Chương 1409: Kiếm Luân Tái Hiện
Chương 1409: Kiếm Luân Tái Hiện
Phần vỏ trên lưng của Tử Tinh Thiên Giáp cực kỳ cứng rắn, khi hóa thành chiến giáp còn được khen là linh trùng có lực phòng ngự mạnh nhất trên Vu Trùng Bảng, chỉ yếu hơn một chút so với những kỳ trùng quý giá kia.
Khó có nhất là bồi dưỡng Tử Tinh Thiên Giáp so ra thì đơn giản hơn kỳ trùng rất nhiều.
Không biết Thanh niên họ Phương đã hao phí bao nhiêu tâm huyết trên Tử Tinh Thiên Giáp, không ngờ đã là đệ tam biến hậu kỳ. Sau khi dùng bí thuật hóa thành trùng giáp, chỉ sợ là Kết Đan sơ kỳ cũng không đánh xuyên qua nó được chứ đừng nói chi là làm thanh niên họ Phương bị thương.
Khó trách năm đó người này trúng Dịch Lôi Thuật mà vẫn còn có thể nhảy nhót tưng bừng, cho dù hắn ta đã có phòng bị trước, những cũng không thể bỏ qua công lao cỗ này trùng giáp này được.
Sau khi Tử Tinh Thiên Giáp xuất hiện thì thu hết chân càng lại, biến thành một cái vách ngăn màu tím, bảo vệ thanh niên họ Phương chặt chẽ.
Cùng lúc đó, chân nguyên của người này cũng điên cuồng tràn vào trong Huyết Kiếm, kiếm khí đỏ như máu càng ngày càng mạnh, thô to như một cậy cột, huyết quang ngập trời, đâm thẳng vào Kiếm Luân.
'Rầm!'
Sau va chạm kinh khủng, mắt thường cũng có thể nhìn thấy dư âm quét ngang tám hướng. Dưới thân bọn họ, những cây cổ thụ không biết tồn tại bao nhiêu năm nay gặp nạn, trực tiếp hóa thành bột mịn.
Trung tâm chiến trường.
Kiếm Luân xán lạn giống như Cự Luân thật sự đã bị kiếm khí đỏ như máu giảo sát, đứt thành từng khúc.
Sau một khắc, Kiếm Luân rung mạnh, kiếm quang còn lại đều đổ sập xuống.
Hư ảnh của Tử Tinh Thiên Giáp cũng bị kiếm quang nhấn chìm, chỉ truyền đến tiếng gió táp mưa rào, nhưng lại không có tiếng kêu thảm thiết của thanh niên họ Phương. Ánh mắt Tần Tang ánh mắt ngưng lại, bóng dáng hắn đã theo sát Kiếm Luân mà tới, lúc này không chút do dự, ngang nhiên ra tay, một chưởng đánh về phía trùng ảnh.
'Rầm!'
Một tiếng vang thật lớn, một bóng người bay ngược ra, bước có chút chân lảo đảo, chính là thanh niên họ Phương.
Thoạt nhìn, Thanh niên họ Phương có vẻ chật vật nhưng trên người lại không bị thương gì, Chẳng qua hư ảnh Tử Tinh Thiên Giáp đã trở nên rời rạc đi vài phần, bản thể trùng giáp hình như cũng đã ngổn ngang vết tích.
Ánh mắt hắn ta hung ác ngoan độc, đang mở miệng muốn nói gì đó, đột nhiên lại nghe được một tiếng hét thảm, dư quang thoáng nhìn thì thấy sư đệ của mình bị Hoá Thân của Tần Tang một kiếm đánh bay, tiếp theo lại bị Song Đầu Hống thừa cơ xé xuống một cánh tay.
Người này chẳng qua chỉ là tu sĩ Kết Đan trung kỳ, đối mặt với sự vây công của Hoá Thân Kết Đan hậu kỳ cùng Song Đầu Hống, không hề có sức đánh trả, ngay cả ý định cố gắng phá vây đào mệnh cũng làm không được.
-Sư huynh cứu ta!
Tu sĩ lớn tuổi lớn tiếng kêu cứu, thanh âm thê lương.
Sắc mặt thanh niên họ Phương thay đổi liên tục, cắn răng thu hồi ánh mắt, đột nhiên xoay người rời đi.
Trong lòng hắn ta biết sư đệ không kiên trì được bao lâu, một khi gã bỏ mình, bản thân hắn sẽ phải đối mặt với sự vây công của ba đại cao thủ. Thực lực của bản thể Tần Tang đã không kém gì mình, nếu còn tiếp tục dây dưa, sợ rằng chính hắn cũng lành ít dữ nhiều.
Không ngờ, bóng dáng thanh niên họ Phương mới lướt đi mấy trượng xa đã thấy Tần Tang xuất hiện ngay trước mắt, cản hết đường lui.
Sắc mặt hắn tái đi, lập tức thay đổi phương hướng nhưng bị Tần Tang tuỳ chặn đường một cách dễ dàng.
Sau mấy lần liên tục, thanh niên họ Phương dừng lại, nhìn chằm chằm Tần Tang, sắc mặt tái xanh, trong lòng vô cùng kinh hãi.
Tốc độ Tần Tang thể hiện ra thật là đáng sợ.
Mặc dù thanh niên họ Phương không am hiểu độn thuật, nhưng thân là cao thủ Kết Đan kỳ đỉnh phong, tự nhận là tu sĩ cùng cảnh giới không thể ngăn cản hắn, bây giờ mới biết tu sĩ Kết Đan kỳ cũng có thể có tốc độ đáng sợ như vậy.
Trừ khi đánh bại Tần Tang, nếu không thì không có khả năng chạy trốn.
Sự thật đúng là như vậy.
Sau khi Tần Tang thi triển Thiên Yêu Biến, tốc độ vốn đã nổi bật trong lớp tu sĩ cùng cảnh giới, giờ phối hợp thêm với Cửu Long Thiên Liễn Phù, cho dù không bằng lão tổ Nguyên Anh, nhưng cũng không kém là bao, thanh niên họ Phương tuyệt đối không theo kịp.
Nếu không với bản tính của Tần Tang thì đã sớm âm thầm chuẩn bị Dịch Lôi Thuật, vừa gặp mặt đã cho bọn họ một chiêu tàn nhẫn.
Tần Tang quần nhau với thanh niên họ Phương là do muốn kiểm nghiệm lại thực lực của bản thân, bây giờ xem ra, mấy chục năm khổ tu không hềuổng phí.
'Rầm!'
Thi thể một tên tu sĩ khác đã biến thành thây khô, bị ném ra ngoài như một miếng vải rách.
Song Đầu Hống cùng Hoá Thân ngăn chặn những phương hướng khác, lược trận cho Tần Tang.
Bóng dáng Tần Tang hơi khựng lại, tay cầm Ô Mộc Kiếm lại một lần nữa nghiêng người phóng lên, Kiếm Luân tái hiện.