Chương 1359: Bệ Đá
Chương 1359: Bệ Đá
- Sự việc năm đó cũng là do một tay Võ sư bá dốc sức làm ra, hơn nữa ngay cả Võ sư bá, cũng bởi vì gượng ép môn đạo thuật này, nên mới bị sát khí công tâm, tính tình thay đổi cực nhiều, suýt chút nữa ủ thành một mối tai họa lớn, hủy đi nền móng căn bản của sư môn mà tiên tổ đã dày công gây dựng. Nội loạn ngày đó, thậm chí còn ảnh hưởng đến Lan Đấu Môn ngày hôm nay nữa. Nghĩa phụ cũng đã không truy cứu trách nhiệm nữa, đồng ý để Võ sư bá mang các ngươi rời đi, cũng đã là tận tình tận nghĩa với nhất mạch Đấu Ngưu Phong các ngươi rồi.
Lư thủ tọa phản bác lại lời nói của tráng hán.
Tráng hán vung mạnh tay lên, ngắt lời Lư thủ tọa, hắn khịt mũi coi thường:
- Sư tôn sớm đã không còn trên nhân thế, thì các ngươi nói cái cái gì thì đương nhiên là cái đó! Nhưng lần này Cao mỗ tới, không phải là muốn tranh luận ai sai ai đúng, tiền căn hậu quả với các ngươi. Sau khi nhất mạch chúng ta rời khỏi Lan Đấu Môn, các vị sư huynh đã phải chịu đựng đủ mọi thể loại tra tấn, căn cứ vào di ngôn của sư tôn để lại, chúng ta cuối cùng cũng đã tìm ra được một biện pháp, có thể giải quyết hết mọi đau khổ mà nhất mạch Đấu Ngưu Phong đang phải gánh chịu, nhưng chúng ta cần cái bệ đá kia. Lư sư đệ, nể tình chúng ta đã từng là đồng môn sư huynh đệ, chỉ cần ngươi giao thứ đó ra cho ta, ân oán trước kia của chúng ta sẽ được xóa bỏ !
Trong lòng Lư thủ tọa cảm thấy cực kỳ kinh ngạc, nhưng ngoài miệng thì vẫn từ chối đề nghị của tráng hán:
- Vật này liên quan đến quá nhiều thứ, không thể để nó rời khỏi Động Minh Đảo . Còn việc các người có thể giải quyết mối tai họa ngầm của Dịch Lưi Thuật hay không, hoàn toàn là lời nói vô căn cứ, vật này chẳng qua là do Võ sư bá phát hiện cùng một lúc với Dịch Lưi Thuật, hơn nữa có chút tác dụng phụ trợ mà thôi, Võ sư bá và sư tôn ta đã sơm tìm hiểu nó không biết bao nhiêu lần, Cao sư huynh khinh thường tiểu sư đệ này không hiểu rõ môn đạo thuật đó ư ?
Tráng hán hừ một tiếng:
- Nếu như ngươi không tin, thì để Cao mỗ đi tới Lôi quật thử một lần, là đúng hay sai chẳng phải sẽ rõ ràng hay sao ?
Lư thủ tọa nhíu mày, trong lòng dần sản sinh sự nghi hoặc.
Hắn đã quan sát kỹ thần thái của vị Cao sư huynh này, chẳng lẽ hắn đã thật sự lĩnh ngộ ra điều gì đó trong thứ đồ kia sao ?
Thế nhưng, lúc trước, ngay hai vị tổ sư Nguyên Anh cảnh hợp lực tham ngộ nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng không thể thu hoạch được bất kỳ điều gì.
Lúc này, Hoa Dương lão đạo vẫn nhìn chằm chằm vào ba người kia từ nãy đến giờ, sâu trong ánh mắt hắn ánh lên vể nghi ngờ, nhưng hắn lại có chút đắn đo bất định, ngẫm nghĩ một chút rồi truyền âm cho Lư thủ tọa.
- Lư sư đệ, nếu đã như vậy, thì để bọn họ đem phương pháp kia giao ra, sau khi chúng ta chứng minh được là thật hay giả, đến lúc đó lại bàn bạc tiếp cũng không muộn.
Lư thủ tọa khẽ gật đầu, mở miệng nói với ba người:
- Nếu như các người thật sự có thể giải quyết mối tai họa ngầm trong Dịch Lưi Thuật thì đó cũng là chuyện tốt đối với chúng ta. Cao sư huynh trước tiên cứ đem phương pháp của các ngươi nói với chúng ta, nếu như chúng thật sự hữu hiệu, Lư mỗ cũng không phải là hạng người cố chấp, không thông tình đạt lý.
Nghe Lư thủ tọa nói như vậy.
Gã thanh niên họ Phương đứng sau lưng hai người kia khẽ ngẩng đầu, ánh mắt lấp lóe.
Tráng hán nhất thời ra vẻ trầm ngâm, sau đó lấy ra một viên ngọc giản rồi đưa nó cho Lư thủ tọa:
- Vậy thì mời Lư sư đệ hãy xem thử một lần !
Vừa nói như vậy, trong con mắt của tráng hán đột nhiên lóe lên một đạo huyết quang tà dị.
Hoa Dương lão đạo thay đổi sắc mặt, gầm thét:
- Hắn không phải là Cao sư đệ ! Cẩn thận có gian trá !
Đồng thời lão cũng gẩy cây phất trần ra, hóa thành tơ mỏng đầy trời, bay thẳng đến chỗ tráng hán.
Thế như động tác của hắn vẫn cứ chậm một bước, khóe miệng tráng hán bỗng nhiên lộ ra một nụ cười quỷ dị, biểu cảm của hắn đột nhiên cứng ngắc, cổ họng phát ra tiếng quái khiếu không giống giọng nói của một con người .
'Ầm!'
Thân thể của tên tráng hán đột nhiên nổ tung.
Sau tiếng nổ là một đoàn huyết vụ báo tán ra xung quanh, tràn ngập toàn bộ trúc hiên, thây cốt của tráng hán toàn bộ bị nổ nát, sau đó tinh huyết trong người hội tụ lại thành một thân thể, dường như nó như một sinh vật sống vậy, sau đó nó lại ngưng tụ lại ở giữa, rồi dần dần biến thành một đầu Huyết Giao, con Huyết Giao này mở ra cái miệng máu to như cái chậu, sau đó nó gào lên một tiếng kinh người rồi đột nhiên lao vào tấn công Lư thủ tọa đang đứng gần nó nhất.
Lư thủ tọa dù sao cũng là một vị cao thủ Kết Đan cảnh hậu kỳ đỉnh phong cao thủ hàng thật giá thật, hơn nữa hắn còn được Hoa Dương lão đạo nhắc nhở kịp thời, mặc dù biến cố xảy ra một cách cực kỳ đột ngột, nhưng hắn vẫn có thể gặp nguy không loạn, bình tĩnh ứng phó.
Lư thủ tọa vung thủ chưởng lên, chân nguyên dâng lên như thủy triều, hóa thành mọt tấm tường chắn ánh sáng, nhưng bị huyết vụ công kích, tường chắn này lập tức sụp đỏ, Huyết Giao đã tới gần trong gang tấc.
Lư thủ tọa hơi hơi biến sắc, đan điền phát ra quang mang màu xanh lam lấp lóe, sau đó một viên linh châu to như long nhãn bắn nhanh ra, đấy chính là bản mệnh pháp bảo của Lư thủ tọa.
Sử dụng tâm niệm thôi động pháp bảo, lực lượng Thủy nguyên mênh mông như sóng lớn trên đại dương, mạnh mẽ chụp về phía Huyết Giao.
Cùng lúc đó, phất trần của Hoa Dương lão đạo cũng đã công kích tới Huyết Dao, từng sợi tơ trắng như những chiếc ngân châm sắc bén, xuyên thủng thân thể Huyết Giao.
Nhìn có vẻ như nguy cơ đã được giải trừ.