Chương 1364: Thú Vương Phiên
Chương 1364: Thú Vương Phiên
Triệu Tùng Tiều cảm thấy cực kỳ kinh sợ, khí tức đáng sợ trên người những người này, làm hắn cảm thấy cực kỳ sợ hãi.
Lúc này, hắn cuối cùng cũng nhận ra một người quen trong số đám người kia, trong ánh mắt sinh ra một tia hy vọng nhỏ nhoi, không dám nhìn những người khác liếc mắt, hắn rảo bước nhanh đi tới trước mặt những người kia, quỳ gối nói:
- Vãn bối bái kiến Tiết tiền bối cùng chư vị tiền bối.
Người mà Triệu Tùng Tiều bái kiến vậy mà lại là lão bản họ Tiết của cửa tiệm trong Thiên Hưng thành.
Hắn nhìn về phía đám người áo đen, người áo đen ngắm nhìn tình cảnh bốn phía, sau đó gật gật đầu tỏ vẻ hài lòng rồi nói:
- Nơi này chính là Ám Lôi Mộc Lâm, Lôi Quật có lẽ nằm ngay dưới lòng đất của cánh rừng này, tên hậu bối như ngươi làm rất tốt.
Tiết chủ tiệm mỉm cười, nói:
- Được rồi ! Đứng lên đi, xem ra ngươi làm việc rất tận tâm, không uổng công lão phu tin tưởng người. Những vật này người cầm lấy trước, rồi đi ra bên ngoài chờ đi.
Sau này cố gắng tu luyện cho tốt, Tiết mỗ và tổ tiên nhà ngươi đã từng thân như thủ túc, ta cũng không muốn hắn đoạn tuyệt hương hỏa.
Nói xong, Tiết chủ tiệm vứt cho Triệu Tùng Tiều một cái bình ngọc, trong bình ngọc có chứa vài viên đan dược.
Trong ánh mắt của Triệu Tùng Tiều ánh lên những tia sáng vui mừng, mặt mũi hắn tràn đầy kích động, nắm thật chặt bình ngọc, hai tay của hắn cũng phát run lên.
- Tốt rồi, chúng ta mau tới Lôi Quật thôi, Thập sư đệ có lẽ không thể duy trì được quá lâu đâu. Mặc dù chúng ta đoạt được Ngọc Phù từ trong tay của đám phản đồ của Đấu Ngưu Phong, nhưng chúng ta không thể xác định được là, Lan Đấu Môn có cải tạo cấm chế bên trong Lôi Quật hay không cho nên nói không chừng còn phải phí một chút công sức. . .
Dưới sự thúc giục của người áo đen, mọi người đi theo sụ dẫn đường của cổ trùng, đi thẳng đến chỗ đầm nước.
Tiết chủ tiệm quay đầu, nhìn về phía Triệu Tùng Tiều đang đi về phía thông đạo màu đen đi ra khỏi đảo.
Người áo đen thấy cử chỉ của Tiết lão bản , thản nhiên nói:
- Tiết sư đệ cứ yên tâm, ta đã đã thông báo cho Thập sư đệ, Triệu Tùng Tiều lần này lập được đại công, nên bọn ta sẽ chỉ xóa đi đoạn ký ức trong thời gian này của hắn mà thôi, chúng ta sẽ không làm tổn hại đến tính mạng của hắn đâu. Với lại, sư tôn từng nói rằng vật này cực kỳ quan trọng, nó có lẽ là dị bảo của Vu tộc, nếu như truyền ra ngoài, điều này có thể dẫn tới tai họa cho Vu tộc, mong Tiết sư đệ hiểu cho.
Tiết chủ tiệm cảm thấy cực kỳ căng thẳng trong lòng, vội vàng giải thích với tên Nhị sư huynh:
- Sư đệ không có ý đó, chỉ là ta nhờ tới những năm tháng đồng cam cộng khổ với tiên tổ của hắn, trong lòng có chút hoài niệm mà thôi !
Người áo đen cũng không nhắc thêm gì nữa, tiếp tục nói:
- Thưởng phạt phân minh, đây là quy củ mà sư tôn đã đặt ra. Không chỉ riêng với Triệu Tùng Tiều, ngay cả đối với sư đệ ngươi cũng thế. Mặc dù Tứ sư đệ bất hạnh xảy ra ngoài ý muốn, nhưng Tiết sư đệ đã lập được đại công cho sư môn ta, vi huynh cũng nhìn thấy rõ tất cả mọi chuyện, đồng thời sớm đã bẩm báo về trong sư môn. Sau khi trở về sơn môn, sư tôn sẽ tự mình ban thưởng cho Tiết sư đệ.
- Đa tạ Nhị sư huynh !
Vẻ lo lắng sâu trong ánh mắt của Tiết lão bản cũng giảm bớt đi vài phần.
Phạm vi của Ám Lôi Mộc Lâm mặc dù lớn, nhưng với tốc độ phi hành của tu sĩ Kết Đan kỳ, thì cũng không tính là gì. Lúc hai người vừa đi vừa nói chuyện, chẳng mấy chốc cũng đã đi tới gần đâm nước.
Cổ trùng phát ra tiếng kêu lanh lảnh, sau đó bay vào trong ngực của một người áo đen.
Tên áo đen Nhị sư huynh lách mình đứng bên bờ của đầm nước, thần quang trong ánh mắt của hắn bùng lên, sau đó hắn chăm chú nhìn vào sâu trong đầm nước.
Sau đó, trên tay hắn không biết từ lúc nào đã xuất hiện một cái Ngọc Phù cực kỳ tinh xảo, rồi hắn lẩm bẩm niệm một loại pháp chú nào đó, sau đó hắn ném Ngọc Phù đánh vào phía đầm nước.
Sau khi Ngọc Phù tiến vào trong đầm nước, đầm nước đột nhiên hiện ra một cái vòng xoáy.
'Xoạt!'
Xoáy nước càng lúc càng lớn, vẻ vui mừng trên khuôn mặt của hắn cũng biến mất, gương mặt hắn trở nên cứng đờ.
Dưới đáy đầm nước vốn nên xuất hiện một cái thềm đá, thế nhưng bây giờ nó cũng không xuất hiện nữa.
- Quả nhiên đã bị người khác cải tạo rồi !
Ánh mắt người áo đen trầm xuống, mặc dù hắn đã lường trước được việc này nhưng hắn vẫn cảm thấy cực kỳ khó chịu.
Những người khác cũng nhanh chóng vây quanh đầm nước, bọn hắn cũng nhìn chằm chằm đầm nước, sau đó có người lên tiếng nói:
- Ngọc Phù còn có tác dụng, điều ấy cho thấy rằng , đầm nước này cũng chỉ là thêm một tầng cấm chế mới thôi, chưa bị cải tạo hoàn toàn !
Người áo đen gật gật đầu tỏ vẻ đồng ý:
- Xem ra không muốn kinh động những người kia cũng không được rồi, đành phải dùng man lực phá giải cấm chế thôi. Lấy Thú Vương Phiên ra, kết trận, hành động nhớ nhanh lên một chút !
- Vâng! Tuân lệnh Nhị sư huynh !
Mọi người nghe theo mệnh lệnh, đồng loạt lấy ra cây Thú Vương Phiên của mình.
Tu vi của bọn họ có cao có thấp, số lượng Thú Vương Phiên họ điều khiển cũng khác nhau, tuy vẫn không đủ tám mươi mốt cây vì có vài cây đã bị Tần Tang cướp đoạt, nhưng uy lực của nó vẫn không thể khinh thường.