Chương 1366: Bệ Đá Quái Dị
Chương 1366: Bệ Đá Quái Dị
Sau một khoảng thời gian, mọi người đều cực kỳ chật vật vất vả, thậm chí có một số cây Thú Vương Phiên đều đã bị hư hại, có người bị chấn thương, sắc mặt trắng bệch, ho ra máu tươi.
Thế nhưng những người này cũng không vì vậy mà làm loạn trận cước của mình.
Tần Tang không thể tìm ra cơ hội xuất thủ, chỉ có thể thở dài trong lòng.
Cũng may là hắn kịp thời nhận ra điều gì đó không ổn, ngay tại khoảnh khắc kim đao tiến vào phá tan cấm chế, hắn đã cảm thấy có sự nguy hiểm nên lập tức ra lệnh cho Thiên Mục Điệp rời ra khỏi vùng đầm nước.
Nếu không thì cho dù Thiên Mục Điệp có năng lực ẩn núp mạnh hơn đi nữa, nhưng nếu bị dư ba quét trúng thì chắc chắn nó cũng sẽ bị bại lộ.
Điểm nguy hiểm nhất chính là cột sáng kia, phun lên cao tới mười mấy trượng, sau đó lại tản ra như một cơn mau ánh sáng vậy, chấn động ngay lập tức truyền khắp cả một tòa Động Minh đảo.
Thần sắc của tên áo đen Nhị sư huynh đã thâm trầm đến cự điểm, hắn thậm chí không kịp điều tức, thân ảnh lóe lên liên tục, trở lại bên bờ của đầm nước, thì thấy đầm nước bị đợt ba động lúc nãy chấn động đến mức xuất hiện một cái hố to.
Dưới đáy hố to, bất ngờ xuất hiện một dẫy bậc thang màu trắng, nối thẳng xuống dưới lòng đất.
Nhìn đến dãy bậc thang này, tên áo đen Nhị sư huynh lại đổi giận thành vui, quay đầu phân phó với những người còn lại một câu, sau đó vội vàng lướt vào đến chỗ bậc thang.
Những người khác cũng đồng loạt lấy ra linh đan diệu dược, cưỡng chế thương thế của bản thân, sau đó một lần nữa lại tế khởi Thú Vương Phiên.
Lấy giác quan nhạy bén của những tu sĩ Kết Đan kỳ, tuyệt đối đã nhận ra dị biến ở chỗ này, có lẽ họ đang trên đường đến đây, nói không chừng chỉ sau một khắc đã xuất hiện trước mặt bọn chúng rồi ấy chứ.
Quả nhiên.
Bọn họ vừa mới kịp điểu chỉnh lại linh trận, đã thấy những tiếng xé gió truyền đến, vài người bay đến ngọn cây xem xét, phía xa chân trời đã xuất hiện những vệt độn quang đang phi tốc tới nơi này.
Phía sau bọn họ còn có thêm khá nhiều tu sĩ nữa.
Có thể nói là gần như tất cả những tu sĩ Kết Đan kỳ ở trên Động Minh đảo đều đã bị thu hút tới nơi này .
Bây giờ những tên đệ tử của Hắc Xà Sơn chỉ hi vọng Nhị sư huynh của bọn chúng có thể nhanh ty hơn một chút, nếu không thì hai bên khó tránh khỏi một trận ác chiến.
Mọi người liếc nhau, ánh mắt của ai cũng đều trở nên cực kỳ lo lắng.
Lúc này, người áo đen đã tiến vào bên trong dãy bậc thang, thời gian cấp bách, hắn không dám chậm trễ một chút nào, cố gắng lướt xuống phía dưới bằng tốc độ nhanh nhất. Cũng may là nơi này dường như không có cấm chế gì, tên Nhị sư huynh một đường thông suốt, cuối cùng cũng đi tới lòng đất.
Hắn vỗ một cái vào cánh cửa đá đang ngăn trước mặt của hắn.
Cửa đá nặng nề một cách dị thường, bên trên có những ánh hào quang màu bạc lấp lóe, chúng dường như là những con điện xà nhỏ bé đang bơi lội trên cánh cửa đá vậy. Cửa đá đã bị cấm chế phong tỏa, nhưng ngoại địch sắp tới, hắn cũng không có thời gian phá cấm.
Người áo đen hít sâu một hơi, tầm mắt quét qua tấm cửa đá một lần, suy nghĩ tìm tòi trong nháy mắt, sau đó hắn gảy gảy ngón tay liên tục, từng đạo phù văn kỳ dị lần lượt bay ra từ ngón tay của hắn, sau đó rơi vào cấm chế bên trên cánh cửa đá.
Phù văn hạ xuống vị trí nào đó cực kỳ phù hợp, dường như trong đó có chứa một loại quy luật nào đó.
Đến khi đạo phù văn cuối cùng hạ xuống, cánh cửa đá đột nhiên bộc phát ra ngân quang chói mắt, sau đó cũng biến mắt, toàn bộ những con điện xà cũng biến mất, hoàn toàn biến thành một cánh cửa đá bình thường.
Thần thái cực kỳ khẩn trương của tên áo đên Nhị sư huynh cũng dần dần thả lỏng, trên mặt hắn lộ ra vẻ mừng rỡ như điên, hắn dùng sức đưa tay đẩy cánh cửa đá, chỉ nghe thấy 'Két' một tiếng, đã tùy tiện được mở ra.
Sau một khắc, người áo đen kêu lên 'A' một tiếng, rồi vội vàng thôi động chân nguyên bảo vệ hai mắt.
Sau cánh cửa đá là một cái đại sảnh.
Trong đại sảnh sáng chói dị thường, cực kỳ chói mắt, nếu như là phàm nhân ở đây, rất có thể sẽ bị ánh sáng làm mù mắt ngay lập tức, bởi vì bên trong những ánh sáng này có chứa cả lực lượng lôi đình nữa.
Ở ngay phía trung tâm của đại sảnh, trên mặt đất nơi đó có một cái hố đá hình tròn.
Bên trong hố đá có tích súc một loại chất lỏng màu trắng bạc, nhìn như cực kỳ yên tĩnh, những nó lại tản ra một loại khí tức cực kỳ cuồng bạo, hẳn là lực lượng lô đình đã ngưng tụ tới cực điểm , sau đó ngưng kết mà thành một loại dung dịch!
Nhìn thấy cái ao tràn ngập lôi dịch lóng lánh này, trên mặt tên Nhị sư huynh của Hắc Xà Sơn ánh lên vẻ kinh hãi.
Nếu như lôi dịch trong cái ao này mà bộc phát, mà chính bản thân hắn lại đứng ở chỗ này, chẳng may không để ý, chắc chắn sẽ bị nổ cho tan xương nát thịt, hài cốt không còn.
Cũng may, bốn phía của chiếc ao nhỏ này, cùng với bốn phái trên tường của đã sảnh đã khắc họa vô số phù văn, nó đã hình thành một loại linh trận cực lớn, phong tỏa lôi dịch bên trong chiếc ao, ngăn cản nó bộc phát, chỉ có một ít lực lượng lôi đình là tràn ra ngoài trong khoảng thời gian dài mà thôi.
Mà phía bên trên chiếc ao chứa đầy lôi dịch, lại có một bệ đá quái dị đang bay lơ lửng.