Chương 1386: Bộ Dáng Bất Ổn
Chương 1386: Bộ Dáng Bất Ổn
- Mặc dù tầng cấm chế này cũng không tính là mạnh lắm, nhưng cũng không dễ dang bị đánh vỡ như vậy. Ta không vận dụng một tia linh lực nào, vậy mà lại có thể tạo ra lực phá hoại kinh người như vậy. Sau khi ta kích hoạt thần thông Thiên Yêu Biến, có lẽ chỉ dựa vào nhục thân là ta đã có thể áp chế tu sĩ Kết Đan cảnh sơ kỳ rồi, thật không hổ là truyền thừa đỉnh cấp của Yêu tộc.
Tần Tang thầm nói, đối với kết quả như vậy hắn cũng cực kỳ vui mừng.
- Mới thử một chút, độn thuật lại có thể tăng lên một mảng lớn. Trước đó ta ăn vào hai loại linh dược kia, vốn dĩ là muốn thừa thế xông lên đột phá bình cảnh, đề thăng tỷ lệ đột phá thành công, dược hiệu thật ra vẫn đang còn thừa lại rất nhiều, chúng đang âm thầm tích tụ lại bên trong cơ thể, ta phải nhanh chóng luyện hóa chúng một chút, củng cố tu vi nhục thân càng ngày càng vững chắc hơn mới được…
Nghĩ như vậy, Tần Tang sờ sờ vào Thiên Mục Điệp, sau đó lại xoay người quan sát trạng thái hiện tại của Song Đầu Hống và tằm mập, thu hồi Tinh Đài, sắp xếp cẩn thận cho bọn chúng một phen, rồi tự mình mở ra một cái tĩnh thất, rồi tiến vào bên trong tu luyện.
. . .
Xuân qua thu tới.
Năm tháng trôi qua như thoi đưa.
Một đời phàm nhân khó được mấy lần mười năm, mỗi một lần mười năm đều có vô số những ký ức khó quên trong tâm trí.
Tần Tang cũng đã ở trong động phủ tu luyện được mười năm liên tục rồi, tâm thần hắn không có một chút tạp niệm nào, một tấc cũng không rời khỏi Độc Đảo.
Những tu tiên giả cũng không phát hiện ra điểm khác thường trên Độc Đảo, cho nên từ đó đến bây giờ vẫn không có ai thăm dò Độc Đảo, điều này làm cho Tần Tang có thể chuyên tâm tu luyện.
Mười năm nay, tu vi của hắn và thân ngoại hóa thân cũng từng bước từng bước vững chắc tăng lên.
Kỳ hạn mà Thất Sát Điện mở ra một lần nữa càng ngày càng tới gần, Tần Tang càng lúc càng cảm thấy cấp bách muốn tăng thực lực của mình lên.
Mặc dù đã sớm tính toán từ trước, nhưng khi Thiên Yêu Luyện Hình đột phá đến tầng thứ ba, kết hợp với việc thân ngoại hóa thân cũng đột phá đến Kết Đan cảnh, tốc độ tu luyện của Tần Tang cũng không không được nhanh như hắn tưởng, tốc độ đột phá muốn chậm hơn trước rất nhiều.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, chờ đến khi Thất Sát Điện mở ra, có thể Tần Tang sẽ không đạt được yêu cầu mà Kiếm Đường đề ra.
Thiên Yêu Luyện Hình còn tốt, chỉ cần có thể đột phá tầng thứ ba trung kỳ, thực lực của bản thể hắn cũng đã đủ rồi.
Nhưng tình huống của thân ngoại hóa thân lại rất phiền toái, Tần Tang rất để cho thân ngoại hóa thân đề thăng tu vi Kết Đan cảnh đỉnh phong với tốc độ nhanh như vậy được, trừ khi hắn mạo hiểm chấp nhận sự phản phệ đến thân thể, vận dụng bí thuật tốc thành.
Tần Tang càng nghĩ, hắn càng cảm thấy có lẽ là do tu vi của bản thân mình quá thấp, chỉ đạt đến Kết Đan cảnh trung kỳ, do đó mới không còn quá nhiều tác dụng đối với việc huyết tự và Luyện thể, làm cho tốc độ của hắn và thân ngoại hóa thân dần dần chậm lại.
Hai năm trước, Nguyên Thần Dưỡng Kiếm Chương cũng đã lâm vào trạng thái đình trệ, về sau phát hiện cũng làm cho Tần Tang thở phào nhẹ nhõm.
Tình cảnh có vẻ như giống hệt với những gì hắn dự đoán.
Hắn không cách nào đề thăng tiếp nữa, nguyên nhân cơ bản chính là do Ô Mộc Kiếm, mà không phải do chính bản thân hắn, cho nên nó cũng không có quá nhiều ảnh hưởng đến việc hắn tiếp tục lĩnh ngộ Sát Phù. Chỉ cần sau nầy hắn có thể tìm được một loại linh mộc có thể ngăn cản Vô Gian Huyết Tang, hoặc là hắn lại trở về Tiểu Hàn Vực, tìm ra thật nhiều Vô Gian Huyết Tang hơn lúc trước, đến lúc đó tu vi của hắn lại có thể tiếp tục tăng lên.
Đây chắc chắn là một tin tức tốt đối với tình cảnh hiện tại của Tần Tang, để cho Tần Tang cảm thấy yên lòng hơn trước rất nhiều, ít là cho đến khi tiến vào Thất Sát Điện, xác định được vị trí của Truyền Tống Trận cổ đại, hắn không cần lo lắng về việc có phải thay đổi công pháp tu luyện hay không nữa.
Hơn nữa, hắn lại còn chưa tìm ra bất kỳ một môn công pháp nào thích hợp với bản thân ở thời điểm hiện tại hơn công pháp hiện có.
Tần Tang tỉnh lại từ trong quá trình nhập đinh, hắn đang trầm tư suy nghĩ về những vấn đề này.
Đúng lúc này, hắn hình như cảm ứng được điều gì đó, ngẩng đầu nhìn về phía ngoài động phủ, chỉ chốc lát sau, hắn hơi hơi nhíu mày.
Phía Bắc của Độc Đảo.
Bên trong phiến hải vực này, có mấy chục tòa hoang đảo to nhỏ khác nhau nối liền lại thành một quần đảo, xưa nay cũng chẳng hề có người đặt chân tới.
Bởi vì có Hủ Dực Ưng sinh sống tại nơi đây, nên tình cảnh nơi đây lại có chút cằn cỗi, đám tu tiên giả rất ít khi xuất hiện tại khu vực lần cận của Độc Đảo, cho dù phải đi ngang qua thì phần lớn bọn họ đều chọn đi vòng qua Độc Đảo này.
Lúc này, lại có một cái phi toa màu lam bay tới, chẳng biết vì sao cái phi toa này lại cong vẹo, có bộ dáng bất ổn đến như vậy, liên tục lướt qua vài tòa hoang đảo, hướng bay của nó dường như hướng tới tòa Độc Đảo này.