần quan tâm tới những tên phản đồ Đấu Ngưu Phong rồi ! Nhắc tới mới nhớ, tên tu sĩ Nhân tộc kia thực sự đáng chết, hăn không chỉ giết chết Tứ sư huynh, còn tản ra tin tức khắp nơi trên Thiên Hưng đảo, làm cho mưu đồ của Tử sư huynh vất vả bày ra trên Thiên Hưng đảo hoàn toàn sụp đổ chỉ trong phút chốc, những tên cao thủ Nhân tộc chúng ta mời chào ban đầu đều đồng loạt trở nên cảnh giác, chúng ta chỉ có thể từ bỏ. Nếu không phải như vậy, chúng ta chỉ cần dẫn bọn họ đến tấn công trực tiếp lên Động Minh Đảo, lấy thực lực của chúng ta và đám cao thủ chúng ta mời chào được, cưỡng ép tấn công hòn đảo này, khả năng cướp đoạt vật kia cũng rất cao.

Tu sĩ trung niên tức giận bất bình nói.

- Ý ngươi nói là do bản tọa quyết định sai lầm sao ?

Gã thanh niên họ Phương đột nhiên mở ra hai mắt, mắt lộ ra sát khí, lạnh lùng nhìn về phía tên trung niên âm u kia.
Bình Luận (0)
Comment