Chương 1365: Lôi Quật
Chương 1365: Lôi Quật
Mọi người tản ra xung quanh đầm nước.
Một cây Thú Vương Phiên bị phát động, phát ra kim quang chói mắt.
Kim Quang bị đám người áo đen áp chế trong không gian phụ cận đầm nước.
Nguyên Thần yêu thú nhảy ra khỏi Thú Vương Phiên, gầm thét nhưng lại không phát ra âm thanh, sau đó lại vỡ tan tành, hóa thành những sợi kim tuyến hòa nhập vào bên trong đại trận. Không gian sau khi bị thu hẹp tràn ngập những sợi tơ vàng sắc bén lạ thường, cuối cùng chúng hội tụ lại trên không trung của đầm nước.
Thế nhưng đám người áo đen này lại không hề phát hiện ra rằng, ngay ở bên cạnh bọn họ, có một con bướm đang nằm sấp trên một thân cây Ám Lôi Mộc theo dõi nhất cử nhất động của bọn họ, đem tất cả hành động của bọn họ thu vào trong mắt.
Mà Tần Tang cũng ẩn thân ở cách đó không xa.
Nhìn thấy Thú Vương Phiên, cùng với một vài gương mặt quen thuộc, Tần Tang đã có thể xác định, những tên áo đen này đích thị là kẻ thù của hắn, đám đệ tử của Hắc Xà Sơn.
Hắc Xà Sơn đã bỏ ra rất nhiều công sức, từ việc tổ chức săn giết Quỳ Long, đến việc ngụy trang thành đệ tử của Đấu Ngưu Phong, chia binh vào nhiều đường lặng lẽ thâm nhập vào Động Minh đảo.
Mưu đồ của bọn chúng chắc chắn không phải bình thường, có lẽ chúng muốn lấy một đồ vật cực kỳ quan trọng trên đảo này.
Ánh mắt của Tần Tang lúc này cực kỳ ngưng trọng, trên mặt hắn cũng lộ ra vẻ trầm tư mãnh liệt.
Đúng lúc gặp phải đám người đáng ghét này, mặc dù thực lực của kể địch rất mạnh mẽ, nhân số cũng cực kỳ đông đảo, Tần Tang lại không biết mục đích cụ thể của bọn chúng là gì, nhưng Tần Tang cũng không định rút lui để cho bọn chúng được như ý muốn, địch ở ngoài sáng hắn ở trong tối, cơ hội tốt như vậy, nếu như Tần Tang không chặn ngáng chân bọn hắn một phen, hắn cũng cảm thẩy có lỗi với mình.
Hơn nữa hắn cũng không thấy gã thanh niên họ Phương không đi cùng đám người này, quả nhiên là một tin tức tốt.
Tần Tang kiêng kỵ nhất chính là gã thanh niên họ Phương đó.
Tần Tang suy đoán, năm tên Kết Đan Huyết Hải vây khốn Lư thủ tọa bên trong trúc hiên có lẽ chính là tác phẩm của gã thanh niên họ Phương này, vì những tên tư sĩ còn lại của Hắc Xà Sơn không thể có thực lực mạnh như vậy được.
Tần Tang cũng đã hiểu ra một chút bí ẩn trong đó.
Một trong những chân truyền bí điển của Đấu Nguu Phong có lẽ chính là môn Lôi Pháp bá đạo kia, khó trách bên trong looii đình lại chứa cả lực lượng Tinh Sát, Tần Tang vốn dĩ cũng có ý tưởng chiếm đoạt môn Lôi Pháp này để nghiên cứu, hắn đã chuẩn bị đoạt nó từ trong tay đám người của Hắc Xà Sơn, hôm nay lại gặp bọn người này ở đây, Tần Tang cũng có ý định giải quyết luôn một thể.
Đương nhiên, nếu như hắn có thể đem cướp đoạt bảo vật mà đám người Hắc Xà Sơn thèm khát thì còn tốt hơn.
Nhưng những việc đó không phải Tần tang nói mà có thể dễ dàng làm được.
Thực lực đối phương không yếu, hơn nữa bọn chúng còn nắm giữa cả đại trận Thú Vương Phiên.
Tần Tang muốn đoạt thức ăn trước miệng cọp cũng cần một cơ hội thích hợp mới có thể ra tay được.
Mặt khác, ở cửa vào của Động Minh đảo còn có cả những tu sĩ Kết Đan kỳ của các tông môn khác, còn có cả những cao thủ Kết Đan kỳ đỉnh phong như Lư thủ tọa và gã thanh niên họ Phương, tất cả đều chứa đầy những biến số bất ngờ, Tần Tang không dám hành động lỗ mãng.
Cầm được bảo vật chỉ là phụ, sau khi đoạt đồ xong làm sao để có thể thoát thân an toàn, đó mới là điều quan trọng nhất.
Ánh mắt Tần Tang lấp lóe không yên.
Cùng lúc đó, đại trận Thú Vương Phiên cuối cùng cũng được đám đệ tử của Hắc Xà Sơn bày bố xong xuôi.
Những sợi tơ màu vàng ban đầu cũng đã biến mất, thực ra chúng đã ngưng tụ thành một thanh tiểu kim đao tinh xảo nằm đối diện với vòng xoáy giữa đầm nước.
Sau khi đám người áo đen thôi động Thú Vương Phiên hoàn thành loại biến hóa như thế này, bọn họ dường như cũng đã cố gắng hết sức, nhưng muốn phá vỡ cấm chế trong đầm nước, bọn hắn không thể không làm như thế, tầng cấm chế này rất có thể là do Chưởng môn nhân của Lan Đấu Môn Lư Tiêu Vân tự tay mình bày xuống.
May mắn bọn họ đã đạt được Ngọc Phù, có thể dễ dàng một tầng cấm chế khác, nếu không thì lấy thực lực bọn hắn, cho dù có thể phá vỡ, cũng cần hao phí một khoảng thời gian không nhỏ, đến lúc đó động tĩnh lúc bọn hắn phá bỏ cấm chế cũng sẽ kinh động đến tất cả tu sĩ trên Động Minh đảo.
- Thú Vương Đao ! Đánh !
Giọng nói của tên Nhị sư huynh khàn khàn, hắn quát khẽ một tiếng.
Kim đao khẽ run lên, vang lên tiếng kim loại, sau đó kim đao đột nhiên đâm sâu vào trong vòng xoáy.
Tố độ của kim đao nhanh đến kinh người, nó như một vệt kim quang lóe lên một cái rồi bay vào bên trong vòng xoáy.
Khung cảnh yên tĩnh diễn ra chưa được bao lâu, từ sâu bên trong đầm nước bỗng nhiên vang lên tiếng vang lớn, mặt đất xung quanh đột nhiên rung động kịch liệt, một cột sáng gồm hai đạo ánh một vàng một trắng đan xen lẫn nhau phun lên trời .
Nương theo lấy cột sáng kinh thiên, từng đợt từng đợt ba động ẩn chứa lực lượng hỗn loạn quét qua bốn phương tám hướng, những cây Ám Lôi Mộc xung quanh nhanh chóng bị cỗ lực lượng này đánh thành bụi phấn .
- Không tốt ! Mau rút lui !
Tên áo đan Nhị sư huynh biến sắc, thu hồi lại Thú Vương Phiên của mình, sau đó ra lệnh cho những tên áo đen còn lại rút lui.
Những người ở đây đều là những tu sĩ Kết Đan kỳ đã thân kinh bách chiến, không cần đợi đến khi Nhị sư huynh của bọn chúng nhắc nhở, đều đã đồng loạt bay ngược ra. Cho dù là như thế, những chúng vẫn còn chịu ảnh hưởng.