Chương 1420: Quỷ Địa
Chương 1420: Quỷ Địa
Sắc mặt Mưu Lão ma cứng đờ sau đó gượng cười rồi nói:
- Huyết lão quỷ ngươi từ khi nào mà lại trở nên lo trước sợ sau như vậy, nếu như không có sự chắc chắn cao độ, lão phu sao lại phải tìm ngươi giúp ta một tay, rước thêm phiền phức cho mình chứ
- Hừ Có cường giả Nguyên Anh cảnh ở đây, sợ rằng cũng chỉ có một mình bổn tọa mới có thể giúp đỡ ngươi. Luyện chế ra một cái Huyết Hồn, làm bản tọa tiêu hạo huyết khí trong người áng chừng phải sau mấy chục năm mới có thể khôi phục. Nếu như không phỉa vì Thiên Cương Hoàn , thì dù cho ngươi có miệng nở hoa sen, cũng đừng hòng mời ta tới đây trợ giúp được
Huyết bào lão giả âm thầm giao một quả cầu huyết sắc nho nhỏ cho Mưu Lão ma. Bên trong viên Huyết Cầu này lại ẩn chứa một thân ảnh huyết sắc nhìn rất tà dị, hơn nữa nhìn biểu cảm của người này có vẻ như hắn rất thống khổ và phẫn nộ.
- Đến thời điểm thích hợp, ngươi chỉ cần lưu lại viên Huyết Cầu này, còn sự việc phía sau cứ giao cho bản tọa là được !
Sắc mặt của Mưu lão ma cực kỳ vui vẻ hài lòng, hắn thu hồi viên huyết cầu kia, sau đó kéo dài khoảng cách với lão giả mặc huyết bào này, miễn cho việc bị người khác phát giác ra mối quan hệ giữa hai người.
Nhìn bóng lưng của Mưu lão ma dần dần rời đi , ánh mắt của Huyết Bào Lão Tổ lấp lóe liên tục, trong lòng hắn cũng nảy sinh cảm giác nghi ngờ.
- Tên Lão ma đầu không biết đã phát hiện ra bảo vật khó lường gì ở trong Thất Sát Điện, mà đến nỗi hắn dám dùng cả Thiên Cương Hoàn ra làm cơ hội để trao đổi ? Chẳng lẽ hắn không sợ thiên kiếp sao ? Nghe nói tên Mưu lão ma này dò xét ra động phủ của Đông Minh Thượng Nhân trong Yeêu Hải , chẳng lẽ hắn thật sự đạt được món bảo vật nào đó, từ đó khiến thực lực của bẩn thân hắn tăng nhiều đến như vậy sao ?
. . .
Tử Vụ tuyệt địa.
Tần Tang lần theo Tử Hà, đi ngược với dòng nước của Tử Hà mà lên, hắn rất nhanh đã nhìn thấy khu vực mà Tử Vụ ngập trời.
Ở trên đường, Tần Tang vẫn luôn ra lệnh cho Thiên Mục Điệp chú ý mọi động tĩnh xung quanh, đề phòng gặp phải người của hai đại thương minh, nhưng khi đi trên đường từ nãy đến giờ, Tần Tang không thấy bóng dáng của bất kỳ ai.
Không biết có phải là do Đông Cực Minh đã thay đổi mục tiêu hay không, nên họ mới không phái nhân thủ tới nơi này.
Đi tới gần khu vực phụ cận Tử Vụ tuyệt địa, Tần Tang phát hiện ra rằng biên giới của Tử Vụ tuyệt địa dường như đã co rút vào không ít so với thời điểm hắn tới nơi này lần trước, hắn cũng không biết đây có phải là hiện tượng bình thường của Tử Vụ tuyệt địa hay không.
Hắn mở ra túi Linh Thú ra , sau đó triệu hồi tằm mập ra.
Tằm mập biết rõ lần này Tần Tang lại có thể tìm tới mỹ thực mà nó yêu thích, cho nên dù bị Tần Tang bỏ đói lâu như vậy nhưng tằm mập vẫn không có một chút oán hận nào.
Không cần đợi đến khi Tần Tang phân phó, tằm mập đã tự mình hấp tấp nhảy lên trên bả vai Tần Tang, há mồ phun ra Tịch Độc Giáp, sau đó nhìn chằm chằm vào sâu bên trong Tử Vụ tuyệt địa, sau đó bắt đầu rung đùi đắc ý.
Thiên Mục Điệp lúc này vãn còn đang ở bên trong khí hải của Tần Tang, thôi động thần thông của bản thân để hỗ trợ hắn.
Tần Tang muốn bắt lại thứ quỷ vật đã bắt đi Phi Thiên Dạ Xoa của hắn, do đó hắn không thể làm bại lộ quá sớm sự tồn tại đặc biệt của Thiên Mục Điệp.
Có Tịch Độc Giáp gia thân, Tần Tang cũng cảm thấy đỡ lo lắng hơn trước nhiều, chớp mắt một cái hắn đã bay vào bên trong Tử Vụ tuyệt địa, thân ảnh của hắn chớp mắt cũng đã biến mất trong làn sương mù màu tím dày đặc không thấy đâu nữa.
Hắn bây thẳng tới hướng hang ổ của bầy Tử Tinh Điêu ngày trước, đồng thời trên đường cũng tiện tay bắt được mấy con chồn tím. Tuy rằng những đạo cao sơn hiểm ải này không chỉ có một nơi, nhưng đây lại là nơi dễ dàng vượt qua nhất, những chỗ khác cái thì có khoảng cách quá xa, cái thì lại ẩn chứa nguy hiểm cực lớn.
Không ngờ, khi Tần Tang đi tới phía trước một đạo quan ải, hắn lại kinh ngạc phát hiện ra rằng, bên trong hạp cốc này ngay cả một con Tử Tinh Điêu cũng không có.
Lần trước khi hắn tới đây, đám Tử Tinh Điêu phải gọi là lúc nha lúc nhúc, trên không trung của cái hạp cốc này bất cứ lúc nào cũng có hơn trăm con Tử Tinh Điêu đang bay lượn vòng quanh, đó là một tộc bầy có số lượng thực sự rất kinh người.
Hung thú có thể sinh sống bên trong những nơi có làn khói kịch độc dày đặc như thế này cực ít, dó đó thực lực của Tử Tinh Điêu khi trưởng thành cũng không hề yếu, thêm vào đó chúng lại ỷ vào việc người đông thế mạnh, cho nên tỏng Tử Vụ tuyệt đại này chúng dường như không có kẻ thù trời sinh, đã chiếm đóng nơi này là chúa tể không biết bao nhiêu lâu.
Nếu không phải vì lý do như vậy, lần trước khi Hạng Nghĩa tới nơi này cũng sẽ không cảm thấy chắc chắn như thế.
- Ta nhớ rằng lần trước khi tên tu sĩ họ Bàn phản bội, ra lệnh cho Liệt Địa Tích dẫn dẫn dụ đám Tử Tinh Điêu kia tới nơi này, đã hình thành một trận hỗn chiến quy mô thú triều, chẳng lẽ đám Tử Tinh Điêu kia đã hoàn toàn bị tiêu diệt trong trận chiến đó rồi sao ?
Trong lòng Tần Tang nảy sinh sự kinh ngạc:
- Không biết hung thú hiện tại đang chiếm giữ quan ải này là hung thú gì ?
Hắn đứng lại ở một nơi xa, không dám tới gần, ra lệnh cho Thiên Mục Điệp thi triển thần thông Thiên Mục quan sát tình hình.
Không ngờ, vậy Thiên Mục Điệp lại không phát hiện ra tung tích của bất kỳ một con hung thú nào, tình hình trong hạp cốc cũng cực kỳ yên lặng .