Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1363 - Chương 1363: Phá Trận

Chương 1363: Phá Trận Chương 1363: Phá Trận

Trong cuộc chiến vây giết Quỳ Long đêm đó, đám người thần bí vì nóng lòng muốn cứu Quỳ Long , mà thi triển ra Lôi Pháp cực kỳ mạnh mẽ, Cuồng Lôi bạo phát, dường như đẩy đám người Tần Tang vào tuyệt cảnh, suýt chút nữa cũng giết chết Tần Tang.

Đầu tiên, Tần Tang chạy trốn dưới sự oanh kích của lôi đình, sau đó cũng vì vậy mà bại lộ thân phận, lọt vào sự truy sát của đám đệ tử Hắc Xà Sơn, biến cố liên tục thay nhau nổi lên, hắn chỉ có thể một lòng chạy trốn, không làm sao có thể tiếp xúc với đám người thần bí kia, cũng không thể trông thấy chân dung diện mạo thật sự của đám người thân bí đó.

Bây giờ hắn hồi tưởng lại, Những tu sĩ đã thì triển Lôi Pháp cường đại kia có phải là đệ tử chân truyền của nhất mạch Đấu Ngưu Phong đã bị Lan Đấu Môn đuổi ra khỏi Lan Đấu đảo hay không ? Nếu không thì tại sao họ lại thần bí như vậy, thậm chí ngay cả đại bộ phận tu sĩ trên đảo cũng không biết đến thân phận của họ?

Lúc trước, những tu sĩ thần bí kia bị gã thanh niên họ Phương lừa gạt, sử dụng Lôi Pháp, sau đó bị kiệt sức mới lọt vào sự vây khốn của đại trận Thú Vương Phiên của Hắc Xà Sơn, kết cục của những người đó cũng không hề khả quan chút nào, toàn quân bị diệt, thậm chí có khả năng bị bắt sống vài người để tra khảo tung tích, bí mật của Lan Đấu Môn.

. . .

Tần Tang suy nghĩ liên miên, trong đầu cố gắng xâu chuỗi lại những sự kiện liên tục xảy trong khoảng thời gian gần đây . Thế nhưng, dù sao những điều này cũng chỉ là suy đoán của hắn, chỉ đến khi hắn nhìn thấy chân dung thật sự cua những người thần bí kia, hắn mới có thể xác nhận những suy đoán này là đúng hay sai.

Nếu như thật sự là đám người áo đen của Hắc Xà Sơn ra tay, vậy thì mục đích thật sự của bọn họ là cái gì ?

Tần Tang lo lắng suy tư, sau đó lại nghĩ đến đầm nước do Thiên Mục Điệp theo dõi Vu tộc cổ trùng mà tìm được.

Đồng thời, hắn cũng có chút lo lắng về trạng thái hiện tại của Thiên Mục Điệp, do đó hắn ngay lập tức ẩn nặc thân ảnh, sau đó lặng lẽ tiến vào Ám Lôi Mộc Lâm.

Ngay khi Tần Tang chạy đến nơi, trận kỳ mà Triệu Tùng Tiều bày bố vẫn đang tiếp tục ăn mòn sương mù do hộ đảo đại trận hiển hóa.

Bên trong đám khói đen quái dị, thân ảnh của một con cổ trùng chớp ẩn chớp hiện, xông vào đám sương mù màu trắng, có ý định mở ra một lối đi.

Cùng lúc đó, ở bên ngoài Động Minh đảo.

Ở một bên khác của lối vào Động Minh đảo, mặt biển nhìn như gió yên sóng lặng, chỉ có sóng nước nhẹ nhàng dập dờn.

Nếu như có một vị tu sĩ có tu vi đủ cao đến nơi này, người đó chắc chắn có thể phát hiện ra được, cảnh tượng nơi này cũng không phải là chân thực mà là do một loại huyễn thuật nào đó huyễn hóa mà ra.

Bên trong huyễn tượng có chưa mấy tên tu sĩ ăn mặc cực kỳ kỳ lạ.

Trên đỉnh đầu của bọn hắn có một chiếc gương đang lơ lửng, huyễn tượng ở lối vào Động Minh đảo chính là do bảo vật này huyễn hóa mà thành. Thế nhưng, mục đích chính của bọn chúng cũng không phải là muốn ngụy trang ẩn nấp, cho nên huyễn tượng tạo ra tương đối thô ráp, nhưng tối thiểu có thể giúp bọn họ ẩn giấu đi dấu vết hành động, tránh bị người khác phát hiện ra.

Bọn họ điều khiển những cây cờ đen, bố trí thành những trận kỳ, giống hệt như thứ Triệu Tùng Tiều đang bày bố bên trong Ám Lôi Mộc Lâm vậy, nhưng uy lực rõ ràng mạnh hơn nhiều, đám người này đang điều khiển đại trận toàn lực oanh kích đại trận phòng hộ của Động Minh đảo.

Những trận kỳ màu đen này dường như có một sợi dây liên kết vô hình nào đó, trong ngoài phối hợp, hiệu suất kỳ cao, uy lực không hề tầm thường.

Đám khỏi đen như ẩn chứa rất nhiều đầu hung thú, chúng nhe răng giơ vuốt, hung hãn cực kỳ, xung kích vào đám sương trắng mà không chút chần chừ nào.

Không gian xung quanh bị đám khói đen ô nhiễm, vô số làn khói đen đang lưu động, chúng hóa thành thứ vũ khí sắc bén nhất, phá vỡ làn sương trắng, công phá những phù văn lít nha lít nhít trong đại trận.

- Nhanh lên !

Người áo đen cũng chính là Nhị sư huynh của bọn họ, lộ ra thân sắc cực kỳ lo lắng, lên tiếng thúc giục tất cả những tên áo đen còn lại.

Những tên áo đen còn lại tuy không nói một lời nào, nhưng không dám phớt lờ lời nói của vị Nhị sư huynh này, tập trung hết sức, cố gắng phá hủy đại trận nhanh nhất có thể.

Đại sư huynh của bọn hắn chỉ mang theo bên mình hai đầu Huyết Giao, lại phải một mình đối mặt với nhiều tu sĩ Kết Đan Kỳ như vậy, bọn hắn cũng không biết Đại sư huynh của bọn hắn có thể kiên trì chống đỡ được bao lâu. Nếu như để Lư thủ tọa thoát khốn, toàn bộ mưu đồ của chúng cũng sẽ thất bại.

'Xì xì. . .'

Khói đen càng ngày càng trở nên dày đặc, uy lực càng ngày càng trở nên mạnh hơn, thiên biến vạn hóa, đao thương kiếm ảnh liên tục xuất hiện, công kích vào đám sương trắng triền miên không ngừng.

Cuối cùng, làn sương trắng càng ngày càng trở nên mỏng manh, phù văn vỡ vụn, thông đạo mà bọn chúng muốn tạo ra cũng sắp thành công.

Bên trong đại trận ở Ám Lôi Mộc Lâm, Triệu Tùng Tiều ngửa đầu nhìn thấy tình cảnh như vậy, hai tay hắn niết chặt lại với nhau, ánh mắt của hắn cực kỳ phức tạp. Hắn dường như đang lo lắng và phân vân về một điều gì đó, biểu cảm có vẻ không cam lòng thể hiện hết lên trên khuôn mặt.

Cuối cùng, hắn vẫn lựa chọn ở lại.

Bởi vì hắn biết khi đã đi tới một bước này, hắn đã không còn con đường đẻ quay đầu nữa rồi.

'Ầm!'

Một tiếng trầm thấp vang lên, âm thanh này làm Triệu Tùng Tiều cảm thấy cực kỳ kinh ngạc, hắn đột nhiên ngẩng đầu.

Làn sương trắng bao vây xung quanh Động Minh đảo cuối cùng cũng đã bị đám khói đen kia xuyên thủng, ngay sau đó, mấy đạo thân ảnh nối đuôi nhau mà ra, 'Xoạt xoạt xoạt' rơi vào trước mặt hắn.
Bình Luận (0)
Comment