Chương 1438: Đại Trận Ma Cấm
Chương 1438: Đại Trận Ma Cấm
Sau khi rút ra một phần hồn khí này, đám vong hồn có vẻ hơi uể oải, nhưng so với việc bị luyện hóa thì tình hình vẫn tốt hơn nhiều.
Tần Tang tụ hồn khí lại, dốc hết sức luyện chế Tinh Hồn Tơ.
Song Đầu Hống cùng Hoá Thân một trái một phải hộ pháp.
Bạch đưa mắt nhìn Tần Tang, rồi nhanh chóng lui về quỷ vụ, dẫn vong hồn mới đến.
Cách làm này tuy rườm rà hơn trước nhiều, nhưng Tần Tang không cần phân tâm trấn áp vong hồn, tốc độ cũng không chậm. Rất nhanh, trên tay Tần Tang đã có thêm một sợi Tinh Hồn Tơ thật dài.
Hắn ra hiệu cho Bạch dừng lại, tiếp theo cầm lấy cán cờ, bắt đầu luyện chế Ma Phiên.
Dù sao cũng là lần đầu luyện chế, Tần Tang còn có chút không quen tay, sau khi thất bại mấy lần thì thuận lợi hơn nhiều. Tinh Hồn Tơ quấn lên, cùng cán cờ hoà thành một thể, sau đó hình thái ban đầu của một lá Ma Phiên chậm rãi xuất hiện.
Thật ra, Thập Phương Diêm La Phiên, khó khăn nhất là phân hoá Huyền Thiết Trụ, luyện chế cán cờ.
Cộng thêm thành tựu luyện khí của Tần Tang bây giờ đã cao hơn trước, cho nên thời gian luyện chế mặt cờ ung dung thoải mái hơn lúc luyện chế cán cờn nhiều, sau cùng cũng thuận lợi luyện thành một lá Ma Phiên.
Tần Tang dùng sức vung lên, Ma Phiên lay động, cũng không có dị tượng gì phát sinh.
Chờ thu được Cửu U Ma Hỏa, pháp bảo này mới hoàn chỉnh.
Bạch đứng bên ngoài, tò mò quan sát Ma phiên trong tay Tần Tang, thấy Tần Tang lấy ra một cán cờ khác, liền ngựa không dừng vó, đi dẫn vong hồn tới.
Bạch chạy tới tới lui lui không biết bao nhiêu chuyến, chỉ thấy trên đầu gối Tần Tang đã có thêm tám cây cờ đen.
-Đạo hữu, rốt cuộc thì ngươi chuẩn bị luyện chế bao nhiêu Ma Phiên?
Bạch thở hổn hển hỏi.
Thao túng quỷ vụ, trói buộc vong hồn, không phải là chuyện dễ làm như vậy. Hắn đã tiêu hao rất lớn, càng thêm mỏi mệt, may mà chỗ này là Quỷ Địa, còn có thể kiên trì được.
Tần Tang ngẩng đầu đưa mắt, khóe miệng hơi nhếch lên nói:
-Còn lại bảy cây nữa là xong rồi, hẳn là đã đủ giúp đạo hữu phá giải ma cấm đi?
-Thừa sức rồi!
Bạch cắn răng nói, tiếp theo dùng vẻ mặt kinh ngạc nói:
-Mười lăm cây, cộng thêm đạo ba cây vốn có trong tay, chẳng phải là có mười tám cây Ma Phiên sao? Giữa những cây Ma Phiên này mơ hồ có liên hệ, có thể tạo thành đại trận. Số lượng càng nhiều, uy lực đại trận sẽ càng mạnh. Trong tay đão hữu có mười tám cây Ma Phiên, cho dù đối mặt với lão tổ Nguyên Anh, cũng có sức đánh một trận à nha?
-Chẳng lẽ đạo hữu không nhìn ra, bảo vật này mỗi khi thêm một cây, yêu cầu với người thao túng sẽ hà khắc thêm mấy phần sao?
Tần Tang không vì luyện thành trọng bảo mà đắc ý quên hình, từ tốn nói:
-Bị giới hạn tu vi cùng thần thức, dù có cho ta pháp bảo cực phẩm chân chính, chỉ sợ cũng không phát huy ra mấy thành uy lực. Loại pháp bảo phiên trận này càng lớn, dựa vào cảnh giới của ta, cùng một lúc thao túng sáu bảy cây, gần như đã là cực hạn rồi. Chút thực lực này, còn chưa đủ tranh đấu với lão tổ Nguyên Anh! Muốn phát huy toàn toàn uy lực của mười tám Ma Phiên, vẫn còn sớm lắm.
Tần Tang đã từng tính toán tỉ mỉ.
Số lượng Ma Phiên không phải càng nhiều thì càng tốt, còn phải lượng sức mà đi. Trong lúc cùng địch thủ giao chiến có thể điều khiến chúng theo ý mình mới có thể phát huy ra chiến lực thật sự.
Đương nhiên, cho dù chỉ có thể điều khiển sáu cây Ma Phiên cùng một lúc, uy lực đã cực kỳ kinh người, cũng có sức đánh trả một trận với pháp bảo thượng thẩm, là chí bảo mà tu sĩ Kết Đan kỳ khác tha thiết ước mơ.
Bạch không nói thêm gì, nghỉ ngơi chốc lát, lại một lần nữa trở về quỷ vụ, dẫn tới nhiều vong hồn hơn.
Ma Phiên liên tiếp thành hình.
Bạch cắn răng làm cu li, cuối cùng cũng giúp Tần Tang luyện thành mười lăm cây Ma Phiên.
- Xoạt!
cây Ma Phiên cuối cùng dưới sự thôi động chân nguyên của Tần Tang, mặt cờ chấn động, phát ra thanh âm phần phật.
Tiếp theo, ngón tay Tần Tang chỉ dẫn.
Ba cây Thập Phương Diêm La Phiên lúc trước cũng từ tay áo bay ra. Sau đó, mười lăm cây mới Ma Phiên cùng bay lên, xoay tròn xung quanh bọn chúng, mơ hồ có thể nhìn ra hình thái ban đầu của Ma Phiên đại trận.
Dù là tính cách như Tần Tang, cũng không nhịn được mà kích động. Có lẽ trong một thời gian rất dài sau này, đây chính là pháp bảo mạnh nhất của hắn. Tương lai sau này Kết Anh, nhờ vào bảo vật này cũng có thể trấn áp được tu sĩ cùng giai.
Dù sao, số lão tổ Nguyên Anh may mắn đạt được pháp bảo cực phẩm cũng chỉ là con số cực nhỏ.
-Chúc mừng đạo hữu đã luyện thành trọng bảo.
Bạch chắp tay nói lời chúc mừng, trong ánh mắt cũng khó nén nổi vui vẻ, cuối cùng cũng đã đến thời điểm giải quyết lồng giam cùng chấp niệm đã vây khốn hắn không biết bao nhiêu năm.
Tần Tang mỉm cười:
-Bây giờ đạo hữu có thể dẫn ta đi thu thập Ma Hỏa, hy vọng có thể lợi dụng được lỗ hổng ma cấm mà trước đó đạo hữu đã nhấc lên, đừng xuất hiện việc gì ngoài ý muốn.
-Yên tâm đi.
Bạch vô cùng tự tin:
-Không có giây phút nào là ta không nghĩ đến chuyện phá tan cấm chế, sao có thế xảy ta sơ suất vào giờ phút này được chứ? Đạo hữu đi theo ta...
Lời còn chưa dứt, Bạch thả tất cả vong hồn ra, lóe lên một cái đã độn nhập vào quỷ vụ.