Chương 1353: Sư Bá
Chương 1353: Sư Bá
Sau khi thân ảnh của Phương Đình và hóa thân biến mất.
Ánh mắt của Triệu Tùng Tiều trầm xuống, khuông mặt lộ ra một vẻ trào phúng, thầm nghĩ:
- Các ngươi không đi theo ta cũng tốt, lão phu cũng đỡ phải tốn công giết người diệt khẩu.
Thân ảnh của hắn khẽ động, xuyên thẳng trong bóng tối, lượn quanh một bên một vòng bên ngọn núi thấp mà hóa thân đã hướng dẫn.
Thiên Mục Điệp hơi vỗ vỗ hai cánh một chút, đã dễ dàng theo sát bước chân của Triệu Tùng Tiều.
- Là kẻ nào !
Hóa thân và Phương Đình vừa mới đi được không xa, bên tai bọn họ đột nhiên truyền đến một tiếng quát khẽ, hai người họ ngẩng đầu lên thì thấy một đạo độn quang thanh hồng từ trên đỉnh núi bay tới, chỉ trong chớp mắt đạo độn quang này đã hạ xuống trước mặt hai người , sau đó dần dần lộ ra thân ảnh của một vị đạo nhân gầy gò.
- Đệ tử Trương Việt bái kiến sư thúc ! Đệ tử phụng mệnh của Kim Diễm sư thúc, tới đây thu thập các loại linh tài như Ám Lôi Mộc ạ.
Hóa thân cùng Phương Đình vội vàng khom người hành lễ, mở miệng giải thích, đồng thời trình lên cái lệnh bài kia cho vị đạo nhân này.
- Ừm ! Quả nhiên đúng là lệnh bài của Kim Diễm sư huynh !
Sua khi đạo nhân kiểm tra lệnh bài kỹ càng thì trả lại nó cho hóa thân, sau đó hắn liếc mắt nhìn Phương Đình rồi hỏi:
- Vậy thì ngươi chắc là tên đệ tử được Hoa Dương sư bá tiếp dẫn do Dương sư đệ mang tới đây rồi, còn cô nương này là ai ? Hình như ta nhớ cô ta là đệ tử của Yên Miểu Các mà ?
Khi các môn phái tiến vào Động Minh đảo, vị đạo nhân này nhìn thấy Phương Đình đang đứng trong pháp khí thuyền trúc của Yên Miểu Các.
- Sư thúc minh giám, Phương Đình quả đúng là đệ tử thân truyền của Trần tiền bối Yên Miểu Các, nàng cũng là bằng hữu thân thiết của vãn bối, nàng nghe nói vãn bối tới nơi này hái dược, nên cũng muốn tới đây nhìn một chút cho biết.
Hóa thân lập lại chiêu cũ như đã từng làm với vị sư thúc mập lùn kia.
- Đệ tử của Trần tiền bối sao ?
Đạo nhân giật mình, ngữ khí cũng trở nên hòa hoãn hẳn:
- Nếu như tiểu cô nương này đã là đệ tử của Trần tiến bối thì cũng không sao. Thế nhưng, bần đạo có trồng vài cây linh dược trân quý trong núi, các ngươi không được phép đi loạn khắp nơi để tránh làm hư dược viên của sư môn, sau khi các ngươi lấy được linh tài cần thiết thì phải mau mau rời đi. Nghe rõ chưa ?
Hóa thân thấy đạo nhân gầy gò xoay người muốn rời đi, thì vội vàng gọi hắn quay lại.
- Khởi bẩm sư thúc, Kim Diễm sư thúc từng giao nhiệm vụ cho ta đào sáu gốc linh căn Thanh Hận Quả trăm năm, vãn bối kiến thức nông cạn, chỉ sợ không cẩn thận sẽ làm tổn thương linh thụ, không biết sư thúc có thời gian rảnh để chỉ điểm vãn bối một chút hay không.
Linh thụ của Thanh Hận Quả kết xuất linh quả có thể dùng để luyện đan hoặc dùng để khôi phục linh lực.
Một gốc linh căn trên trăm năm như vậy, Mộc Linh chi lực dồi dào, là thượng cấp luyện khí linh tài.
- Lần trước mới lấy của ta một gốc, bây giờ lại muốn đào sáu gốc một lúc ? Gia hỏa Kim Diễm này thật sự cho rằng những cây linh thụ này đào mãi không hết sao ?
Đạo nhân nghe vậy cũng không nghi ngờ gì, chỉ oán trách một câu, sau đó sảng khoái đáp ứng hóa thân:
- Được rồi ! Vậy để ta dẫn ngươi đi đào vậy. Linh thụ của Thanh Hận Quả thật sự có chút yếu ớt, nếu như động tác đào một gốc linh căn không cẩn thận, sau này dược của linh quả sau khi kết tinh sẽ giảm đi rất nhiều, nghiêm trọng hơn ngươi thậm chí còn có khả năng làm cho một gốc linh thụ chết hẳn. Để cho ngươi động thủ, ta thật sự chẳng yên tâm chút nào.
Hóa thân dẫn Phương Đình đi theo đạo nhân gầy gò, bay một đoạn không xa thì đã tới mảnh dược viên.
Nơi đây hiển nhiên đã được đạo nhân xử lý qua, linh thụ bên trong dược viên cực kỳ tươi tốt, lá cây xanh biếc như ngọc, vừa được trải qua chăm bón, linh quả cũng đã bị ngắt hết sạch rồi.
Đạo nhân hạ xuống một nhóm linh thụ lớn nhất rồi tỉ mỉ quan sát một phen, cuối cùng chọn trúng một gốc trong số đó, thôi động linh lực, hóa thân cũng không biết đạo nhân đã thi triển bí thuật gì, nhẹ nhàng điểm một cái vào gốc linh thụ đã chọn, một đạo lục quang rơi bên trên thân cây.
Hóa thân ngay lập tức thấy linh thụ khẽ run lên, sinh cơ dồi dào không gì sánh được . Đạo nhân thôi động linh lực hóa thành một thanh quang nhận, cẩn thận từng li từng tí cắt xuống một cái linh căn trăm năm tuổi.
Sau đó hắn cũng làm tương tự với năm gốc nữa, hắn chặt xong sáu gốc linh căn trăm năm thì giao chúng cho hóa thân rồi nói:
- Ngươi phải nhớ kỹ, dù là lấy bất kỳ loại linh vật tương tự nào, ngươi cũng tuyệt đối không thể hành động lỗ mãng được.Biết chưa ?
- Đệ tử tuân mệnh !
Hóa thân từ biệt đạo nhân, mang theo Phương Đình bay về hướng phía sau núi.
Mãi cho đến khi hai người không còn nhìn đấy thân ảnh gầy gò của đạo nhân nữa, Phương Đình mới dám truyền âm hỏi hóa thân:
- Trương sư huynh, Triệu sư huynh bây giờ có thể đã lẻn vào thành công rồi đúng không ?
Nàng chỉ thấy trên mặt hóa thân tràn đầy vẻ ngưng trọng và lo lắng, lúc đó nàng không khỏi sững sờ.
Hóa thân lách mình đi tới vị trí cao, xa xa có thể nhìn tới một mảnh rừng trồng linh thực đen kịt như bóng tối hắc ám, đó chính là vị trí của Ám Lôi Mộc Lâm.