Chương 1410: Hồng Nguyên Sa
Chương 1410: Hồng Nguyên Sa
Nhìn thấy cảnh này.
Thanh niên họ Phương biết rõ hôm nay sợ là bản thân khó mà bảo toàn.
Hắn ta không làm được việc như cầu xin tha thứ nên chỉ có thể liều chết đánh cược một lần.
Thanh niên họ Phương ngửa mặt lên trời cười lớn, cổ trùng bản mệnh bị tâm cảnh của chủ nhân kích động, phát ra âm thanh 'Ô ô' mà hót, mang theo mấy phần bi thương.
Hai bóng người vừa chạm đã lập tức tách ra.
Một người trong đó lảo đảo lui lại, thân hình có hơi bất ổn.
Một người khác hình như cũng cảm giác có chút trầy trật, thân hình hơi khựng lại, sau đó quay người tấn công đối phương, đồng thời lên tiếng:
-Tới đi.
Sau khi đã kiếm chứng được thực lực của bản thân, Tần Tang không muốn tiếp tục đọ sức với thanh niên họ Phương nữa nên kêu gọi Hoá Thân cùng Song Đầu Hống, hợp lực chém giết người này.
Thanh niên họ Phương không hổ là đệ tử thân truyền của tu sĩ Nguyên Anh Vu tộc, đủ loại thủ đoạn liên tiếp xuất hiện, cộng thêm linh trùng huyễn hoá thành trùng giáp đệ tam biến, công kích bình thường rất khó làm bản thể của hắn ta bị thương.
Tần Tang vận dụng Huyết Uế Thần Quang, bất ngờ phế bỏ Huyết Kiếm của thanh niên họ Phương, nhưng nếu không dùng đến Tinh Loa, cũng chỉ có thể ngăn chặn chứ rất khó lấy được tính mạng của hắn.
Lúc này, chiến trường của bọn họ đã không còn ở trên đảo nhỏ từ lâu rồi. Thanh niên họ Phương vẫn muốn thoát khỏi Tần Tang, nhưng lần nào cũng bị đối phương dễ dàng cản lại.
Song Đầu Hống cùng Hoá Thân gia nhập chiến trường, thế cục lập tức thay đổi, không còn như trước.
Tu vi của Hóa Thân vốn đã là Kết Đan hậu kỳ, toàn thân cũng được bao bọc bởi giáp trụ. Thực lực của Song Đầu Hống cũng không thể khinh thường, hơn nữa nó vẫn chờ đợi thời cơ thi triển Thanh Ảnh thần thông.
Nhất thời cục diện rất tốt, ba mặt thanh niên họ Phương thọ địch, được cái này mất cái khác, kết cục thất bại đã định trước.
Đứng trước độn thuật đỉnh cao của Tần Tang, hắn không hề có một chút khả năng bỏ trốn nào.
Đúng lúc này, trong mắt thanh niên họ Phương loé lên vẻ khác thường, bên trên một bàn tay đột nhiên lấp lánh hào quang loá mắt, trong quầng sáng rõ ràng là một tấm linh phù kỳ lạ, cuối cùng hóa thành mũi nhọn.
Gần như là đúng vào khoảng khác đó, chỗ ngực trùng giáp màu tím, một điểm huyết sắc đột nhiên nở rộ giống như một đóa hoa làm từ máu tươi, trong nháy mắt đã lan khắp toàn thân hắn.
Hư ảnh Tử Tinh Thiên Giáp vốn đã sắp bị phá nát, lại dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được, một lần nữa ngưng tụ. Hơn nữa nó còn giống như trùng giáp, biến thành huyết ảnh yêu dị đến cực điểm.
Đôi mắt của Tử Tinh Thiên Giáp đỏ thẫm như máu mở lớn, một luồng khí tức đặc biệt hung tàn dị đột nhiên bùng nổ.
Sắc mặt Tần Tang thay đổi, chuông báo động trong lòng dồn dập vang lên.
-Chết đi!
Thanh niên họ Phương hét to, trong tay cầm mũi nhọn, bay thẳng về phía Tần Tang.
Trong nháy mắt, mũi nhọn đã rút sạch linh khí ở xung quanh không còn một mống, không gì không thể xuyên thủng, thanh thế cực kỳ kinh người.
Tần Tang chỉ có thể nhìn thấy một vòng xoáy mơ hồ trên đỉnh mũi nhọn, giống như cả tâm thần của hắn đều bị hút vào trong đó.
Cùng lúc đó, Tử Tinh Thiên Giáp huyết sắc phát ra một tiếng hí dài đinh tai nhức óc, huyết quang trên người toả sáng, đột nhiên nhoáng một cái đã đụng bay Hoá Thân, sau đó bổ nhào về phía trước, hòa làm một thể với thanh niên họ Phương, khóa chặt Tần Tang.
Thanh niên họ Phương đã sử dụng bí thuật cấm kỵ trong sư môn, nâng cao thực lực cổ trùng bản mệnh, cái giá phải trả chính là tiêu hao tiềm lực của bản thân.
Nhưng tình cảnh lúc này đã khiến hắn ta không có cách nào suy tính chuyện tương lai nữa.
Mục tiêu mà hắn lựa chọn sử dụng là bản thể Tần Tang, bởi vì trong lòng hắn hiểu rõ chỉ cần giết chết Tần Tang, sẽ không có ai ngăn cản hắn được nữa, hai đối thủ khác sẽ tự động sụp đổ.
Đây là hắn dùng mạng để đánh cược một lần.
Vẻ mặt Tần Tang nghiêm nghị, khóe miệng lại cong lên thành nụ cười lạnh nhạt.
Một bên khác, Song Đầu Hống lắc lắc đầu, thân thể hơi cong lên, phát ra một tiếng gầm nhẹ. Một thanh ảnh mạnh mẽ đánh về phía thanh niên họ Phương ở bên.
Thanh niên họ Phương giống như không nhìn thấy cái bóng xanh đó, không tránh không né.
'Ầm!'
Đúng lúc bị thanh ảnh đụng trúng, Tử Tinh Thiên Giáp đỏ như máu gào lên một tiếng, huyết ảnh lắc lư, thanh niên họ Phương dốc hết toàn lực ổn định thân hình, trong mắt hắn chỉ có Tần Tang.
Sau một khắc, sắc mặt thanh niên họ Phương đột nhiên thay đổi.
Chỉ thấy một đốm sáng màu xanh lam dùng tốc độ nhanh như gió phóng đại trong tầm mắt hắn, hơn nữa còn thừa dịp hắn bị thanh ảnh đập vào, bắt lấy kẽ hở nhỏ nhoi này mà dễ dàng xuyên qua Tử Tinh Thiên Giáp huyết sắc.
'Rắc rắc!'
Tiếng vang qua đi, một chuỗi âm thanh trong veo, giòn tan vang lên.