Chương 1445: Phủ Kín
Chương 1445: Phủ Kín
Nơi này có thể nói là chỗ hoang vu nhất trong tất cả bị cảnh bên trong Thất Sát Điện.
Mưu Lão Ma nhíu mày thật chặt, trong lòng tràn đầy ngờ vực.
Chẳng lẽ người kia đã vô tình động đến cấm chế lợi hại nào đó, đến mức hài cốt cũng không còn?
- Không đúng! Cho dù hắn có bỏ mạng đi nữa cũng không thể biến mất không chút dấu vết như vậy.
Mưu Lão Ma chợt phát hiện xung kích bên trong Quỷ Địa không kịch liệt như đòn lão gặp phải:
- Nhất định là có chuyện gì đó ta không để ý, chẳng lẽ là…
Trước khi lão kịp thông suốt ngọn nguồn mọi chuyện thì đột nhiên, một tiếng vang thật lớn và tiếng chim hót sắc bén truyền tới từ bên ngoài.
Lắng nghe một hồi, sắc mặt Mưu Lão Ma đại biến, lão lao ra khỏi Quỷ Địa mà không hề ngoảnh đầu lại....
Lúc này Tần Tang đang chạy trối chết, chật vật không tả nổi.
Bên trong khe thung lũng xuất hiện khí tức của hung thú đỉnh cấp, Tần Tang sao dám nán lại, dùng hết sức thi triển độn thuật bay thẳng lên trên, chạy trốn hướng đến phía trên khe nứt.
Hắn vừa rời đi thì hung thú đã tới.
Sương mù màu tím cực kỳ nồng đậm, Tần Tang quan sát bóng dáng của hung thú bằng Thiên Mục thần thông, một bên có một con, bên này thì có hình dạng giống chó không phải chó, phía bên kia là một đám giao long hung bạo.
Hai bên dường như đã có hận thù từ lâu, nhe nanh múa vuốt về phía đối phương, phát ra tiếng gầm gừ mấy lần.
Cũng may, sự chú ý của bọn chúng đã bị kẻ thù và động tĩnh bên trong Quỷ Địa thu hút,, không hề phát hiện Tần Tang.
Đúng lúc này lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Đột nhiên một luồng khí tức đáng gờm xuất hiện trên đỉnh đầu Tần Tang, cuồng phong táp vào mặt, một con hung thú đỉnh cấp từ trên trời giáng xuống, mang hình dạng một con quái điểu khổng lồ.
Thiên Mục Điệp cảnh báo, Tần Tang phản ứng cực nhanh lập tức cúi người nép vào vách đá, ra lệnh cho tằm mập thu lại Tịch Độc Giáp, cũng ra sức thôi động Hồng Nguyên Sa để che giấu khí tức.
Không ngờ quái điểu lại vô cùng cảnh giác, phát giác ra sự tồn tại của hắn.
Sở dĩ Tần Tang lừa được Mưu Lão Ma là một phần nhờ vào Hồng Nguyên Sa, nhưng không thể bỏ qua công lao của Bạch.
Nếu chỉ là hóa thân thông thường của Đại Yêu hoặc Nguyên Anh, Tần Tang còn có thể vượt biển trốn trời.
Còn những hung thú đỉnh cấp quanh năm sinh sống ở tuyệt địa Tử Vụ, không những có thực lực sánh ngang với tu sĩ Nguyên Anh mà còn năm nắm rõ nơi này trong lòng bàn tay, linh giác cực nhạy, quả nhiên hắn bị phát hiện
- Vút!
Kình phong đánh tới.
Quái điểu lao tới cùng với cuồng phong, réo lên một tiếng có thể xuyên thủng màng nhĩ, mở miệng phun ra luồng sáng đen, đâm về chỗ Tần Tang đang ẩn thân như mũi tên nhọn.
Tần Tang kinh hãi tột độ.
Cứ tưởng sau khi lừa được Mưu Lão Ma là có thể thong thả một lát, không ngờ trong khe thung lũng lại có nhiều hung thú đỉnh cấp như vậy, trong đó có một con đang nghỉ trên vách đá, ngay cả Bạch cũng không ngờ được.
Cũng may trước đó Tần Tang không làm kinh động đến quái điểu.
Trước có quái điểu chặn đường, sau có hung thú thăm dò, thêm cả Mưu Lão Ma đang nhìn chằm chằm.
Trong lòng Tần Tang nóng như lửa đốt, suy nghĩ đủ đường rồi hơi nhún chân đạp một cái, thoát khỏi tập kích của quái điểu trong suýt soát. Nhưng hắn bị quẹt trúng rồi văng đập thật mạnh vào trên vách đá, không khỏi rên lên một tiếng.
- Ầm!
Luồng sáng đen đánh vào vách đá, vô số tảng đá vỡ vụn bay đi, để lại một cái hố lớn, Tần Tang nhìn mà hãi hùng khiếp vía.
Quái điểu hét lên một tiếng, giương cánh muốn truy sát Tần Tang, dưới đáy khe thung lũng đột nhiên vang lên một tiếng hô, rõ ràng có ý cảnh cáo lẫn đối địch, dường như đang xông về phía quái điểu.
Bóng dáng quái điểu dừng lại, hung dữ nhìn chằm chằm vào đáy thung lũng, gào thét gay gắt ăn miếng trả miếng
Tần Tang vốn đã âm thầm thôi động Dịch Lôi Thuật chuẩn bị liều mạng, khi thấy thế tâm trạng cũng nhẹ nhõm hơn.
Đúng như hắn dự đoán, những con hung thú đỉnh cấp đều bị ảnh hưởng bởi Thất Sát Điện, trí thông minh của chúng chỉ cao hơn những hung thú khác một chút, khi gặp phải đe dọa đến tính mạng, đụng trúng đối thủ một mất một còn thì sẽ lập tức bị thu hút sự chú ý.
Đây chính là cơ hội ngàn năm có một.
Tần Tang giả vờ mất hết sức lực ngã bay ra ngoài, trốn thoát khỏi tầm nhìn của quái điểu, đào tẩu bằng đường khác.
Sức mạnh của quái điểu ngang ngửa với tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ.
Sử dụng ‘Dịch Lôi Thuật’, sau đó hợp kích với Song Đầu Hống của hóa thân Bạch là có cơ hội đánh lui quái điểu. Nhưng dùng cách này nhất định sẽ kinh động hung thú phía dưới, thu hút Mưu Lão Ma.
Đó chỉ là phương án cuối cùng, vạn bất đắc dĩ mới phải dùng đến.
Sau khi có được Dưỡng Hồn Mộc, ntu vi của hắn sẽ không còn bị hạn chế, hắn tin lần sau một mình đi vào Thất Sát Điện cũng dư sức tự mình vượt qua Kiếm Đường.
Nhưng đêm dài lắm mộng, không ai nói được chuyện của mấy chục năm sau này, liệu có xảy ra việc ngoài ý muốn gì hay không cũng chẳng biết.
Bây giờ Tần Tang chẳng cầu gì hơn là trốn thoát thuận lợi.
So với lúc trước hắn càng cẩn thận hơn. Chạy băng băng qua Liệt Cốc lao về hướng bên ngoài tuyệt địa Tử Vụ…
Bên trong Liệt Cốc.
Quái điểu xuất hiện tạo thành thế chân vạc, các bên kiêng kị lẫn nhau.
Đúng lúc này, đột nhiên một tiếng hét dài vang lên từ hướng Quỷ Địa, Mưu Lão Ma người bao phủ bởi hàn hỏa, trong chớp mắt đã vọt tới trước mặt đám hung thú này.
Một phút chốc, mọi ánh mắt của đám hung thú đều dán hết lên người Mưu lão ma.
Đám hung thú này chịu cực kỳ hung dữ dưới ảnh hưởng của Thất Sát Điện, sau khi phát hiện ra khí tức của Mưu Lão Ma bỏ xa bọn chúng. Nhìn thấy một vị khách có sức uy hiếp to lớn không mời mà đến, bọn chúng lập tức đặt hết ân oán qua sang một bên, không chút do dự vây công Mưu lão ma.