Chương 1370: Thiên Mục Điệp
Chương 1370: Thiên Mục Điệp
Cổ trùng phát ra một tiếng rít 'Vù vù', huyết quang lấp lóe bên ngoài cơ thể, ngay sau đó nó lại huyễn hóa thành một hư ảnh cao gấp đôi một người bình thường, che chở hoàn toàn người áo đen ở phía sau .
Cùng lúc đó, thân hình của tên Nhị sư huynh cũng bay ngược, trong lòng của hắn cũng biết rõ rằng, chỉ cần bản mệnh cổ trùng của hắn có thể ngăn cản được đối phương, để cho mình có cơ hội rút lui vào bên trong Thú Vương Phiên đại trận, người này tuyệt đối sẽ không thể nào làm tổn thương mình được nữa.
Chỉ là nếu như vậy thì bản mệnh cổ trùng của hắn chắc chắn sẽ bị thượng thậm chí có khả năng gặp trọng thương.
Vốn dĩ nếu như hắn dùng tinh huyết cưỡng ép thôi động tiềm lực của bản mệnh trùng cổ, nếu như nó còn bị trọng thương nữa, chỉ sợ hắn phải tốn mấy chục năm thời gian ôn dưỡng, bản mệnh cổ trùng mới có thể hoàn toàn hồi phục.
Nhưng nếu so sanh với cái mạng nhỏ của mình, những việc này cũng không quan trọng nữa rồi, nếu để giữ được tính mạng, cho dù hắn có phải hy sinh bản mệnh cổ trùng thì hắn cũng sẽ làm.
Ngay khi hắn cảm thấy những đạo kiếm quang kia đã bị trùng ảnh ngăn cảnh.
Sau một khắc, điều làm cho mọi người cảm thấy khó tin đã xuất hiện. Một đạo lam quang đột ngột hiện ra, hơn nữa nó còn mang theo tốc độ cực kỳ kinh người, tuy phát sau mà đến trước, vượt qua kiếm quang trực tiếp công kích tới trùng ảnh.
Đây chính là Tinh Loa của Tần Tang!
Không đợi đến lúc tên Nhị sư huynh kia kịp thời phản ứng, bên trong trùng ảnh truyền ra một tiếng 'Phốc', trùng ảnh to lớn cũng tan vỡ tại chỗ, mà bản mệnh cổ trùng của hắn cũng khó thoát khỏi tai kiếp này, nagy lập tức chết dưới sự công kích của Tinh Loa, chỉ còn lưu lại một đoàn huyết vụ, một chút cặn bã cũng chẳng còn.
Bản mệnh trùng cổ chết mất, tên áo đen Nhị sư huynh chỉ cảm thấy Nguyên Thần của hắn đau đớn kịch liệt, làm cho hắn không khỏi kêu thảm một tiếng, sắc mặt cũng trở nên trắng bệch.
Bản mệnh cổ trùng luôn liên kết với tâm thần của chủ nhân, một khi cổ trùng bỏ mình, chủ nhân của nó cũng sẽ nhận trọng thương.
- Là ngươi. . .!
Người áo đen chỉ về phía thân ảnh bên cạnh trận kỳ, hắn tức muốn rách cả mí mắt.
Hắn nhận ra bảo vật này, ngày đó chính thứ bảo vật này đã ra tay một kích tuyệt sát Tứ sư đệ của hắn, không ngờ hôm nay hắn cũng bị bảo vật này ám toán một lần nữa!
- Chính là ta !
Tần Tang cười lạnh.
Tinh Loa giết chết cổ trùng, sau đó song hành với kiếm quang, hoành áp tới tên Nhị sư huynh của Hắc Xà Sơn.
Tên Nhị sư huynh của Hắc Xà Sơn cũng không phải kẻ ngớ ngẩn, dưới tình huống như thế, hắn cũng không có khoanh tay chịu chết mà vẫn đang giãy dụa cầu sinh. Chỉ thấy thân ảnh của hắn bắn ngược ra với tốc độ cực cao, đầu tóc rối tung, giống như một kẻ điên loạn, miệng lẩm bẩm niệm pháp chú, dường như hắn đang thi triển một loại đạo thuật thần bí nào đó để bảo vệ mạng sống.
Lúc này, dị biến lại tiếp tục phát sinh.
Thân ảnh của tên Nhị sư huynh kia đang muốn đi qua một gốc Ám Lôi Mộc, một con bươm bướm cực kỳ mỹ lệ đã hiện thân, hai cánh của dang rộng ra, vô số đạo thiểm điện cực kỳ tinh tế hơn nữa còn mang theo uy lực bất phàm cuồng xạ ra, mục tiêu chính là hậu tâm của tên áo đen Nhị sư huynh.
Thiên Mục Điệp mặc dù nhỏ yếu, nhưng dẫu sao nó cũng đã là linh trùng đệ tam biến, dưới sự công kích toàn lực của nó, cho dù có mạnh như tên Nhị sư huynh của Hắc Xà Sơn cũng không dám đưa thân ra đón đỡ.
Tên áo đen nyaf đã rơi vao bố cực tất sát của Tần Tang, hắn đã sử dụng toàn bộ tinh lực để ứng đối với sự tập kích của Tần Tang, thậm chí dùng cả cấm thuật để cầu một con đường sống, nhưng hắn đâu thể ngờ tới sau lưng hắn còn có một tằng phục kích nữa chứ.
Huống hồ rằng, ai có thể nghĩ đến, con bươm bướm này lại có khả năng tiềm ẩn kinh khủng như vậy, nó vẫn luôn đi theo phía sau bọn chúng nhưng bọn chúng lại không hề phát hiện ra, vào thời khắc sinh tử còn bồi thêm cho bọn hắn một kích chí mạng.
Hộ thể linh quang của tên Nhị sư huynh đã bị những đạo thiệm điện mạnh mẽ xuyên thủng, thân ảnh của hắn cứng đờ, sau một khắc hắn bị Tinh Loa xuyên thủng thân thể, bị mất mạng tại chỗ.
Người áo đen ra sức quay đầu, hắn muốn nhìn xem cuối cùng kẻ đã sát hại hắn là ai, nhưng hắn lại chỉ thấy bóng dáng của một con bươm bướm mà thôi.
- Thiên Mục Điệp! Không đúng, nó không phải là Thiên Mục Điệp, nó không giống. . .
Đây cũng là suy nghĩ cuối cùng của hắn.
Thiên Mục Điệp nhanh chóng chớp cánh, xẹt qua bên hông của tên Nhị sư huynh Hắc Xà Sơn, cướp lấy túi Giới Tử của hắn, sau đó nhào vào trong ngực Tần Tang, cuối cùng nó cũng đã trông thấy chủ nhân thật sự của mình, nên nó cũng cảm thấy cực kỳ vui mừng, muốn nhảy múa một phen.
Mà lúc này, sư đệ của tên áo đen kia cũng đang mau chóng chạy tới nơi này cứu viện.
Khoảng cách giữa bọn hắn thực ra rất gần, nhưng Tần Tang ra tay rất quyết đoán, hắn động thủ với uy thế sét đánh ngang tai, phân thắng bại chỉ trong chốc lát, cũng phân sinh tử với tên Nhị sư huynh của Hắc Xà Sơn, căn bản không cho bọn chúng có cơ hội cứu viện.
Tần Tang trấn an Thiên Mục Điệp đang tỏ ra kích động, sau đó đưa tay thu hồi Tinh Loa, tiếp đó thôi động Ô Mộc Kiếm chém ra một đạo kiếm khí mạnh mẽ về phía trước, dưới ánh mắt kinh sợ của mọi người, rút lui về phía trận kỳ.
Sau đó Tần Tang điểm nhẹ chân một cái, rồi quay người tiến vào thông đạo do khói đen tạo ra.